Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Khi Trọng Sinh Tôi Không Làm Một Người Mẹ Kế Tốt Nữa 3 - Chương 13: Anh sẽ nghe lời em

Cập nhật lúc: 2024-12-25 02:15:49
Lượt xem: 1,019

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Quý Xuyên mới niềm vui bất ngờ, khi thấy lời , khuôn mặt nhỏ lập tức trắng bệch.

Trong giây phút , bé đột nhiên hiểu ý tứ trong ánh mắt Chu Xảo lúc cô rời .

"Phụ... phụ của Bùi Quý Xuyên?" Cô giáo sửng sốt một chút, gọi tên phụ Bùi Quý Xuyên thấy giơ tay.

Là một giáo viên, cô cũng đại khái về cảnh của bọn trẻ.

Cho nên, Bùi Quý Xuyên và Tiểu Bảo cùng phụ họp phụ cũng gì kỳ lạ.

Không ngờ chân giơ tay, chân một khác tới, là phụ của Bùi Quý Xuyên.

Giáo viên chút bối rối.

Những xung quanh thấy lời rõ ràng cũng ngạc nhiên.

Vô thức về phía Tống Ngôn.

Không hiểu lắm chuyện gì đang xảy .

Tống Ngôn bình tĩnh ở đó, biểu cảm cũng hề đổi, chỉ lặng lẽ Chu Xảo.

Muốn xem cô sẽ gì.

Mà lúc , sự chú ý của Chu Xảo chuyển sang Bùi Quý Xuyên, cũng nhận thấy sắc mặt bé cực kỳ khó coi.

Còn tưởng rằng là vì Tống Ngôn họp phụ cho bé, khiến thể ngẩng đầu lên trong lớp học, cho nên mới lộ biểu cảm .

Trong lòng cô lập tức tràn ngập sự phẫn nộ.

Mặc dù cô thích trẻ con nhưng bọn họ vẫn là một miếng thịt rơi từ , thấy khác bắt nạt như thế, trong lòng cô cảm thấy khó chịu.

Giờ phút , tình thương của yếu ớt ở nơi sâu thẳm trong lòng Chu Xảo dường như khơi dậy.

thẳng , an ủi Bùi Quý Xuyên: “Quý Xuyên, cháu đừng buồn, là dì tới chậm.”

Nói xong cô bước về phía Bùi Quý Xuyên ánh mắt sửng sốt của .

đưa tay xoa đầu Bùi Quý Xuyên.

Bùi Quý Xuyên giống như lấy tinh thần, đột nhiên dậy khỏi vị trí của , tỏ vẻ kinh hãi .

Cô giáo thấy phản ứng của bé, cũng lấy tinh thần, cô thấy Tống Ngôn lời nào, khỏi nghi hoặc hỏi: “Vị đồng chí , cô quan hệ gì với bạn học Bùi Quý Xuyên?”

Chu Xảo sửng sốt một chút, bé còn kịp gì, Bùi Quý Xuyên lên tiếng .

"Thưa cô, em ."

Chu Xảo sửng sốt.

Mọi cũng ngây ngẩn cả .

Cô giáo kinh ngạc bé: “Bạn học Quý Xuyên, em ?”

Bùi Quý Xuyên lắc đầu như trống bói, liên tục phủ nhận: "Em . Em tại đột nhiên chạy đến giả mạo phụ của em, phụ của em là dì Tống, ."

Nói xong, bé còn chút sợ hãi tránh xa Chu Xảo, giống như cô là một loại virus nào đó.

Chu Xảo ngây dại.

hiểu chuyện gì đang xảy với đứa trẻ .

Đây là phản ứng của bé với ruột của ?

Khi cô định thần , những xung quanh với ánh mắt kỳ lạ.

vội vàng giải thích: “Không, như , chỉ là hiểu lầm thôi, Quý Xuyên tình hình.”

"Dì dối, cháu căn bản nhờ dì họp phụ cho cháu!" Bùi Quý Xuyên lớn tiếng .

Sắc mặt Chu Xảo cực kỳ khó coi.

Cô giáo cũng trở nên thiện chí nào: "Đồng chí, đồng chí rốt cuộc đang ? Vô cớ chạy đến lớp học của chúng , tự nhận là phụ của Quý Xuyên, nhưng từng gặp cô.”

