Sau Khi Trọng Sinh Tôi Không Làm Một Người Mẹ Kế Tốt Nữa 3 - Chương 9 Tiểu Bảo thay đổi
Cập nhật lúc: 2024-12-25 02:15:08
Lượt xem: 995
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Ngôn ấn tượng sâu sắc đối với chuyện họp phụ
Bởi vì sự việc mà mối quan hệ giữa cô và Tiểu Bảo ngày càng trở nên xa cách.
Ở kiếp , cô một bận rộn tới vò đầu bứt tai, Bùi Duật Sâm bởi vì bận rộn công việc lục, căn bản thể tham dự các cuộc họp phụ .
Vì , buổi họp phụ -giáo viên của mấy đứa trẻ đều là do cô .
Lúc đó Bùi Quý Xuyên và Tiểu Bảo học chung một lớp, cô luôn họp phụ cho cả hai .
Kết quả là Tiểu Bảo đánh Bùi Quý Xuyên ngay tại cửa lớp.
Bùi Quý Xuyên thành tích học tập xuất sắc, là học sinh ưu tú trong mắt giáo viên.
Tiểu Bảo thì ngược .
Sau khi giáo viên Bùi Quý Xuyên là con nuôi, cho rằng Tống Ngôn cưng chiều Tiểu Bảo, bất công với Bùi Quý Xuyên, cho nên mới dẫn đến Tiểu Bảo cả gan loạn, dám đánh với Bùi Quý Xuyên ngay mặt ngườ.
Giáo viên ấn tượng với Tiểu Bảo, bởi vì sự việc mà thuyết phục bé nghỉ học, rằng bé thích hợp để học, sẽ chỉ gây rắc rối trong trường học.
Tống Ngôn chửi mắng một trận, cô cúi đầu cầu xin giáo viên cho Tiểu Bảo một cơ hội.
Mà nguyên nhân Tiểu Bảo tay đánh Bùi Quý Xuyên là bởi vì khi cô họp phụ , những khác coi cô là phụ của Bùi Quý Xuyên chứ là phụ của Tiểu Bảo.
Đối với mấy giáo viên mà , đen tức là trắng, hầu hết giáo viên đều chỉ thích những đứa trẻ thành tích học tập xuất sắc. Việc khen ngợi những đứa trẻ thành tích học tập trong các buổi họp phụ cũng gì kỳ lạ.
khi Tống Ngôn tiếp nhận những lời khen ngợi nhắc một lời nào về Tiểu Bảo thì trong lòng Tiểu Bảo, cô là của khác.
Không còn là của nữa.
Tâm hồn trẻ con nhạy cảm.
Có mấy đứa trẻ thậm chí còn thêm trong nhà thêm em trai em gái, là vì sợ nếu em thì bố sẽ còn yêu thương nữa.
Chưa kể, hai đứa trẻ đó còn con ruột.
dễ dàng cướp sự chú ý của cô.
Đối với Tiểu Bảo mà , điều đó vô cùng đau đớn và bất lực.
Cậu bé thể gì , chỉ thể trút hết sự oán giận của lên Bùi Quý Xuyên.
Đối nghịch với , càng , càng chán ghét.
Cuối cùng dấn con đường nhân vật phản diện.
Tất cả đều dấu vết mà theo, cho nên kết cục của bé trong tiểu thuyết chính là điều bé đáng nhận, ai thương xót bé cả.
Tống Ngôn nghĩ đến cảnh tượng đó, bản cũng cảm thấy ngạt thở.
Có Tiểu Bảo cũng đang lo lắng chuyện ?
Bởi vì hiện tại bé và Bùi Quý Xuyên học chung một lớp nên chuyện tương tự cũng sẽ xảy .
Trái tim Tống Ngôn đập thình thịch, cô thở dài, trong lòng Tiểu Bảo vẫn luôn cảm giác bất an.
Cho dù hiện tại thái độ của cô đối với Bùi Quý Xuyên lạnh lùng, nhưng Tiểu Bảo vẫn cảm thấy lãnh địa của khác xâm chiếm, lo lắng thứ bây giờ sẽ cướp .
Cô cúi đầu xuống, quả nhiên Tiểu Bảo đang mím môi, dường như chút do dự thôi.
Tống Ngôn đang định lên tiếng, thấy Tiểu Bảo : "Cô giáo phụ của đều ."
