Sau Khi Trọng Sinh Tôi Không Làm Một Người Mẹ Kế Tốt Nữa 3 - Chương 34: Tiểu Bảo đã cao lên
Cập nhật lúc: 2024-12-25 02:22:23
Lượt xem: 885
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái... cái gì…” Chu Xảo vô thức lùi về phía hai bước, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, trông cực kỳ khó coi.
“Anh Bùi, đang cái gì ? Lúc chuyện xảy với Vương Kiện và em chỉ là ngoài ý , em một chút tình cảm gì với . Nếu em thương bọn trẻ, em cũng sẽ bằng lòng sinh con cho . Em cũng hết lòng quan tâm giúp đỡ bọn trẻ, nếu đổi là phụ nữ khác, bọn họ thể thấy thế giới .”
“Anh... hiểu rõ cảnh của em, thể em vô trách nhiệm chứ?”
Khi đó, cô vì con mà suýt chút nữa thể học đại học.
Nếu sợ đ.â.m chọt lưng, cô kết hôn với Vương Kiện.
Đương nhiên lý do cũng bởi vì cô thực sự trách nhiệm.
Mà là vì hai đứa trẻ đều là những nhân vật quan trọng trong tiểu thuyết.
cho dù là như , Chu Xảo vẫn cảm thấy cho nhiều.
bây giờ trong miệng Bùi Duật Sâm, cố gắng của cô đều lộ đáng một xu, bằng Tống Ngôn.
Tống Ngôn gì? Chỉ cho bọn trẻ một miếng cơm ăn, chẳng lẽ mang ơn cô ?
Tại thể sánh bằng cô?
Rốt cuộc, lẽ ở lưng Tống Ngôn quá nhiều điều về cô với Bùi Duật Sâm.
Ngoài việc Tống Ngôn giống như thiết lập ở trong tiểu thuyết, bây giờ ngay cả con trai của cô là Bùi Quý Xuyên cũng ghét cô , đối xử với cô giống như kẻ thù.
Chưa kể hiện tại Bùi Duật Sâm vẫn là chồng của cô.
“Hoàn cảnh của cô ?” Bùi Duật Sâm lạnh một tiếng: “Hoàn cảnh của cô liên quan gì đến ? Tại hiểu cho cô?”
“ bằng lòng chăm sóc bọn trẻ, chỉ vì đó là di ngôn của Vương Kiện, liên quan gì đến cô.”
“Không nên quá đề cao bản .”
Bùi Duật Sâm xong cũng thèm để ý đến cô , vòng qua cô rời .
Sắc mặt Chu Xảo tái nhợt vì tức giận.
“Này, đó là Chu Xảo ? Bọn họ cãi ?”
“Cô là họ hàng của cơ trưởng Bùi ? Sao cảm giác quan hệ giữa bọn họ lắm?”
“Họ hàng, cảm thấy gì đó đúng lắm. Trong buổi liên hoan cơ trưởng Bùi thậm chí còn thèm cô lấy một cái.”
“Vừa thấy cơ trưởng Bùi thiếu kiên nhẫn với cô . Chẳng lẽ cô là loại lấy danh nghĩa là họ hàng nhưng thực thích đội trưởng Bùi?”
“Ôi, thật buồn nôn, cơ trưởng kết hôn ...”
Bên tai cô bỗng nhiên truyền đến tiếng khác nhỏ giọng bàn tán.
Chu Xảo giật tỉnh , mới phát hiện là mấy đồng nghiệp đang cô với vẻ mặt kỳ lạ.
Cô vội vàng thu biểu cảm khuôn mặt, lộ nụ , chào hỏi: “Mọi ăn cơm ?”
Mấy đó đưa mắt , ai trả lời lời cô mà chỉ chuyện với bỏ .
“Hôm nay mời ngoài ăn cơm.”
“Oa, thật quá, Thiến Thiến, cô thật là hào phóng!”
Nói xong mấy rời .
