==============================
Sau khi xù lông, mèo mun lớn lập tức vung đuôi lên phía trước, dùng cái đuôi che khuất cái bụng tròn tròn, ôm đuôi cuộn thành một quả cầu lông lớn. Hắn cụp lỗ tai, trong cổ họng không ngừng phát ra âm thanh “Ô ô ô”, Minh Hữu thấy thế lòng cũng xoắn chặt.
“Không sao không sao, chờ sau khi bổ sung dinh dưỡng, lông rất nhanh sẽ dài ra thôi.” Minh Hữu không rảnh lo đến chuyện độ thiện cảm của mèo lớn hiện giờ đối với cậu vẫn còn ở mức cảnh giác, vội chạy tới ôm lấy mèo lớn rồi an ủi: "Một tháng… Không, nửa tháng có thể dài ra, đừng lo lắng.”
Ngón tay của Minh Hữu tựa như chiếc lược, chải vuốt lớp lông dài màu đen sau gáy mèo lớn.
Trên mặt, lưng, đuôi của mèo lớn đều là lớp lông thuần đen, chỉ có màu sắc của lớp lông vòng quanh cổ là màu đen xám, vả lại so với lông ở những nơi khác cũng dài hơn một khúc, giống như một cái khăn choàng cổ, tôn lên khuôn mặt vừa đen vừa tròn của mèo lớn.
Lông trên chiếc khăn choàng cũng mềm hơn so với lông trên lưng, ngón tay Minh Hữu lúc vùi vào lớp lông trên khăn choàng, giống như vùi vào một cục bông lớn, cực kỳ thoải mái.
Mèo lớn cũng cảm thấy cực kỳ dễ chịu.
Trong một năm nay, lúc hắn có thể tự khống chế thì đến sân bổ sung thức ăn, nếu mất khống chế thì một đường lao nhanh chạy về ổ sống như dã thú, chẳng bao giờ được người khác giúp đỡ chải lông. Thậm chí hắn đã quên, được người dịu dàng chăm sóc là cảm giác gì.
Càng quan trọng hơn là… Sau khi cảm xúc đã ổn định, mèo lớn lười nhác giương mắt, híp lại đồng tử màu vàng dựng đứng, bên trong, những làn sóng năng lượng mỏng màu xanh lam đang lượn quanh, bao phủ lấy chàng thiếu niên trẻ trước mắt.
Đây là dị năng gì? Hệ chữa trị? Nhưng cường giả hệ chữa trị toàn bộ tinh minh đều từng chẩn đoán cho hắn, sức mạnh của trùng tộc còn sót lại cùng với di chứng do sử dụng dị năng quá độ, trước mắt không có bất kì người nào, kỹ thuật nào có thể giải quyết. Loại sức mạnh đặc biệt này, lại có thể trấn an tinh thần hắn, xoa dịu sự nôn nóng của hắn, ngay cả năng lượng trùng hệ còn đang xao động trong cơ thể đều an tĩnh lại.
Lúc hắn mới tới nơi này, trong một tháng, hơn nửa thời gian đều ở trạng thái tỉnh táo; bây giờ, trong một tháng hắn chỉ có thể duy trì tỉnh táo trong vài ngày, mỗi lần thanh tỉnh thời gian đều không vượt quá một giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-phat-song-truc-tiep-nuoi-nhai-con-toi-tro-thanh-tinh-te-de-nhat-phu-hao/chuong-7.html.]
Nhưng hiện tại thời gian phỏng chừng cũng gần được một giờ, hắn lại không có dấu hiệu ý thức dần dần mờ mịt, trạng thái vô cùng tốt.
Là nhờ hiệu quả của loại đồ ăn được xưng là “khối dinh dưỡng” này, hay là nhờ vào hiệu lực của lớp sóng năng lượng màu lam nhạt này?
Nhân loại này quả nhiên không đơn giản. Nhu nhược vô tri mà Minh Hữu thể hiện bên ngoài, cùng với bí mật đang cất giấu trái ngược nhau quá lớn, làm cho mèo mun lớn không thể đánh giá chính xác được người này là địch hay bạn, phải chăng tất cả những ý tốt đang thể hiện ra bên ngoài, đều là vỏ đường bao độc dược —— Hắn và đồng đội của hắn nắm giữ dị năng có thể đè ép trùng tộc, hấp dẫn sự rình mò của không ít người có dã tâm. Mặc dù viện an dưỡng này tuyển tất cả là người trong quân đội, cũng từng nhiều lần có gián điệp lẫn vào.
Hắn đương nhiên tin tưởng sau vài lần kiểm tra, mức độ khống chế của anh hắn đối với nơi này phải nói là nắm trong lòng bàn tay; ý tốt mà Minh Hữu thể hiện ra, cũng hấp dẫn hắn dùng thiện ý mà đối đáp lại. Nhưng chiến trường đã dạy hắn, bất cứ việc gì cũng cần có một phần cảnh giác.
“Keng” Tiếng nhắc nhở của máy rã đông sau khi hoàn thành công việc, nhanh chóng cắt ngang suy nghĩ của mèo lớn.
Mèo lớn dùng thịt đệm đẩy đẩy thiếu niên đang chải lông đến nghiện ra, thậm chí còn được voi đòi tiên mà cả mặt đều chôn trên lưng mình một cái: “Ngao ngao.” Ăn cơm! Ta còn chưa ăn no! Chút khối dinh dưỡng này, còn chưa đủ để ta nhét kẽ răng.
“Ngay đây!” Minh Hữu thu lại tâm tình tiếc nuối, bắt đầu làm việc.
Cậu trước tiên từ trong quang não nhân viên tìm thức ăn kiêng kị của mèo lớn. Nhưng cậu không tra được tư liệu của mèo lớn, chỉ thấy được một số điều cần biết khi cho ăn.
“Ăn sống?” Minh Hữu nhìn miếng thịt heo nửa nạc nửa mỡ, vẫn còn vài giọt nước chảy xuống trước mặt, hỏi: “Đại Hắc, cậu muốn trực tiếp ăn sống không?”
Trước đây quả thật là ăn sống... Mèo mun lớn quay đầu ghét bỏ.
Nếm qua hương vị của khối dinh dưỡng, ai mà còn vui vẻ đi gặm thịt mỡ sống!
==============================