Cho dù họp phụ cho Bùi Quý Xuyên cũng .
Cậu bé sẽ giận cô giống như trong giấc mơ nữa.
Cũng sẽ đánh Bùi Quý Xuyên.
Cậu bé sống vui vẻ như thế mãi mãi, sống cuộc sống nữa.
Lúc đầu, Tiểu Bảo nghĩ rằng khi trong nhà thêm hai đứa trẻ, cuộc sống của thể sẽ còn thảm hơn cả đây.
Nhất là hai em dáng dấp còn đáng yêu và xinh hơn .
Bởi vì mà luôn thể ngẩng cao đầu trong khu nhà
Sau hai đứa trẻ đến, nhất định sẽ cướp thứ của bé.
Ngày hôm đó khi mơ thấy những chuyện sẽ xảy trong tương lai, Tiểu Bảo loại dự cảm mãnh liệt .
bé ngờ chuyện trái ngược với những gì từng thấy trong giấc mơ.
Sau khi hai tới, còn đối xử với hơn.
Trước cũng nhưng bao giờ khiến bé cảm thấy ấm áp và hạnh phúc như bây giờ.
Cậu bé tiếp tục như thế mãi mãi.
Tiểu Bảo cho vì mà khom lưng cúi đầu xin cô giáo giống như trong giấc mơ.
Mẹ quá đáng thương.
Cậu bé nên như .
Tống Ngôn dừng một chút.
Lại thấy biểu cảm của đứa trẻ, khuôn mặt bé rõ ràng là đang lo lắng.
nhanh giống như chuẩn sẵn tinh thần.
Cô khẽ mỉm : “Được , sáng mai sẽ xin phép nghỉ buổi sáng để họp phụ cho con.”
**
Khi Bùi Điềm Điềm đến, Bùi Quý Xuyên đang ngẩn ở cửa .
Cô bé một đôi giày da màu cam sáng, mặc áo sơ mi trắng và váy hai dây màu xanh da trời, là mô phỏng theo kiểu váy hải quân.
Chỉ là nếu chịu khó kỹ hơn, sẽ thấy tóc đầu cô bé khô héo, vàng úa, khuôn mặt cũng đen sạm .
Cơ thể quá gầy, chống đỡ nổi bộ váy xinh .
dù cho là như , Bùi Điềm Điềm vẫn đắc ý.
Ngày hôm nay dì Chu Xảo mua cho cô bé một bộ váy mới, cô bé lập tức mặc chạy khoe khoang.
Hận thể chạy thêm mấy vòng trong khu nhà, để cho bọn trẻ ở đây đều thấy một bộ váy .
Cô bé thắt hai b.í.m tóc, đầu còn mang theo kẹp tóc.
Nhìn cách ăn mặc chải chuốt nhưng bởi vì nước da quá , gầy gò mỏng manh cảm giác bẩn thỉu.
So sánh với cô vé, tình trạng của Bùi Quý Xuyên hơn nhiều, sắc mặt hồng hào, một thời gian ăn ngon mặc ấm, những vết sẹo đó cũng dần mờ .
Hơn nữa, bản Bùi Quý Xuyên khôi ngô tuấn tú, cho nên thoạt vẻ thanh tú và sạch sẽ.
Bùi Điềm Điềm thì khác, cho dù mặc một bộ váy như , bùn giữa móng tay, vết đất mặt, nước mũi chảy dài đều cho thấy cô bé chỉ rực rỡ ngoài mặt mà thôi.
Tự khi đến chỗ của Vương Diễm Mai, Vương Diễm Mai yêu cầu cô bé việc, đối xử với cô bé giống như một giúp việc.
Mỗi ngày dậy sớm bưng nước tiểu bưng phân dọn dẹp , cô bé còn giặt hết quần áo của cả nhà.
Nơi cô bé ở cũng tồi tàn, ngay cả chăn mền bọn họ cũng nỡ cho cô bé.
Nhìn bề ngoài thì bọn họ đối xử với cô bé khá nhưng thực chất cô bé sống thì hết việc trong nhà
Bùi Điềm Điềm cũng uất ức, khó chịu, cũng hối hận lúc đó nghĩ rằng Vương Diễm Mai là một .
Có một thời gian, cô bé vô cùng mong về.
khi thấy thái độ của Tống Ngôn, cô bé cơ hội để hối hận.