“Hơn nữa, cũng cảnh của gia đình Quý Xuyên, đồng chí Tống cũng tới đây, dù thế nào cũng đến lượt một ngoài quen như cô đến họp phụ cho bé, đứa trẻ cũng cô, chẳng lẽ rằng cô là kẻ buôn ?"

Ngay khi lời , vẻ mặt của các bậc phụ xung quanh lập tức đổi, bọn họ cảnh giác Chu Xảo.

, thời buổi bọn buôn thường đóng giả của bọn trẻ, lén lút đưa bọn trẻ .

Hành vi của Chu Xảo thực sự đáng nghi.

Mặc dù đây đều từng gặp cô nhưng là họ hàng xa của Vương Diễm Mai.

chính xác là ai thì nào .

Lúc tự nhiên là suy nghĩ nhiều.

Đặc biệt là khi Bùi Quý Xuyên .

"Không, , , như , Quý Xuyên, cháu hiểu lầm ." Chu Xảo vội vàng , cố gắng vẻ thiện: "Là bà nội Bùi của cháu hôm nay lớp cháu tổ chức họp phụ , lo lắng cháu ai họp, cho nên mới giúp, Điềm Điềm cũng chuyện , cháu tin thì hỏi em gái cháu .”

Đương nhiên, bà nội Bùi mà cô tới chính là Vương Diễm Mai.

nhịn : "Không Tiểu Tống ở đây ? Tại ai họp cho thằng bé?”

Chu Xảo tình hình lúc điểm danh, còn tưởng rằng mới bắt đầu, nên mới thở dài : "Đồng chí Tống dù cũng là của Tiểu Bảo, quan tâm tới Quý Xuyên cũng là chuyện bình thường."

Cô nghĩ nếu lời thì chắc chắn mấy ở đây sẽ bàn tán chỉ trỏ Tống Ngôn.

Chế nhạo cô vì đối xử tệ bạc với Bùi Quý Xuyên, quá mức ích kỷ.

khi xong, những xung quanh im lặng.

Bọn họ đưa mắt .

Không những Tống Ngôn mà ánh mắt càng kỳ lạ hơn.

Khuôn mặt nhỏ của Bùi Quý Xuyên vô cùng lạnh lùng, lớn tiếng : "Cháu hề với bà nội Bùi chuyện lớp cháu mời họp phụ , là dì tự chạy tới đây, cháu dì.”

Trong cử chỉ và giọng điệu của bé mang theo mấy phần chán ghét.

Bùi Quý Xuyên ghét những đối xử với một cách vô lý như , luôn cảm thấy bọn họ động cơ khác.

Cho nên ngay từ đầu thích bà nội Bùi, luôn cảm thấy thái độ nhiệt tình của bà lão đối với thật đáng sợ.

Đặc biệt là từ khi quan hệ với dì Tống, bé càng tiếp xúc với đối phương.

Mặc dù dì Tống tính tình lạnh lùng, dễ chuyện nhưng dì bao giờ điều gì với bé.

bà nội Bùi đó rõ bà và dì Tống quan hệ , còn luôn mua quần áo cho bé, gắp đồ ăn cho bé ngay mặt dì Tống, rõ ràng là để bé và dì Tống mối quan hệ .

Bùi Quý Xuyên cũng hiểu tại em gái nhất quyết theo bà nội Bùi.

Lúc , khó khăn lắm dì Tống mới đồng ý họp phụ cho , phụ nữ chạy là họp phụ cho .

Dì Tống thể sẽ nghĩ rằng bé phàn nàn với bà nội Bùi lưng cô, họp phụ cho , chỉ họp cho Tiểu Bảo, cho nên bà nội Bùi mới gọi khác đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-khong-lam-mot-nguoi-me-ke-tot-nua-3-yorb/chuong-13-anh-se-nghe-loi-em.html.]

Bùi Quý Xuyên hiểu chỉ một sống và trưởng thành đơn giản, tại khó khăn như ?

Tại luôn gặp những đáng ghét ?

Giờ phút , sự chán ghét của bé đối với Chu Xảo lên đến đỉnh điểm, giọng điệu gần như hung dữ.

“Dì Tống họp phụ giúp cháu , cần dì.”

Chu Xảo cảm giác như sét đánh ngang tai.

