Hạ Uyển quản lý mặt, mỉm : “Vâng, cảm ơn chị Nam.”
“Yêu tinh nhỏ.”
Chị Nam gương mặt nhỏ bằng bàn tay ghế sofa, ngũ quan dịu dàng chút tì vết, trong đôi mắt như mê hoặc còn ánh lên từng tia sáng lấp lánh.
Trên vai chỉ hai sợi dây đeo đính hạt lấp lánh vắt qua tạo cảm giác mong manh, làn da trắng mịn, cánh tay thon gọn.
Mái tóc xoăn gợn sóng như tảo biển tự nhiên rẽ thành hai bên, buông xuống ngực, bên là vòng eo nhỏ nhắn tay ôm.
Dù gương mặt Hạ Uyển bao nhiêu , chị Nam vẫn nhịn cảm thán. Đây chắc chắn là kiệt tác mỹ nhất mà tạo hóa từng tạo , nếu giới giải trí thì đúng là quá phí gương mặt .
Chị Nam nghề quản lý bao nhiêu năm, từng gặp ít ngôi , Hạ Uyển tuyệt đối là xinh và ăn hình nhất mà chị từng thấy.
“Dự định khi nào Kinh Thị?”
Hạ Uyển do dự trả lời: “Thứ hai tuần ạ, em ở đây chơi vài hôm.”
Đây là kế hoạch cô nghĩ tới từ khi quyết định tổ chức concert ở Cảng Thành.
Chị Nam cũng phản đối, tổ chức xong concert thì đúng là nên nghỉ ngơi vài ngày.
Mặc dù bình thường Hạ Uyển ngoài nhạc và nhảy thì cũng chẳng việc gì khác.
“Lúc ngoài nhớ cẩn thận, đeo khẩu trang với mũ đầy đủ, đừng để nhận .” Chị Nam dặn dò.
Nghệ sĩ trướng chị thực sự nổi tiếng.
Hạ Uyển gật đầu: “Vâng, em mà, sẽ để phát hiện .”
Hạ Uyển sợ paparazzi chụp trúng, dù bọn họ cũng chụp gì, bên cạnh cô chỉ mỗi trợ lý Hiểu Hiểu.
Cô bạn trai, cũng hẹn hò, paparazzi căn bản chụp tin nào sốt dẻo.
Chị Nam : “Hiểu Hiểu sẽ ở đây với em, mai chị về Kinh Thị, bên đó chút việc.”
“Chị yên tâm, em nhất định sẽ chăm sóc chị Uyển thật .” Hiểu Hiểu cam đoan.
Chị Nam gật đầu, Hiểu Hiểu là trợ lý chị tuyển chọn kỹ lưỡng, là đáng tin cậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sieu-ngot-sep-quy-lai-phat-duong-nua-roi/chuong-2.html.]
“Ừ, chuyện gì thì gọi cho chị. Về khách sạn thôi, tài xế đang đợi ở ngoài .”
Hạ Uyển dậy khỏi ghế sofa: “Vâng.”
Hiểu Hiểu cầm đồ bên cạnh, ba từ cửa , lên chiếc xe bảo mẫu màu đen đỗ sẵn ở đó.
Hạ Uyển qua cửa sổ xe, thấy hâm mộ tụ tập bên ngoài: “Họ vẫn còn ở đây về ?”
Chị Nam đám đông ven đường, quá quen thuộc: “Đợi em đấy.”
Hạ Uyển kinh ngạc: “Đợi em á?”
Cô cứ tưởng concert kết thúc thì bọn họ sẽ về nhà, ngờ vẫn còn ngoài chờ cô .
Cô thấy cảm động, thấy thương cho họ.
Hạ Uyển hạ cửa kính xuống, vẫy tay với hâm mộ bên đường.
“Á! Chị Uyển!”
“Chị Uyển ơi!”
“Á á á á!”
Người hâm mộ thấy Hạ Uyển chào liền phấn khích hét lên đáp .
Ngồi trong xe, dù cách gần nhưng Hạ Uyển vẫn rõ tiếng họ reo hò.
Cho đến khi còn thấy hâm mộ bên ngoài nữa, cô mới kéo cửa kính lên.
“Hiểu Hiểu, đưa điện thoại cho chị.” Trước concert cô giao điện thoại cho Hiểu Hiểu giữ hộ, kết thúc nhưng cũng quên đòi .
“Dạ.” Hiểu Hiểu lấy điện thoại trong túi đưa cho cô.
Hạ Uyển mở khóa điện thoại: “Chị Nam, em đăng một bài Weibo nhé.”
“Concert xong thì đúng là nên đăng bài thật, nhưng mấy cái đó cần em tự , để lát chị đăng giúp cho.” Loại bài Weibo như thường là trợ lý hoặc quản lý đăng .