Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sau khi chia tay bạn trai, tôi nhập tên anh ta vào game kinh dị - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-05-19 23:54:18
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Càng nghe tôi càng thấy bối rối. "Lấy nó đi rồi sau đó sao nữa?"

Ông già lột một chiếc kẹo Thỏ Trắng khác và ngập ngừng đưa cho tôi một con khác.

"Lấy đi tức là phục sinh, hiểu không?"

À, tôi hiểu rồi, vậy là họ tham gia cuộc thi để hồi sinh người khác.

Nhưng tại sao tôi lại tham gia cuộc thi này?

"Số 3, đến lượt cô rồi."

Bá tổng số 10 ngẩng cằm về phía tôi, lúc này tôi mới nhận ra anh ta đang gọi tôi.

"Tối qua cô đã chạm trán với trùm cấp cao nhất. Hãy chia sẻ kinh nghiệm của cô với chúng tôi."

Thỏ Trắng Lớn đã bóc được một nửa và được xoắn lại với nhau.

Trong sự háo hức của đám đông, tôi bước vào giữa với hàm răng nghiến chặt

Có hai điều tôi tệ nhất trong cuộc đời mình. Một là tóm tắt kinh nghiệm, hai là nói trước đám đồn.

"Đêm qua, tôi chỉ chạy mãi thôi..."

Tôi cố sắp xếp câu chữ, "Sau đó... tôi kiệt sức và anh ta đã cưa đứt tay tôi."

Tôi không còn đủ tự tin để nói về phần sau nữa, mặc dù đó là sự thật.

Nhưng những người khác rõ ràng không tin điều đó và cách họ nhìn tôi liên tục thay đổi.

Một thanh niên cười khẩy rồi đứng dậy.

"Nếu cô không muốn chia sẻ với mọi người thì cứ nói ra. Không cần phải chiếu lệ như vậy đâu."

Cô gái bên cạnh anh ta phụ họa: "Đúng vậy, ích kỷ."

Tôi mở miệng định phản đối, nhưng bá tổng số 10 xua tay ra hiệu cho họ ngồi xuống Sau đó, anh ấy quay lại nhìn tôi và nói: "cô có thể suy nghĩ kỹ hơn về một số chi tiết của thời điểm đó."

Tôi bắt đầu kể lại chi tiết trải nghiệm của mình đêm qua.

Khi nói đến chủ đề về lòng bàn tay bị gãy, số 10 đã ngăn tôi lại.

"Đặc điểm của lòng bàn tay gãy đó là gì?"

Tôi nghĩ đến chiếc nhẫn tôi đã nhặt được.

"Nó chỉ đeo một chiếc nhẫn thôi."

Tôi rút chiếc nhẫn ra khỏi túi và Số 10 cầm lấy và xem xét cẩn thận.

"G&L...cô có quen với BOSS tối qua không?"

Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

"Anh ấy là bạn trai cũ của tôi."

Trong mắt anh hiện lên vẻ kinh ngạc: "Cho nên cô tới tham gia trò chơi là để cứu sống anh ấy?"

Tôi vội lắc đầu: "Không, bạn trai tôi, không, Cố Dịch chưa chết."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-chia-tay-ban-trai-toi-nhap-ten-anh-ta-vao-game-kinh-di/chuong-5.html.]

"Các nhân vật trong trò chơi này là do tôi tạo ra."

Tôi bắt đầu cảm thấy mình không thể giải thích rõ ràng được.

"Dù sao thì Cố Dịch vẫn còn sống và khỏe mạnh."

Tôi thường kiểm tra cập nhật của anh ấy vào giữa đêm và gần đây anh ấy có một cô bạn gái xinh đẹp.

Số 10 nhướng mày và đưa lại chiếc nhẫn cho tôi. "Nhưng quái vật trong trò chơi này chỉ có thể được biến đổi bởi xác sống."

Anh ta châm một điếu thuốc rồi từ từ nhả ra một vòng khói.

"Điều đó có nghĩa là anh ta đã chết, nhưng vẫn còn lưu luyến sâu sắc với thế giới người sống."

Chiếc nhẫn trên tay tôi đột nhiên nóng lên, như thể bị triệu hồi, nó nhấp nháy những màu sáng tối.

Tôi định mở miệng định cãi lại điều gì đó, nhưng cổ họng tôi đột nhiên khô khốc đến mức gần như bốc khói, và rồi tôi nhận ra rằng đêm đó tôi chưa uống một giọt nước nào.

Số 10 mang theo rất nhiều đồ dùng và anh ấy lấy hai chai nước từ ba lô ra đưa cho tôi.

Tôi hơi xấu hổ. Trong trò chơi này, mọi thứ đều tốn tiền.

Và phí mua rất cao.

Hai chai nước này gần bằng chi phí sinh hoạt một tháng của tôi.

"Lấy nó đi."

Mặc dù trong mắt anh ẩn chứa sự thù địch không che giấu được, nhưng nụ cười lại rất dịu dàng.

"Cảm ơn."

Tôi uống nước rồi trở về chỗ ngồi, đầu óc vẫn còn rối bời Ông già số 4 lại nhấc mí mắt lên.

Tôi nhặt chai nước chưa mở và đưa cho ông ấy.

Ông ấy không trả lời.

"Ăn đồ ngọt nhiều cẩn thận sâu răng đấy."

Ông ấy cười toe toét và nói, "Dù sao thì chúng cũng là răng giả thôi."

Tôi nhét nước vào tay ông ấy, "Cảm ơn ông vì con thỏ trắng to đùng."

Ông ấy mỉm cười vui vẻ và tiến lại gần tôi khi xung quanh không có ai chú ý.

"Đừng quá tin tưởng người khác trong trò chơi này. Số 10 cũng không phải là người tốt."

Nói xong, ông ta tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi, giấy gói kẹo trong tay phát ra tiếng sột soạt.

Mọi người trong sảnh dường như đều có động cơ thầm kín riêng, và có một khao khát khó lý giải trong mắt mỗi người.

Nhưng ông già này thì khác, đầu óc ông minh mẫn và ông đối xử với mọi thứ một cách thờ ơ.

"Vậy tại sao ông lại ở đây?"

Ông ấy ngừng nhặt giấy gói kẹo và nhìn về phía trước với đôi mắt vô hồn.

Một lúc lâu sau, ông lại nhìn tôi và nói: "Vì lời hứa."

Loading...