Nhớ đến thiếu nữ nha nước mắt lưng tròng quỳ ở đại sảnh, thể tin.
Vì thế, trong chính đại hội cưỡi ngựa , công khai sỉ nhục Thôi Du, sống c.h.ế.t đòi hủy hôn với .
Thôi Du hề tranh cãi, ngay cả khi xuất khẩu cuồng ngôn, tuy thể giấu nỗi buồn trong đáy mắt, nhưng gương mặt vẫn duy trì nụ nhã nhặn.
Hắn nhẹ nhàng hỏi một câu: ‘’Nữ lang lẽ chút hiểu lầm với , thể giải thích đôi điều ?’’
Roi ngựa tay chần chừ, còn kịp hạ xuống thì từ phía tiến lên, cùng nàng là một nha . Người chính là kẻ từng tố cáo Thôi Du tra tấn tỷ tỷ ruột của nàng tới chết. Đáy mắt nàng hiện lên vẻ thống khổ cùng cam tâm, đôi môi cũng suýt cắn rách.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Thấy , chỉ lạnh lùng đáp: ‘’Không cần, và Thôi lang chẳng gì để cả.’’
2/
Hôm , khi hồi phủ, tổ mẫu phạt quỳ ba ngày. Thế nhưng, vẫn chịu nhượng bộ.
Tổ mẫu hết sức Thôi trọng mối hôn sự , đúng hơn là lợi ích việc liên hôn với Thôi thị. Người tàn nhẫn nhốt trong nhà, lệnh khi nào bằng lòng gả cho Thôi Du thì mới phép ngoài.
tính tình vốn cương trực, tất nhiên dễ khuất phục. Chiều hôm đó nhốt, sáng hôm tẩu thoát ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/song-lai-cung-vi-hon-phu-va-mat-ke-mau/chuong-2.html.]
Tổ mẫu gửi thư mắng thậm tệ, cũng nhận từng bức một, nhưng nhất quyết chịu về.
Lại qua hai năm nữa, năm mười bảy tuổi, nhận một bức thư của Thôi Du. Hắn nếu gả, nguyện theo ước vọng của mà hủy hôn, còn thể đến thuyết phục tổ mẫu.
Ta còn kịp hồi âm thì đám mã tặc bắt giữ, bọn chúng là nữ nhi Phùng gia thì liền tuyên bố cái giá vạn lượng vàng chuộc . Ta chờ ròng rã một tháng, kết cục chờ Thôi Du mệt mỏi mà đến.
Sau đó mới tổ mẫu sợ hỏng danh tiếng của Phùng gia, cho nên hề ý định chuộc về. Phụ cũng chẳng khác gì, cảm thấy là nữ nhi Phùng gia rơi tay giặc, hiển nhiên cũng cảm thấy mất thể diện.
Nếu Thôi Du lấy danh nghĩa hôn phu của , cùng với uy danh của Thanh Hà Thôi thị ép buộc thì khi sớm bỏ mạng. Từ đầu đến cuối, cũng chỉ kiên quyết cứu .
Ta ngây Thôi Du quá lâu, khiến cho đôi tai thấp thoáng đỏ lên một chút. Hắn chút luống cuống chỉnh trang y phục, ngập ngừng : ‘’Nữ lang, gì ?”
Muội ở phía cũng nhỏ giọng hối thúc : ‘’Tỷ tỷ, tỷ ? Không tỷ chuyện cần với Thôi lang ?’’
Ta hồn trở , cố nén nước mắt trong, đầu liếc một cái.
Kiếp , đường trở về kinh thành, Thôi Du từng tâm sự với suốt đêm. Chúng hóa giải những hiểu lầm oan ức, nhưng cũng từng cho nguồn gốc của những tin đồn đó.
Ta tin, hoặc đúng hơn là dám tin rằng mẫu và tính kế . Thế nhưng, khi mang theo một lòng đầy hân hoan hồi phủ bái kiến mẫu , vô tình thấy bà dịu dàng vuốt ve đỉnh đầu .
‘’Tiện nhân Phùng Lam Bích đó, giờ thanh danh thối nát thành cái gì , chắc chắn thể nào gả cho Thôi Du nữa. Vị trí chủ mẫu Thanh Hà Thôi thị, chỉ thể là của con mà thôi.’’