- ----------------------------------
Dứt lời, Minh Hữu đem khối dinh dưỡng bỏ miệng , khi nhai hai , nuốt xuống.
Khối dinh dưỡng màu đỏ ngọt nị, bình thường đều xem như viên đường mà ăn.
"Xem...Ơ?!" Minh Hữu vẻ mặt của mèo đen lớn dọa sợ đến mức lùi về một bước.
Mèo đen lớn: (●-●) đơ , mắt tối sầm.
Ăn luôn...ăn luôn...Không cho ăn ư? Tại ăn luôn?
Hương vị mê biến mất, bụng càng thêm đói khát, đầu óc mơ hồ dấy lên cơn đau, tựa như mỗi một tế bào khắp đều đang chống đối.
"Ngao!!" Đồ ăn của ! Mèo lớn phát điên! Thịt đệm điên cuồng vỗ xuống mặt đất, vỗ thanh âm đùng đùng đùng như đánh trống.
"Cái ..." Minh Hữu thấy mèo đen lớn ngổn ngang trong gió, thậm chí còn biểu tình như hồn bắt đầu lìa khỏi xác, trong đầu hiện một cái video ngắn về thú cưng dễ thương từng xem.
Người chủ lúc ăn cơm lấy một miếng thịt vòng một vòng mặt chó cưng đang chồm hổm ở bên cạnh, đó trò mặt chú chó, đem miếng thịt nhét miệng ăn luôn, khi biểu tình hoài nghi nhân sinh của con ch.ó nọ, cùng với mèo lớn mặt mười phần tương tự.
Cậu vội từ ba lô hệ thống lấy một khối dinh dưỡng: "Đừng nóng vội! Vẫn còn! Nếu còn sợ độc, chúng mỗi một nửa...A!"
Mèo đen lớn như một con mèo đói chụp mồi, đem Minh Hữu nhào xuống mặt đất.
Tiếng kêu thảm thiết của Minh Hữu mới khỏi miệng, liền cảm giác xúc cảm thô ráp trong lòng bàn tay.
"Ngao ô! 罒▽罒~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-phat-song-truc-tiep-nuoi-nhai-con-toi-tro-thanh-tinh-te-de-nhat-phu-hao/chuong-3.html.]
Lý trí là cái gì? Cảnh giác là cái quái gì? Thơm quá !
"Ai, đừng liếʍ, chút đau." Minh Hữu thấy lúc mèo lớn dùng lưỡi liếʍ , chẳng những cẩn thận tránh cọ hàm răng, còn thu gai mềm đầu lưỡi, chỉ để xúc cảm thô ráp, sợ hãi trong lòng tiêu tan hơn phân nửa, mặt khỏi lộ nụ nhẹ đầy cưng chiều.
Mèo lớn chẳng những trí tuệ, thể hiểu tiếng , còn dịu dàng. Không hổ là linh thú.
Cậu dường như trở về lúc còn trong [ Thế giới tinh linh ], thời gian cùng các tinh linh đùa giỡn vui chơi.
Thân thể mèo đen lớn cứng đờ, nhận thức hành vi khống chế của chính , vội vàng dậy lui về , nét mặt mang theo sự hoang mang cùng ảo não rõ ràng.
Minh Hữu lên, dùng vạt quần áo lau nước miếng của mèo lớn: " vẫn còn...Đừng nhào! Cũng đừng liếʍ! cho ăn!"
Mèo đen lớn =皿=!!
Lý trí lý trí...Lý trí của ...Nhai nhai, nuốt ⊙~⊙
Thứ rốt cuộc là cái gì? Hương vị đánh thẳng linh hồn ...Không, chỉ mỗi hương vị (T▽ T)!
Lúc khối dinh dưỡng thứ hai miệng, mèo đen lớn cuối cùng thể chống sự hấp dẫn, phân tâm trạng cẩn thận thưởng thức.
Thứ gì đó trai tự xưng là khối dinh dưỡng vị như viên đường, vị ngọt như sương mù phảng phất trực tiếp thấm tận sâu trong linh hồn, cho sự mỏi mệt cả về thể xác lẫn tinh thần của mèo lớn giảm bớt trong nháy mắt.
Cảm giác , như một ăn kiêng trong thời gian dài ăn một bữa cơm nóng đến no bụng, mỗi một tế bào trong cơ thể đều kêu gào, đây là chất béo chúng nó cần, đây là lượng đường chúng nó cần; thể như mặt đất khô cằn đầy những vết nứt, cuối cùng cũng đón một cơn mưa phùn rả rích, bất luận là thể linh hồn đều đang nhảy nhót reo hò.
Hạnh phúc, sung sướиɠ, thậm chí là xúc động.
Đơn giản như , thể dùng cách trực tiếp ăn để tiêu hóa kết tinh năng lượng?! Mèo đen lớn mắt trợn tròn, thể tin trai trẻ mặt đang mang vẻ mặt chờ đợi, ngừng hỏi "Ăn , hợp khẩu vị "
- ----------------------------------