Lão Mạnh hiểu rõ nơi ẩn nấp của vịt trời nên mỗi ngày ông xuống nhiều, chỉ hai , sáng ngày hôm ông chèo một chiếc bè nhỏ bằng lốp xe qua đó thu vịt trời về, dùng cái bếp thiếc trắng trong nhà hầm hoặc kho, đợi tan học về ghé qua ăn.
Có một hôm, đến tìm ông giữa trưa thấy ông đang nướng vài củ khoai lang lò, khoai lang dễ nướng, một mặt cháy đen, mặt còn vẫn còn sống.
Ông thấy đến chút hổ với hôm nay thu vịt trời, ông cháu chúng ngừng ăn một hôm .
Ông hôm nay gặp chuyện bình thường, mấy mồi câu ông thả bộ đều biến mất.
hỏi ông, khác trộm ?
Ông lắc đầu, ông cẩn thận , những sợi dây gai mỏng vốn buộc rễ lau sậy đều phá đứt, rõ rằng một đại gia hỏa, nó mở miệng nuốt chửng vịt trời, đó dửng dưng phá đứt dây câu bỏ chạy.
Ông nghi ngờ đó thể là một con cá cực kỳ lớn, một đại hắc ngư dài một hai mét, hoặc một con rùa già to bằng cái nắp xoong, thậm chí đó thể là một con đại xà to bằng một cái chân, dù là gì thì thứ đó cũng cực kỳ lớn, thể nuốt trọn con vịt trời trong một .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Khi đó phấn khích hỏi ông thế nào?
Ông , gì nữa, bắt lấy nó!
hỏi ông, bắt thế nào?
Ông , nếu nó thích ăn thịt vịt trời thì dùng một móc câu lớn quấn vịt trời, móc câu buộc bằng một sợi dây thừng, một đầu dây thừng buộc gốc cây, dù cho nó lợi hại thế nào cũng tuyệt đối thể thoát !
Nghe ông như , cũng theo để bắt cá lớn.
Thời điểm nhất để bắt cá lớn là ban đêm, đợi khi nó cắn câu liền lập tức kéo dây lên, nếu qua đêm đó, con cá lớn sẽ quấn dây câu trong đám lau sậy, dùng răng cắn đứt dây câu và bỏ chạy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/series-nhung-dieu-ky-bi/chuong-11-lao-manh-2.html.]
Khi đó chúng mai phục trong chiếc bè nhỏ đám lau sậy, hai trốn bãi sông gần đó, yên lặng chờ cá lớn cắn câu.
Bóng đêm buông xuống, từng con vịt trời kêu inh ỏi bay về, đủ loại đạp nước trong đám lau sậy, thỉnh thoảng một con cá lớn nhảy lên trong nước, xoáy nước b.ắ.n lên tung tóe, thỉnh thoảng một con bói cá lao xuống nước như một mũi tên, tóm lấy một con cá nhỏ bay .
Hai chúng ở bãi sông chờ đợi, trong đám lau sậy nhiều muỗi, thể đốt ngải cứu đuổi chúng, chỉ thể ngừng đập muỗi.
và Lão Mạnh thì thầm chuyện, ông kể về những câu chuyện săn b.ắ.n đây.
Lão Mạnh , ông là Đãng Sơn, ở đó núi Mang Đãng, khi còn trẻ ông thích đó săn bắn.
Ngọn núi Mang Đãng cao lắm, cũng chỉ chừng một trăm mét, nhưng đó là cụm núi nhỏ duy nhất gần đó, tương truyền đây là vùng đất Long Hưng thời nhà Hán, tại đây Lưu Bang c.h.é.m đầu một con bạch xà khởi nghĩa, đó lập nhà Hán, cho nên đó nhiều vương gia nhà Hán an táng ở đây.
Cũng bởi vì nơi đây là một khu phức hợp chôn cất, cho nên thường xuyên đến trộm mộ, những kẻ trộm mộ đều là trong giang hồ, cũng kỹ thuật riêng của , xem khí, xem phong thủy, mang con mồi đến.
Khi săn, ông gặp một nhóm .
Nhóm ăn mặc như thợ săn nên ông để ý lắm, nhưng bọn họ gọi ông , hỏi xung quanh con đại xà nào .
Họ chút kỳ quái, săn thì săn thỏ, săn chim ngói, săn hồ ly, thậm chí là hoàng bì tử cũng săn (đuôi chuồn đắt, thể đầu bút lông), từ đến nay từng săn rắn.
Những đó giải thích, bản đến từ Quảng Tây, ở Quảng Tây nhiều núi và sông, độ ẩm cao cho nên dân bản địa thói quen bắt đại xà để nấu rượu thuốc, bệnh phong thấp trong đông y gọi là hàn độc, chỉ cần dùng đại xà nấu thành rượu thuốc uống trong mùa đông sẽ thể cảm thấy khỏe hơn.
Bọn họ truy đuổi một con đại xà từ Quảng Tây đến đây, con đại xà đó ẩn nấp trong núi Mang Đãng, thể tìm thấy .
Lão Mạnh cảm thấy chút kỳ lạ, Quảng Tây và núi Mang Đãng cách mấy tỉnh, con đại xà thể chạy đến đây ?