Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Khi Phát Sóng Trực Tiếp Nuôi Nhãi Con, Tôi Trở Thành Tinh Tế Đệ Nhất Phú Hào - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-04-13 13:27:23
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai cái móng vuốt dài Arthur đều khua tàn ảnh.

Mách tội! Điên cuồng mách tội!

Biểu tình mặt Aldrich ngày càng dịu dàng, u ám tuyệt vọng trong lòng cuối cùng cũng nứt một khe hở, lộ từng vệt ánh sáng hi vọng.

Trường Canh, tức Khải Minh. Hi vọng đứa nhỏ , cũng như tên, vì mà mang đến rạng sáng của hi vọng.

...

Lúc Arthur phòng ngủ, hơn bốn giờ rạng sáng.

Hắn xổm bên cạnh giường lớn, vẻ mặt thông cảm Minh Hữu thế ngủ vô cùng kém, đá chăn xuống mặt đất.

Quang minh, bảo hữu*. Có điều thể hiện sự mong đợi của thiếu niên đối với chính ?

( *Quang minh, bảo hữu: nguyên âm chữ hán là 光明, 保佑; nghĩa là ánh sáng, bảo hộ... dịch ngay bởi vì khúc liên quan tới tên của thụ,...)

Aiz, đứa nhỏ đáng thương. Còn gom đủ học phí để nghênh đón một nhân sinh mới, nghĩ tới việc học bạ của chính đều gạch bỏ hết ? Đàm gia quả thật là cho một con đường sống mà.

Song tiểu tử thể sống sót mà rời khỏi Thiên Lam tinh, còn tình cờ mà thấy thông báo tuyển nhân viên của trai , đến địa phương nơi thế lực Đàm gia thể chạm tới . Là nhờ vận may? Hay vẫn còn bí mật khác?

Mặc kệ cho dù thế nào, Arthur xác định , Minh Hữu chắc chắc phương diện chủ quan dụng ý nào hết, cùng lắm là lợi dụng thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-phat-song-truc-tiep-nuoi-nhai-con-toi-tro-thanh-tinh-te-de-nhat-phu-hao/chuong-16.html.]

Mà ý đồ của Minh Hữu, Arthur còn cần quan sát một hồi nữa.

"Hắt xì." Một trận gió lạnh thổi qua, Minh Hữu đá rớt chăn cuộn thành một cục, lạnh run.

Đồ ngốc. Arthur ngậm chăn lên, trèo lên giường, định đắp chăn cho Minh Hữu.

nghĩ tới trọng lượng cơ thể của quá nặng, lên giường đè một cái hố. Minh Hữu lẩm bẩm trong miệng lăn tới bên cạnh , thuận thế thì dùng cả tay chân như bạch tuộc mà quấn lấy .

Vô thức cọ cọ, ngửi ngửi, a, là lông xù xù mềm mại của mèo lớn. Minh Hữu hài lòng thỏa mà ngủ.

Arthur: "???" Từ từ! Cậu buông cho ! Đừng xem như cái gối đầu...

"Ngao ô..." Trên Minh Hữu tản sóng năng lượng mỏng màu lam, cho thể xác lẫn tinh thần của Arthur tự giác mà thả lỏng, mí mắt bắt đầu cụp.

Thích quá...Cơ thể giống như lâu nghỉ ngơi ...Hô...Hô...

Không ...Đẩy ...Đẩy ...Hô Zzzzzzz...

Ánh trăng từ cửa sổ rọi . Trên giường lớn, một con mèo đen lớn bốn móng vuốt chỏng lên chiếm phần lớn diện tích, mà thiếu niên trẻ mặc một một cái áo T-shirt cùng quần đùi , tay chân cùng lúc quấn lấy mèo lớn, nhắm mắt ngủ một mặt ngọt ngào.

 

 

Loading...