Sau Khi Nhìn Thấy Độ Dài Của Đàn Ông - Chương 3:

Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:23:40
Lượt xem: 569

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 3:

Vào lúc tôi đang chống cằm ngắm đường quai hàm sắc sảo của “con mồi” mới, chợt bị giáo sư gọi lên trả lời câu hỏi.

Đại học rồi còn kiểm tra bài cũ!

Tôi chậm rãi đứng dậy, vừa định nói “em không biết” đã nghe thấy tiếng Tạ Trác thì thầm nhắc đáp án cho tôi.

Tuyệt vời!

Tôi lặp lại một lượt.

Giáo sư gật đầu.

“Ngồi xuống đi, chú ý nghe giảng cẩn thận, không phải lúc nào cũng có người sẵn sàng giúp em đâu.”

Tôi vui vẻ ngồi xuống, lúc này mới phát hiện mặt Tạ Trác đã đỏ bừng.

Tôi trốn học còn không thấy ngại, anh ấy chỉ nhắc bài giúp tôi có chút thôi mà đã ngại rồi.

Có lẽ một phần là do mặt tôi dày, nhưng một phần khác đúng là do Tạ Trác rất dễ xấu hổ thật.

Hihi, quá đáng yêu.

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
https://www.facebook.com/anthienlinhtruc?mibextid=ZbWKwL

Đã bị giáo sư nhắc nhở thẳng như vậy rồi, tôi chỉ đành phải mở vở ra ghi bài thôi.

Nhưng tôi phát hiện, vì Tạ Trác quá đô con, lúc viết bài vai tôi cứ dính chặt vào vai anh ấy, cọ xát không ngừng.

Tôi có thể cảm nhận rõ ràng cơ bắp rắn chắc trên cánh tay anh ấy.

Chắc chắn anh ấy có thể bế tôi rất lâu.

Vừa nghĩ tới đây, tôi lại xao nhãng.

Cố nhịn vài giây đồng hồ, cuối cùng tôi đánh bạo đưa tay véo véo cánh tay Tạ Trác.

Thấy anh ấy không có phản ứng gì, tôi lại càng bạo hơn, còn bắt đầu xoa nắn...

Ôi, cảm giác thật tuyệt.

Còn chưa sờ đã Tạ Trác đã cắn môi, quay đầu nhỏ giọng hỏi tôi:

“Bạn học Cố, cậu có chuyện gì sao?”

Hiếm khi anh ấy gọi kèm cả họ của tôi, tôi nghiêm mặt nói:

“Vừa rồi thầy nói cần chú ý cái gì vậy, mình không nghe rõ, cho mình xem vở của cậu được không?”

Tạ Trác hơi há miệng, dường như không hề nghi ngờ lời tôi nói, cứ thế đẩy vở cho tôi xem, rồi nhỏ giọng nói:

“Sau này… thôi quên đi, nếu cậu cần mình giúp gì thì cứ gọi tên mình là được, không cần... sờ mình.”

Câu cuối cùng anh ấy nói rất nhỏ.

Tôi vừa “ừ à” giả vờ đồng ý vừa làm bộ chép bài.

Anh ấy ngây thơ như vậy, sao có thể đấu lại tôi?

Sau khi tan học, tôi đang thu dọn đồ đạc thì điện thoại lại rung lên.

Thiếu gia: 【 Không đến mức đấy chứ, gu của em tệ tới vậy sao, lại đi thích một thằng mọt sách? 】

【 Nó khô khan như thế, có thể làm em thỏa mãn được sao? 】

【 Theo đuổi anh khó quá nên định hạ tiêu chuẩn xuống sao? 】

【 Thôi được rồi, nể tình dạo gần đây em phục vụ anh không tệ, cho em chút “phúc lợi”. 】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-nhin-thay-do-dai-cua-dan-ong/chuong-3.html.]

【 Về đây đi, anh sẽ không so đo với em nữa. 】

Tôi thấy trong khung chat bỗng hiện lên một tấm hình.

Vẫn là kiểu khoe thân quen thuộc.

Dưới ánh đèn vàng mờ ám, chiếc giường phía sau rất lộn xộn, mái tóc rối bù sau khi vừa “làm” xong, khuôn mặt đẹp trai không tì vết, cùng với những đường cơ bắp hoàn mỹ...

Đương nhiên, tất cả những thứ này phải đi kèm với “cái ấy” 12cm thì mới có thể hấp dẫn tôi được.

Bên cạnh vang lên tiếng sột soạt.

Tôi quay đầu lại, phát hiện Tạ Trác cũng đang nhìn điện thoại của tôi.

Ánh mắt anh ấy trở nên ảm đạm, khó khăn hỏi tôi: “Cậu thích kiểu này à?”

Sau khi lưu ảnh về, tôi cất điện thoại đi.

“Không biết ai gửi cho mình nữa, mình chỉ xem cho vui thôi, mà này, cậu có ảnh kiểu này không?”

Mu bàn tay đang ôm cặp sách của Tạ Trác chợt siết chặt, các ngón tay hơi ửng hồng.

“Cậu muốn kiểu ảnh đó làm gì?”

Tôi mở to mắt, thành khẩn nói.

“Mình rất thích tập thể hình, nhìn thấy dáng người đẹp như vậy mình lại có động lực tập luyện hơn, nên là, cậu có không?”

Tạ Trác do dự lấy điện thoại ra.

“Mình có chụp lại ảnh để theo dõi cơ thể, nhưng chụp không được đẹp lắm, cậu xem tạm đi.”

Nhưng khi nhìn thấy tấm ảnh anh ấy đưa, mắt tôi trừng tới suýt rớt ra ngoài.

Dáng người tam giác ngược chuẩn như tạc tượng, vai rộng eo thon chẳng khác gì Fushiguro Toji.

Trời ơi đây cái thể chất thần kỳ gì vậy!

ĐCMN, đúng là một tấm ảnh cơ bắp tuyệt vời!

Tiếc là anh ấy kéo cạp quần cao quá.

Nhưng càng làm vậy càng khiến “chỗ ấy” căng phồng nổi bật, hệt như muốn đ.â.m thủng quần.

Đúng rồi, khi nào tôi mới có thể thăng cấp có được kỹ năng Thấu thị đây!

“Cậu… sao trông cậu như rất thất vọng vậy?”

Tạ Trác khẽ nói.

Tôi lau khóe mắt, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy đôi mắt cô đơn của anh ấy.

“Vừa nhìn đã biết cậu là gà mờ, cả tư thế tạo dáng lẫn cách ăn mặc đều quá chán.”

Tôi đưa tay vỗ vai anh ấy, ngay sau đó, bàn tay trượt thẳng xuống cơ ngực, lén lút xoa xoa.

“Nhưng trong khoản này mình có kinh nghiệm, hôm nào cậu đi tập thì gọi mình đi cùng, mình sẽ chỉ cho cậu vài chiêu.”

Tôi khó tin nhìn bàn tay mình.

Oa! Cảm giác thật tuyệt vời!

Tạ Trác gật đầu đồng ý.

Khi anh ấy cầm cặp đứng lên, tôi không nhịn được mà túm lấy quai cặp sách của anh ấy.

“Cậu định đi đâu?”

Bây giờ tôi thật sự không muốn rời xa con mồi ngon miệng này dù chỉ là một giây một phút.

Loading...