Sắc mặt Chu Xảo càng trở nên khó coi
Chỉ khi đến chỗ , cô mới nhận rằng mặc dù vị trí chỗ tương đối vắng vẻ nhưng những thể việc ở đây đều là bình thường. Những chỉ trình độ học vấn cao mà còn điều kiện gia đình vô cùng , phía đều quan hệ, hậu thuẫn.
Thân phân của tự nhiên cũng trở nên bình thường tới thể bình thường hơn, thể việc ở đây là bởi vì bên thực sự quá thiếu , hơn nữa lãnh đạo là loại sẵn sàng trao cơ hội cho những mới đến...
Trước Chu Xảo vốn nghĩ rằng thể việc dễ dàng như , việc hòa hợp với cũng sẽ thành vấn đề.
khi thực sự , cô cảm thấy cuộc sống ở nơi việc đơn giản giống như trong tiểu thuyết đề cập.
Hơn nữa thực tế, sức cạnh tranh càng ngày càng lớn, phân chia giai cấp cực kỳ rõ rệt, luôn sự khinh thường đối với những thấp kém hơn.
Khi tiểu thuyết, cô thể đổi bất kỳ nhân vật nào , bất cứ điều gì cô .
Khi cô xuyên sách, vẫn kiến thức của nguyên chủ, cộng thêm kinh nghiệm của bản ở kiếp , thể dễ dàng đỗ một trường đại học .
Từ đó trở , cuộc sống của cô giống như bật nút hack, dung mạo xinh , cách ăn mặc, ai cũng ghen tị với cô .
Lại thêm việc cô nắm rõ diễn biến của cốt truyện, Chu Xảo cảm giác giống như đang nắm quyền kiểm soát bộ cuộc sống.
kể từ khi Tống Ngôn đổi, cô bắt đầu gặp trở ngại khắp nơi.
Khi cô đến sân bay tiếp xúc với Bùi Duật Sâm, cuộc sống cũng dễ dàng giống như cô tưởng tượng.
Trong thời gian , những đồng nghiệp cũng tìm hiểu về cô .
Khi đó Chu Xảo thèm để ý, tự nhiên cũng hào phóng với rằng chỉ là một dân nông thôn bình thường.
Trong mắt cô , bản xuất nghèo khó thể trở thành một ưu tú như , thể sống và việc với những tiểu thư giàu nghĩa cô là đặc biệt, lợi hại và là sự tồn tại thể khiến tôn trọng hơn mấy phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-khong-lam-mot-nguoi-me-ke-tot-nua-3-yorb/chuong-34-tieu-bao-da-cao-len.html.]
Thật ngờ khi cô kể thế của , những bắt đầu xa lánh cô .
Đương nhiên, Chu Xảo cũng chút khinh thường, cô hiểu rằng mỗi nhân vật nữ chính kiểu gì cũng sẽ khác đố kỵ.
Bọn họ ghét bỏ xuất của nữ chính nhưng thể ghen ghét với như cô thể bên cạnh và ngang hàng với bọn họ.
Cho nên bọn họ mới những hành vi nhàm chán .
Bối cảnh của cuốn tiểu thuyết, ngoại hình và trình độ văn hóa hiện tại của Chu Xảo mang đến cho cô sự tự tin gì sánh kịp, bởi vì trong các nhân vật trong tiểu thuyết mà cô từng tiếp xúc, về cơ bản cô gái nào lợi hại hơn cô , cho nên cô hề sợ hãi.
Chu Xảo quên mất rằng đây cô cũng chỉ là một cô gái bình thường, ở công ty đến một chút công việc lặt vặt cũng , là một bình thường chút nổi bật nào.
Cho dù một nơi như thế cũng thể nào so sánh với những con gái cưng của trời ở đây.
Cho nên kết cục của cô là... cô lập.
Chu Xảo vốn tưởng rằng sẽ thèm để ý.
khi cô thấy những đó thèm mà bỏ , khuôn mặt cô trở nên dữ tợn.
Tại , những nhân vật phụ thậm chí còn tên trong tiểu thuyết dám tỏ thái độ, coi thường cô như ?