Tống Ngôn thấy chuyện sáng tỏ, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc lên: “Sao quan tâm tới Bùi Quý Xuyên? họp phụ , đều thằng bé là con nuôi của . Mặc dù thằng bé con ruột của , nhưng dù cũng đến đây , chẳng lẽ còn thể giả vờ thằng bé ? Đồng chí Chu lời giống như ngược đãi đứa trẻ .”

“Nếu như chồng yên lòng đối với việc nuôi đứa trẻ thì bà thể tự đưa về nuôi, cũng hề bất kỳ ý kiến gì, cần thiết mỗi họp phụ đều chằm chằm như .”

"Không, cháu . Dì Tống, cháu , cháu ở cùng bà ..."

Đôi mắt của Bùi Quý Xuyên đỏ lên vì kích động, lo lắng .

Tống Ngôn thở dài, nhẹ giọng : “Cháu cũng thấy , bà nội của cháu lo lắng sẽ đối xử tệ với cháu.”

Bùi Quý Xuyên vội vàng lắc đầu: "Dì Tống đối với cháu , dì là nhất mà cháu từng gặp."

Lời , còn hiểu ý nghĩa nữa ?

Từ lâu mối quan hệ chồng, nàng dâu giữa Vương Diễm Mai và Tống Ngôn Mai , nhưng ngờ ầm ĩ đến thế, đó hiểu đưa hai đứa trẻ về bắt Tống Ngôn nuôi dưỡng, chuyện đều .

Mọi còn âm thầm bàn tán cô thật đáng thương, nếu đổi là bọn họ, sẽ nào đồng ý, sớm ầm ĩ lên .

Cảm động ở chỗ Tống Ngôn những từ chối mà còn giúp đỡ nuôi nấng đứa trẻ, giọng điệu của đứa trẻ thì rõ ràng là rời , nhưng Vương Diễm Mai nhất quyết lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

Bắt cô nuôi đứa trẻ thì cũng thôi , còn lo lắng đối xử với đứa trẻ.

Nếu quan tâm như tại đưa đứa trẻ về nhà, tự nuôi dưỡng , tốn công sức mà phiền lòng.

Từ xưa, chồng con dâu khó hòa hợp, tất cả đều khắc sâu trong lòng.

Lúc thấy tình hình của Tống Ngôn, chợt cảm thấy bản hạnh phúc.

Cũng may đứa trẻ nhớ ơn, ai là với .

Nếu đổi là con sói mắt trắng , hôm nay Tống Ngôn sẽ tránh khỏi chỉ trích.

Nói ai cũng học, cô chỉ họp phụ cho con trai của , như thấy đối với con nuôi.

Sau khi hiểu điều , Chu Xảo càng nên lời.

Cô giáo cũng mất kiên nhẫn: "Vị đồng chí , đồng chí ddax là phụ học sinh, xin mời ngoài. Đừng quấy rầy cuộc họp phụ của chúng , lãng phí thời gian của ."

Chu Xảo cứng ngắc trong phòng học, cũng , cũng xong.

Chỉ cảm thấy cả đời bao giờ hổ như .

ánh mắt nên lời của cô giáo, cô chỉ thể cắn răng : "Có lẽ là hiểu lầm. Thật xin , cũng là dì của như nên mới tới đây, xin quấy rầy ."

Nói xong, cô dám sắc mặt của khác, xám xịt rời .

giỏi đổ , lúc cảm thấy tình thế bất lợi cho nên lập tức đổ cho Vương Diễm Mai, đổ bộ trách nhiệm lên đầu bà .

cũng chỉ là ngoài, khác cũng sẽ chỉ cho rằng Vương Diễm Mai đang gây rắc rối.

Mặc dù Tống Ngôn cảm thấy Chu Xảo chút kỳ quái, nhưng cũng thể thừa nhận, sự cơ trí của thực sự quá .

Trong tình huống như , vẫn thể tìm lý do thỏa đáng cho .

Sau phần tạm dừng, cuối cùng giáo viên cũng chủ đề chính.

Mục đích tổ chức họp phụ , chủ yếu là trao đổi về tình hình học tập và một vấn đề của bọn trẻ. Tất nhiên, phần lớn là để tìm hiểu tình hình của bọn trẻ ở nhà và ở trường, để phụ hiểu rõ hơn về sự phát triển của bon trẻ.