Sau đó Chu Xảo xuất hiện, Chu Xảo đối với cô bé dịu dàng, bụng, khiến cô bé hiểu cảm thấy gần gũi và vui mừng.
Mặc dù Chu Xảo ít đến đây, nhưng mỗi đến đều luôn mang đồ ăn và những món quà nhỏ cho cô bé.
Điều khiến Bùi Điềm Điềm đặc biệt yêu mến cô .
Đáng tiếc Chu Xảo chỉ thể những việc mặt ngoài để lấy lòng đứa trẻ.
Còn đối với vấn đề vệ sinh, giáo dục đứa trẻ, một từng nuôi dạy con cái như cô , thể hiểu .
Cũng thời gian chăm sóc.
Cứ thể hiện tại Bùi Điềm Điềm một vẻ ngoài tao nhã giả tạo.
Bùi Điềm Điềm vẫn còn nhỏ tuổi, cô bé hiểu những điều , chỉ cảm thấy bản chỉ cần mặc quần áo , mang giày , đeo cặp sách học là thể giống như những khác trong khu nhà.
Dì Chu Xảo còn đồng ý họp phụ cho cô bé.
Bùi Điềm Điềm cần ghen tị với khác nữa.
Khi nghĩ đến dì Chu Xảo sẽ họp phụ cho , cô bé cảm thấy vô cùng oai phong.
Sau đó cô bé mới nhớ trai ở chỗ , dì Tống họp phụ cho trai .
Thế là cô bé vội vàng chạy tới hỏi thăm bé xem dì Tống đo họp phụ cho .
Nếu cô , cô bé sẽ đến tìm dì Chu Xảo nhờ giúp đỡ.
Nghe xong, Bùi Quý Xuyên cau mày hỏi cô bé: "Tại bà nội Vương họp phụ cho em?”
Bùi Thiên Thiên bĩu môi : "Bà nội còn , thời gian."
"Anh ơi, vẫn , dì Tống họp phụ cho ?"
Bùi Quý Xuyên còn kịp lên tiếng, Bùi Điềm Điềm lập tức dường như hiểu điều gì đó, khinh thường : "Em , nhất định là Tiểu Bảo ức h.i.ế.p ? Cậu ích kỷ như , nhất định sẽ để dì Tống họp phụ cho , chỉ họp phụ cho thôi.”
Nói đến đây, cô bé cảm thấy trai thật đáng thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-khong-lam-mot-nguoi-me-ke-tot-nua-3-yorb/chuong-9-tieu-bao-thay-doi.html.]
Mặc dù ở với bà nội, mỗi ngày việc mệt mỏi.
ít nhất dì Chu Xảo đối xử với cô bé, sẽ thiên vị.
Dì Chu Xảo cũng con.
Bùi Điềm Điềm nghĩ, nếu dì Chu Xảo bao giờ con thì mấy.
Như sẽ mãi mãi đối xử cho cô bé.
Bùi Quý Xuyên cau mày : “Tiểu Bảo ức h.i.ế.p , em đừng lung tung."
Bùi Điềm Điềm hừ lạnh một tiếng, tin tưởng chút nào.
Dù cô bé vẫn luôn cảm thấy Tiểu Bảo , cô bé cũng bao giờ thích .
Thậm chí còn căm ghét.
Không lý do tại .
Anh trai nhưng cô bé hiểu.
Nếu dì Tống họp phụ cho trai, trai nhất định sẽ cho cô bé .
Không cả, ai giúp trai, cô bé sẽ giúp!
Cô bé sẽ ích kỷ giống như Tiểu Bảo.
**
Bùi Thanh Thanh lóc chạy về nhà, thấy Vương Diễm Mai, cô lóc kể lể, rằng Tống Ngôn bắt nạt .
“Mẹ ơi, chị dâu mắng con ngay mặt các bạn trong lớp, bắt con trả tiền và đồ trang sức cho chị ! Chị còn nếu con trả sẽ cho các bạn cùng lớp , để các bạn trong lớp chơi với con nữa. Sau con còn mặt mũi tới trường nữa ô ô ô!”
"Cái gì, mày lấy đồ vẫn trả cho chị dâu ?" Bùi Hải đang xổm ở cửa bưng tô mì lớn ăn, thấy lời , tỏ vẻ kinh ngạc Bùi Thanh Thanh, nên lời: “Không mày mượn nhiều năm ? Mày còn chịu trả!!”
