Sếp Ngố Nhà Tôi - 4
Cập nhật lúc: 2025-04-12 03:01:13
Lượt xem: 117
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
27
Sếp phải tham dự một buổi tiệc rượu.
Bảo tôi làm bạn nhảy của anh.
Tôi đặc biệt phấn khích: "Oa oa oa sếp, cuối cùng em cũng có thể làm nền cho sếp rồi sao?"
Sếp nhìn tôi từ trên xuống dưới một lượt: "Nếu để cô chống đỡ cái 'sân khấu' này, chắc nó sập luôn quá."
Tôi: "..."
Đáng ghét thật, sếp mắng người không cần nói tục.
28
Tôi và sếp cùng tham dự tiệc rượu.
Sếp vừa quay đầu lại, tôi đã biến mất tăm.
Anh tóm được tôi ở cạnh bàn buffet, nụ cười âm hiểm: "Tôi gọi cô đến làm việc hay đến ăn hả? Nhìn cái miệng cô phồng lên như con sóc chuột kìa, cô mấy trăm năm chưa ăn cơm à?"
Tôi sợ đến nghẹn cả họng.
Sếp lườm tôi kiểu bất lực, đưa cho tôi một ly nước cam.
Cảm tạ sếp cứu mạng.
Anh thở dài: "Thôi thôi, cô cũng chẳng giúp được gì, ăn tiếp đi, ăn nhiều vào."
Có thể thấy, anh đã hết hy vọng với tôi rồi.
29
Suốt buổi tối, tôi chỉ thấy sếp xã giao với đủ loại người, uống rượu như uống nước lã.
Lúc tiệc rượu kết thúc, sếp đã hơi lâng lâng rồi.
Tôi lấy bánh ngọt nhỏ từ trong túi ra: "Sếp, anh ăn lót dạ đi ạ."
Rồi lại lôi ra đồ uống, rồi lại lôi ra bít tết nhỏ, đỉnh nhất là tôi còn vơ được một vốc tôm hùm đất nữa.
Khóe miệng sếp giật giật: "Cô là Doraemon đấy à?"
30
Sếp suốt ngày bóc lột tôi, coi thường tôi, tôi cũng có tự ái chứ.
Tôi nói: "Sếp, nếu anh cứ thế này nữa, em sẽ nghỉ việc."
"Có công ty nào mời cô à?"
Tôi lắc đầu.
"Hay bố cô là phú nhị đại?"
Tôi tiếp tục lắc đầu, đau lòng quá anh ơi.
"Hay là, tiền tiết kiệm của cô đủ rồi?"
Không hề, tiền tiết kiệm trong thẻ của tôi còn chưa bằng số lẻ của sếp (Ủa, sao mình lại biết số dư thẻ riêng của sếp nhỉ?)
"Thế cô lấy đâu ra dũng khí mà nói câu đó?"
Sếp ơi em sai rồi.
31
Sếp tự kiểm điểm sâu sắc, anh cho rằng, mình đối xử với tôi quả thực quá khắt khe.
Vì vậy, thái độ của anh đột nhiên thay đổi 180 độ.
Tôi đánh sai hợp đồng.
Anh vốn định nổi giận với tôi, nhưng lại mắng một câu: "Xú Đa cái đồ ngốc... ngốc nghếch này, không sao không sao, ai mà chẳng có lúc sai sót, lần sau chú ý nhé."
Tôi run lẩy bẩy.
Khi tôi làm sai lịch trình của anh.
Sếp giật nảy mình: "Xú Đa cô giỏi... giỏi lắm, vừa hay hôm nay tôi cũng không muốn ra ngoài, làm tốt lắm."
Tôi thấp thỏm không yên.
Cứ như vậy kéo dài mấy ngày, tôi bị suy nhược thần kinh.
Tôi gào khóc: "Sếp, g.i.ế.c người cùng lắm chỉ là cái c.h.ế.t thôi mà. Nếu anh muốn đuổi việc em thì cứ nói thẳng, đừng hành hạ tâm hồn bé nhỏ của em như thế này được không ạ?"
Sếp mặt đen như đ.í.t nồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sep-ngo-nha-toi/4.html.]
32
Tôi là trợ lý của sếp, về cơ bản thời gian tôi và anh tiếp xúc là nhiều nhất.