Còn Tống Ngôn c.h.ế.t tiệt nữa, bởi vì cô mà việc của Chu Xảo đều thuận lợi.
Bùi Duật Sâm cảm thấy Tống Ngôn cho hai đứa trẻ một miếng cơm ăn là trách nhiệm ?
Vậy , , cô sẽ nuôi dạy hai đứa trẻ đó trở thành những nhân vật lợi hại hơn cả trong tiểu thuyết.
Phải để Bùi Duật Sâm suy nghĩ của ngu ngốc đến mức nào!
…
“Hắt xì.” Tống Ngôn hắt một cái. Tháng sáu là thời điểm trời nóng nhất, sáng sớm mặt trời chiếu vô cùng chói chang.
Không hiểu cô hắt một cái.
Ngôi nhà ở đây vẫn còn ẩm ướt.
Ban đầu cô nghĩ trong thời gian sẽ chuyển ngoài sống, nhưng ngờ đột nhiên chuẩn ngày quốc tế thiếu nhi.
Hại cô bận rộn chân chạm đất, đừng là chuyển nhà, đến thời gian ngoài cũng .
Không chỉ một cô mà hiện tại bộ trường học cũng bận rộn công việc.
Thư gửi mấy ngày, Bùi Duật Sâm trả lời.
Nội dung nhiều, chỉ sẽ trở về kịp ngày quốc tế thiếu nhi một ngày.
Tống Ngôn đưa cho Tiểu Bảo xem: "Bố con sẽ về ngày quốc tế thiếu nhi. Đến lúc đó quá bận, chỉ thể nhờ bố con đưa con tranh tài, ?”
Tiểu Bảo thấy bức thư thì hai mắt sáng lên, nhưng nhanh giả vờ thèm để ý: “Mẹ, con thế nào cũng .”
Tống Ngôn vạch trần bé, buổi sáng cô mặc quần áo cho chút kinh ngạc: “Tiểu Bảo, con cao lên một chút ? Quần áo đây của con ngắn .”
Tiểu Bảo đỏ mặt: “Không, , vẫn giống như cũ.”
Nói xong, vội vàng mặc quần áo ngoài.
Tống Ngôn buồn , cao lên là chuyện , cần gì ngượng ngùng như ?
Điều Tống Ngôn là trong thời gian , Tiểu Bảo bắt đầu tập thể dục.
Cậu thường chạy bộ đến trường buổi sáng, khi tan học chạy bộ trở về, lúc đến tiết thể dục, nhiều bạn nhỏ đều lười biếng nhưng nghiêm túc rèn luyện thể.
Bởi vì, ngày hôm đó, thấy các chú tuần tra trong khuôn viên khu nhà, ngày nào bọn họ cũng chạy bộ buổi sáng, ai nấy đều cao lớn khỏe mạnh.
Tiểu Bảo bí quyết để cao lớn khỏe mạnh.
Hôm nay sửa soạn xong sớm ngoài, bởi vì quen đường học, cần ngày nào cũng đưa đón.
Tiểu Bảo trí nhớ , cho tới bây giờ từng lo lắng lạc đường.
lúc thấy một nhóm các chú chạy tới, vội vàng đeo cặp sách lưng chạy theo phía .
"Nhìn xem, nhóc đó đến nữa."
"Ha ha, đây là đang gì thế?"
“Đừng chuyện nữa, nghiêm tức chạy , chạy hết sẽ chịu phạt chạy thêm 10km!”
Một đám vội vàng chạy đầu .
Tiểu Bảo chạy theo phía khỏi sân nhà, chạy về phía trường học, tình cờ gặp Bùi Quý Xuyên và Bùi Điềm Điềm.
Bùi Điềm Điềm thấy Tiểu Bảo, chút kinh ngạc: “Anh ơi, Tiểu Bảo đang gì ?"
Bùi Quý Xuyên cau mày, Tiểu Bảo đột nhiên nhấc chân đuổi theo.
Khoảnh khắc Tiểu Bảo chạy ngang qua bé, bé thấy.
Tiểu Bảo... cao hơn .