Trước đây, Bùi Thanh Thanh lấy ở chỗ nào đem nhiều trang sức và váy , Bùi Hải tò mò hỏi mấy câu, mới là lấy từ chỗ Tống Ngôn..
Lúc đó còn nghĩ rằng chị dâu thật rộng rãi, sẵn lòng cho đồ.
Những bộ váy còn mới, còn mấy món đồ trang sức lẽ cũng ít tiền .
Anh còn khuyên Bùi Thanh Thanh đừng mất, đều là đồ .
Lúc đó Bùi Thanh Thanh còn khinh thường : “Có thể là đồ gì chứ, em mặc mấy ngày là cũng chán, nếu cô nhất quyết đưa cho em thì em cũng thèm .”
Không ngờ bao nhiêu năm cô vẫn trả cho .
Bùi Hải quả thực là phục sát đất.
Bởi vì Tống Ngôn luôn đối xử với bọn họ , cho nên Bùi Hải cũng coi cô như trong nhà.
Mặc dù hiểu lắm vì trong nhà đều thích chị dâu , nhưng cũng lười hỏi nhiều chuyện giữa mấy phụ nữ.
Lúc em gái những lời , cảm thấy nên lời.
Chẳng trách chị dâu bắt cô trả đồ.
Cô còn mặt mũi đó lóc.
Bùi Hải húp một ngụm mì.
Bùi Thanh Thanh đỏ mặt: "Không em chỉ quên ? Cũng đồ gì."
“Chỉ là mấy món đồ nát, cô đòi cũng thôi , còn bắt em trả tiền quần áo, rằng hai mươi tệ. Mẹ ơi, đưa tiền cho con, con sẽ trả cho cô , gì mà ghê gớm.Từ nay về con sẽ coi như chị dâu nữa!”
"Cái gì, hai mươi tệ, mày lên trời luôn ?" Vương Diễm Mai cảm thấy đau lòng con gái , nhưng khi đến đòi tiền, đôi mắt bà tối sầm .
Gần đây, mai cho đứa con trai thứ của bà đang giục bọn họ đưa tiền sính lễ, bà còn đang đợi tiền hỗ trợ giải ngũ của con trai đưa xuống, sẽ tìm tới nhà đòi tiền .
Kết quả chuyện vẫn tìm lý do để lấy tiền, con gái còn đòi đưa tiền để trả cho Tống Ngôn!
Trong thời gian , nhà họ Bùi bọn họ bồi thường bao nhiêu tiền cho cô?
Vương Diễm Mai suýt chút nữa tức giận hộc máu.
“Nếu con trả tiền thì các bạn cùng lớp sẽ chơi với con nữa. Nhà bọn họ đều điều kiện nhất trong khu nhà của chúng . Con vất vả lắm mới bạn với bọn họ. Nếu bọn họ chơi với con nữa, một con sẽ ức hiếp!
Bùi Thanh Thanh lóc van nài.
"Mẹ ơi, tại bây giờ chỉ hai mươi tệ mà cũng cho con? Mẹ còn là của con nữa ?"
Bởi vì đó Vương Diễm Mai áp lực gì, chỉ nuôi một cô học, cho nên đều cho cô những thứ nhất.
Kết quả là Bùi Thanh Thanh hề coi trọng tiền bạc chút nào. Mặc dù cô cảm thấy hai mươi tệ là ít nhưng cũng là thể bỏ .
Lúc thấy vẻ mặt của , cô lập tức phẫn nộ.
"Nếu đưa tiền cho con thì con sẽ học nữa. Dù con cũng chịu đựng nổi mất mặt.”
Khi về nhà, cô bảo đảm với mấy bạn, đó cô thực sự quên mất, cố ý trả cho Tống Ngôn.
Còn giả vờ vẻ giàu , tiền, hai mươi tệ chẳng là gì, trả cho Tống Ngôn là xong.
Mọi mới gì nữa.
Vương Diễm Mai đó, thấy lời thì sửng sốt một chút, khi kịp phản ứng thì sắc mặt tái xanh: "Thanh Thanh, con đừng xúc động, đều là của , đưa tiền cho con là mà."
Bà bước phòng, lấy một cái túi từ gối, trong đó một ít tiền.
Bà thực sự yêu thương con gái , dù cũng trông cậy con gái sẽ đại học.
