Tống Tử Mặc đỡ dậy uống thuốc, nhẹ nhàng giúp xuống.
“Ngủ .”
“Anh sẽ ở đây với em.”
Do tác dụng của thuốc, nhanh chìm giấc ngủ.
Nửa đêm, tỉnh dậy, chắc là do ban ngày ngủ quá nhiều.
Muốn nhờ Tống Tử Mặc rót cho cốc nước, nhưng trong phòng bệnh chỉ còn .
Tự nhiên chút thất vọng.
nghĩ , cũng tư cách trách , dù Tống Tử Mặc cũng chẳng là gì của .
“Đói ? Anh đoán là tầm giờ em sẽ tỉnh dậy.”
Tống Tử Mặc bật đèn tường, ánh sáng ấm áp dịu nhẹ, hề chói mắt. Anh cầm một phần bữa khuya còn nóng hổi bước :
“Mua ở khu ăn vặt đối diện bệnh viện , náo nhiệt lắm. Hôm nào rảnh, dẫn em chơi.”
ngẩn Tống Tử Mặc.
Mắt cay cay, sống mũi cũng chua xót.
May mà đèn trong phòng quá sáng, nếu chắc chắn sẽ thấy mắt đỏ hoe.
“ , về ngủ .”
“Lúc nãy đồng nghiệp mang tới vài bộ đồ để cho . Hắn còn hỏi đang chăm bạn gái . Anh bảo là đúng. Giờ mà em kêu về, chừng mai cả trường A sẽ đồn đá. Giờ tính đây?”
đỏ mặt:
“Anh thể là bạn bè bình thường.”
Tống Tử Mặc bất lực :
“Nếu chỉ là bạn bình thường, ai thức đêm chăm sóc thế ? Nếu thì chi bằng cứ công khai cho .”
cảm thấy bắt kịp tần với Tống Tử Mặc, nên lưng thèm để ý đến nữa.
mà…
Có ở đây cùng trong bệnh viện, thật sự khiến vui.
14
Sau khi tan học, em trai đến bệnh viện thăm .
Nhân lúc Tống Tử Mặc xuống mua cơm trưa, nó vội vàng hỏi:
“Chị, giờ chị với rể tiến tiển tới ? Ba đang sốt ruột lắm đó. Nếu chị còn hành động, tụi em sẽ tay!”
cạn lời, chỉ trợn trắng mắt.
“Cảnh cáo nhé, đừng loạn. Lỡ ý gì, chẳng hổ ?”
“Sao mà ? Anh rể quan tâm chị lắm luôn á. Không thì chịu ở đây chăm sóc chị?”
Nghĩ đến mấy ngày qua Tống Tử Mặc ngày đêm rời, tận tình chăm sóc , thực sự xúc động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-toi-gia-vo-la-ban-gai-cua-em-trai/chuong-10.html.]
Còn thể ?
Anan
Chuyện hề đơn giản như …
“Anh rể suốt ngày hỏi thăm em về mấy năm qua của chị, nhất là chuyện tình cảm.” — em trai .
bắt đầu căng thẳng:
“Em trả lời ?”
Nó tỉnh bơ:
“Thì thật chứ .”
Nói chuyện với cái đứa ngây ngô như nó đúng là tốn vô ích.
Không kịp để truy hỏi thêm, Tống Tử Mặc .
“Hai ăn , chút việc xử lý.”
Dựa trực giác phụ nữ, lập tức dặn em trai:
“Đi theo xem xử lý cái gì trong bệnh viện.”
Chẳng bao lâu, em về, mặt hầm hầm.
“Gì đấy?” — hỏi.
“Chị, chia tay !” — nó nghiêm túc .
bực :
“Cái gì mà chia tay? Chị với Tống Tử Mặc mà chia tay?”
Nó nham nhở:
“Em là !”
liền đó nổi giận:
“Vừa nãy em thấy đang lôi lôi kéo kéo với một cô gái! Chắc chắn là còn dứt khoát với bạn gái cũ!”
đoán, chắc là Phương Toàn.
“Em từng gặp cô gái đó ?”
Nó nghiêm túc suy nghĩ, đập đùi:
“Phải ! Em nhớ ! Là cô đó! Cũng là giảng viên trường , tên Phương gì đó!”
“Em từng thấy cô mấy chạy theo rể... , Tống Tử Mặc!”
“Không ! Em điều tra xem rốt cuộc bọn họ quan hệ gì!”
Mặc can ngăn, em vẫn phóng về trường để tìm hiểu.
Chẳng bao lâu khi nó , Tống Tử Mặc :
“Sao chỉ em? Em trai em ?”
chằm chằm Tống Tử Mặc, chớp mắt.
“Nếu ở đây chăm sóc chỉ vì nể tình quá khứ thì cần . Anh lòng, thật sự cảm ơn.”
“ nếu bạn gái hiện tại của chăm sóc yêu cũ trong bệnh viện, cô sẽ đau lòng lắm.”