Một thực tập sinh mới đến, bị vẻ đẹp trai của sếp mê hoặc.
Cô ta liên tục vượt qua tôi, trực tiếp gặp "sếp".
Tôi thấy sếp có vẻ cũng không có ý kiến gì, nên mặc kệ.
Lúc tan làm, sếp gọi tôi vào văn phòng, anh hỏi: "Cô là trợ lý của tôi đúng không?"
Tôi gật đầu.
"Thế mà cô để mèo chó gì cũng vào được à?" Anh u uất nói.
Tôi lanh miệng: "Sếp, em thấy anh có vẻ hưởng thụ lắm mà."
Ngay hôm đó, tôi bị sếp đá ra khỏi cửa.
33
Cô thực tập sinh nhanh chóng nghỉ việc.
Theo lời sếp miêu tả, đó không phải thực tập sinh, mà là một con sói cái. Hai mắt cô ta nhìn anh chằm chằm, xanh lè lè. Sếp nói sự trong trắng của anh suýt nữa thì toi đời.
Tôi cũng lúc đó mới biết.
Cô thực tập sinh đó, là con gái của ông chủ công ty đối tác với sếp.
Trong lòng tôi cũng hơi để ý, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra cà lơ phất phơ: "Ôi dào sếp, dù sao cô bé đó cũng xinh đẹp, lại thích anh, hay là anh nhận lời đi?"
"Nhận cái em gái cô ấy!" Sếp văng tục: "Lần sau cô mà không bảo vệ tôi cho tốt, tin tôi..."
"Tôi làm sao?"
Sếp thở dài: "Đập cô thành bánh quy luôn."
34
Chuyện đại sự cả đời của sếp, ngoài tôi ra, còn có rất nhiều người quan tâm.
Ví dụ như đồng nghiệp Giáp: "Ê, vào công ty lâu thế rồi mà chưa thấy sếp có bạn gái bao giờ. Bà nói xem liệu anh ấy có phải là 'ấy' không?"
Tôi trầm ngâm: "Có khả năng lắm, tôi nói ông nghe, tôi nghi ngờ anh ấy lâu rồi. Làm gì có người đàn ông bình thường nào lại không hứng thú với phụ nữ chứ..."
Rì rầm rì rầm.
Tan làm, tôi định đi nhờ xe sếp về nhà.
Vừa kéo cửa xe, cửa đã bị sếp khóa lại.
Anh cười tủm tỉm nhìn tôi: "Trợ lý Xú, hôm nay cô với đồng nghiệp nói xấu tôi, mà còn muốn đi nhờ xe tôi à? Mơ đi."
Huhuhu sếp ơi, em sai rồi.
"Sai ở đâu?" Anh hỏi.
"Sếp là người đàn ông bình thường."
"Ồ, sao cô biết tôi bình thường?"
"Vì em thử rồi ạ." Tôi thử thật mà, lần trước chúng tôi đi đánh tennis với khách hàng, có một quả bóng bay về phía tôi, sếp phi thân tới, đánh trả quả bóng lại.
Đây chính là sức mạnh của đàn ông.
Một đồng nghiệp đi ngang qua, nhìn tôi và sếp với ánh mắt vừa kinh hãi vừa tò mò.
Ối giời, toang rồi.
35
Kể từ vụ ở gara xe, tin đồn về tôi và sếp bay đầy trời.
Một đám người nói sếp dùng quy tắc ngầm với tôi.
Số ít thì nói tôi là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
Tôi mặt mày buồn rười rượi hỏi sếp: "Làm sao bây giờ ạ? Mọi người hiểu lầm chúng ta hết rồi."
Sếp chẳng hề bận tâm: "Hiểu lầm thì hiểu lầm, miệng mọc trên người họ, chúng ta biết làm thế nào."
"Vậy anh giải thích đi chứ."
Anh lườm tôi: "Giải thích cái gì? Giải thích là tôi hoàn toàn không ưa cô à? Thôi đi, tôi rất lịch sự đấy nhé, tuy tôi không ưa cô thật, nhưng cũng không thể làm tổn thương trái tim cô được."
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Tôi thật sự muốn xiên anh ta ra ngoài.