27
Ta thật sự sẽ thành với tiểu thúc ?
Người như tiểu thúc thể liên quan đến .
Ta soi gương, thấy gì đặc biệt.
Cha bắt đầu bận rộn chuẩn hành lý, may mà nhà dì xa, nhiều việc trong nhà thể nhờ dì giúp đỡ.
Biểu tỷ vẫn đang kén chồng.
Dì lo lắng vô cùng, vì biểu tỷ mắt ai, thì chê , thì chê mập.
đồng ý với mắt của biểu tỷ.
Biểu tỷ đến tìm , : “Nhà tự nhiên kinh thành? Ở đó vui như nhà .”
Ta tiện là để thành , chỉ đành ậm ừ .
Biểu tỷ một cái, : “Chắc dì tránh cảnh buồn thôi, kinh thành cũng , ở đó đông , còn thư sinh, cử nhân, đến lúc đó thể chọn một phu quân ý.”
Nàng đột nhiên đập đùi, vui vẻ : “Sao nghĩ điều sớm nhỉ! Trấn Thanh Hà của chúng nhỏ bé, gì lang quân nào chờ chọn!”
Biểu tỷ chạy như cơn gió.
Mẹ từ cửa bước , suýt chút nữa giật .
28
Chúng khởi hành kinh thành ngày mồng mười tháng Giêng.
Đi cùng còn biểu tỷ và dì.
Dì vì tìm cho biểu tỷ một phu quân ý, nghĩ đủ cách, bà cho rằng kinh thành nhiều thanh niên tài giỏi, mà nhà kinh thành, nên cùng.
Mẹ vui vẻ kéo dì chuyện ngừng.
Biểu tỷ cũng vui.
Chúng theo xe ngựa của tiểu thúc kinh thành, một đoàn rầm rộ, là hoành tráng.
Khi khỏi thành, lớn tiếng gọi tên : “Dao Dao! Dao Dao!”
Giọng quen thuộc, vén rèm xe , thấy Tạ Thiếu Thông đang chạy thở hổn hển.
Tiểu thúc cưỡi ngựa đến bên , : “Ngoài trời lạnh, mau trở trong xe.”
Ta tiểu thúc một cái, Tạ Thiếu Thông, cắn răng hạ rèm xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-bi-tieu-thuc-cua-phu-quan-de-y/chuong-27-28-29-30.html.]
Tiểu thúc thúc ngựa đến chỗ Tạ Thiếu Thông, hai gì với .
Biểu tỷ ăn bánh : “Biểu , bình thường nàng trông mềm mỏng dễ bắt nạt, ngờ dám ly hôn thật. Ôi, ly hôn một , bao giờ mới thể thành đây!”
Phía xe, Tạ Thiếu Thông vẫn đang gào: “Dao Dao, nàng kinh thành giải sầu về, đợi nàng!”
29
Chúng mấy ngày đường, mới đến kinh thành, cảm giác xương cốt đều rời rã.
Tiểu thúc mời chúng tạm trú ở nhà , đợi tìm nhà mới dọn .
Cha từ chối, dẫn chúng đến trọ ở khách điếm, dẫn và xem nhà.
Quản gia của tiểu thúc cũng theo chúng mỗi ngày, tiểu thúc thì quan.
Xem nhà ba ngày, cha mua một căn ở phía nam thành, vật giá kinh thành đắt đỏ, tất nhiên thể bằng nhà cũ.
cũng ba gian viện.
Dì và biểu tỷ cũng ở cùng.
Kinh thành phồn hoa, vật phẩm phong phú, qua tấp nập, chúng vui, liên tục dạo nửa tháng.
Đợi chúng định xong, tiểu thúc liền mời mai mối đến dạm hỏi.
Chuyện hôn sự do cha lo liệu, bắt đầu thêu áo cưới.
Biểu tỷ kinh ngạc chạy đến, : “Biểu , , , thật sự tái giá ! Còn gả cho Tạ đại nhân?!”
30
Ta đưa kim chỉ cho nàng, nhờ nàng thêu giúp tay áo còn .
Nàng nhéo : “Nói mau, thật sự giữ bí mật nha!”
Ta chun mũi: “Ta cũng thế, khi ly hôn, tiểu thúc cảm thấy với , thích , đến tìm cha dạm hỏi, cha đồng ý.”
“Vậy còn ?!” Biểu tỷ tức giận : “Ta mỗi , hòa nhã, khi , lạnh nhạt, một hai câu, còn bảo tự trọng, nghĩ vấn đề!”
“Ôi, chuyện , ý kiến của quan trọng gì, vẫn là cha đặt con đấy thôi.” Ta khuyên nàng: “Biểu tỷ, nàng đừng quá cố chấp, theo dì và dượng , thì đến khi thành gái già, chẳng ai thèm rước.”
Biểu tỷ lạnh một tiếng: “Ha, lúc ly hôn, đều khuyên đừng ly hôn, chồng , chẳng vẫn kiên quyết ly hôn ? Cũng thấy lời trưởng bối.”
“Haizz,” vẫy tay: “Ta kiên quyết một , tiểu thúc cũng ủng hộ , còn nên ủy khuất chính .”
Biểu tỷ ngạc nhiên , : “Hắn khuyên ly hôn?”
“Không khuyên, mà là ủng hộ, thấy ly hôn cũng nhẹ nhàng thôi. ban đầu đúng là chút khó chịu.”
“ ly hôn đến giờ cũng mới hai tháng thôi.”