Trong nhà ngoài Bùi Duật Sâm , cũng chỉ cô con gái học lên cấp ba.
Ở thời đại thể học trung học là một chuyện tương đối lợi hại.
Phải rằng ngay cả trong khu nhà cũng mấy thể học đến cấp ba.
Trước điều kiện gia đình Vương Diễm Mai lắm, đập nồi bán sắt cũng cho con trai út học.
Còn trường học nhất.
Kết quả bởi vì Bùi Hải cà lơ phất phơ, học hành , dù đưa tiền cũng cho học cấp ba, cuối cùng đành thôi học.
Ngược , đứa con trai cả mà bà thích thuận lợi thăng tiến.
Vì sự việc , Vương Diễm Mai nhiều chỉ trích, cho rằng bà thiên vị con trai út, cho nên con trai cả mới thiết với bà .
Lần nào thấy Vương Diễm Mai cũng tức giận, bà chẳng qua chỉ cảm thấy việc trai nhường nhịn em trai một chút cũng gì sai. Hơn nữa, cần bà bỏ xu nào cũng thể học giỏi như , tại lãng phí tiền?
Sao thể trách móc bà ?
Hơn nữa, con trai cả từ nhỏ thiết với như , cũng bởi vì thiên vị.
Bởi vì chế giễu lưng, Vương Diễm Mai đối với con trai cả vốn thiết càng thích.
Bây giờ điều kiện trong nhà khá hơn, bà một lòng nghĩ rằng nuôi một sinh viên đại học.
Như mới xả giận cho .
Vì , Bùi Thanh Thanh từ khi còn nhỏ bà gửi đến trường học nhất. Những khác đều học trường trong khu nhà, nhưng Vương Diễm Mai thì , bà đưa con gái học ở những trường học bên ngoài mức học phí đắt đỏ.
Vì bà cho rằng hàng rẻ tiền đều kém chất lượng.
Con gái cũng phụ lòng bà , thi đậu thẳng trường cấp ba.
Chỉ là chỗ đó thực sự tốn nhiều tiền, khiến bà thể thể tiết kiệm đồng nào sính lễ cho con trai út.
Ban đầu, chồng bà bởi vì thương nhận nhiều tiền bồi thường, bà dự định sẽ giữ tiền sính lễ cho con trai út.
mấy năm qua, con gái mua đồng phục thì mua quần áo thể thao, thì giày thể thao, sách vở, tài liệu, học phí...
Thỉnh thoảng tham gia một hoạt động do nhà trường tổ chức, tất cả đều tốn tiền.
Vương Diễm Mai nghĩ rằng nếu cô thể thi đậu đại học thì tất cả đều là đáng giá.
Tốt gì cũng cho nhà họ Bùi một sinh viên đại học rạng rỡ tổ tông.
Dù nữa, cũng cho gia đình Bùi một xuất từ một gia đình danh giá.
Hơn nữa, mấy năm nay con trai lớn của bà đều gửi tiền về, cho nên bà cũng cảm thấy áp lực gì quá lớn.
từ khi con trai cả trở về, Tống Ngôn giống như biến thành khác, còn dễ bắt nạt nữa.
Ngay cả con trai cả cũng về phía cô, bao giờ cho bà một xu nào nữa.
Tiền lương mỗi tháng của Vương Diễm Mai chỉ đủ để trong nhà ăn uống.
Tiền trợ cấp hàng tháng của chồng bà cũng nhiều.
Con trai út thể tự nuôi sống bản thì mấy
Mặc dù cô con gái lớn là giáo viên, gả một gia đình khá giả.
nhà họ Từ là dễ trêu , cô cũng dám đưa gì về nhà bố đẻ.
Không sự hỗ trợ tài chính của con trai cả, Vương Diễm Mai vẫn kiếm học phí cho nửa học kỳ của con gái.
Con gái trở về.
Còn đòi tiền.
Vừa đòi là đòi liền hai mươi tệ.
Áp lực khổng lồ ngay lập tức khiến bà cảm giác thở nổi.
Bà đếm , thấy trong tay chỉ ba mươi tệ, là đủ cho con gái, nhưng cả nhà ăn gì uống gì đây?
Ngay khi bà còn thế nào thì Bùi Điềm Điềm trở về, còn mặc bộ quần áo mới.
Ánh mắt Vương Diễm Mai chuyển động, đúng , bà còn Chu Xảo ?