Cuối cùng, là tới việc nhà trường kế hoạch tổ chức một chuyến chơi, thể chọn tham gia hoạt động , các gia đình tham gia nộp một ít phí tổn.

Chi phí cao, thể cải thiện sức khỏe thể chất và tinh thần của trẻ và cho trẻ. Đương nhiên, các bậc cha cũng phản đối nhiều.

Thế là cuộc họp phụ kết thúc.

Buổi chiều Bùi Duật Sâm về nhà muộn, hỏi buổi họp phụ những gì.

Tống Ngôn kể cho về chuyến chơi.

: “Cô giáo phụ cũng nên tham gia một hoạt động thi đua, chung chính là chơi trò chơi cùng con. Gia đình nào thể hiện sẽ khen thưởng những bông hoa nhỏ màu đỏ, bọn trẻ đều hưng phấn."

Thời gian là tuần , cũng chỉ còn vài ngày nữa thôi.

Bùi Duật Sâm đặt đồ ăn trong tay lên bàn, khẽ gật đầu: "Được."

"Anh , thì ngày mai Tiểu Bảo đăng ký với giáo viên, may đồng phục cho phụ , bọn họ mặc giống ."

Bùi Duật Sâm khịt mũi: "Đó là một ý tưởng ."

“Có một trường mẫu giáo tư thục mở ở trung tâm thành phố, môi trường , mặc dù trả nhiều tiền nhưng bọn trẻ giáo dục vô cùng , môi trường hơn nhiều so với khu nhà chúng nhiều. Không ít dự định năm chuyển con học ở chỗ khác, tiếp nhận giáo dục hơn.”

Tống Ngôn đến đây liền dừng một chút: "Cho nên hiện tại trường học của chúng cũng đang học theo , hy vọng thể giữ chân phụ bọn trẻ ở đây."

Tống Ngôn là giáo viên nên khá am hiểu những thông tin .

Nếu đều hết, ai đến lớp mẫu giáo của bọn họ, các giáo viên ở đây đương nhiên cũng sẽ mất công việc.

Tất nhiên, đây là chuyện thể, nhưng trường học thể học hỏi những cái cũng là chuyện .

Hơn nữa việc tham gia hoạt động ngoài trời đối với bọn trẻ mà , cũng cho sức khỏe của bọn trẻ.

Tống Ngôn cũng vô cùng ủng hộ.

Bùi Duật Sâm cũng ý kiến gì, nhà rửa mặt bước ngoài : “Hôm nay chúng thảo luận xong , nhưng vẫn còn chút thời gian nghỉ ngơi, trong thời gian , thể dành nhiều thời gian hơn cho con em, thuận tiện chuyển nhà luôn.

Anh : “Ngôi nhà quả thực quá nhỏ, ở tiện. Chúng sớm dọn ngoài để định chỗ ở.”

Tống Ngôn cũng thật sự cảm thấy, bởi vì trong nhà vốn là chật hẹp, trong phòng cũng nhỏ, khi nhiều , vô cùng chật chội.

Nhắc mới nhớ, Tống Ngôn cũng bận rộn, hàng ngày dạy học, đưa đón con cái học, còn học tập.

Thậm chí còn thời gian để xem căn nhà một chút.

Thế là cô cũng đồng ý.

Ăn xong, Bùi Duật Sâm nhàn rỗi việc gì , dẫn hai đứa trẻ ngoài dạo.

Lúc trở về, tay Tiểu Bảo xách theo nhiều đồ đạc.

Đơn giản chính là một đồ ăn vặt, bánh kẹo các loại.

Tống Ngôn cau mày : “Anh đừng mua cho thằng bé nhiều đồ ăn vặt như , Tiểu Bảo còn nhỏ, dày của nó thể chịu , nếu đồ ăn là cứ nhét miệng, lát nữa sẽ tiêu chảy.”

Bùi Duật Sâm ảo não, chỉ là thấy Tiểu Bảo chằm chằm những thứ nên mới mua cho bé.

Đây là đầu tiên chăm sóc trẻ con, bố như gì cả.

Lo lắng Tống Ngôn tức giận, thế là nhẹ nhàng : "Em đừng tức giận, lời em hết, sẽ mua nữa." 

Loading...