Ta cũng an tâm mà dưỡng thai.
 
Đến cuối năm, lúc bụng   tròn như một quả cầu, tên lưu manh Dương Chí đó  trở về. Y  lập công khiến   phong là Cáo mệnh thật. Thánh thượng đích  tán dương y chiến đấu dũng mãnh, như  thần giúp, rằng y chính là chiến thần chuyển thế,  điện vàng, nhà vua sách phong y  Trấn Quốc Tướng quân. Ngoài vàng bạc ban thưởng, Minh Hầu phủ còn  ban cho . Đây là chuyện khiến  vui mừng nhất!
 
Thế nhưng, khi thấy Dương Chí mặc khải giáp trở về nhà từ điện vàng, tim  vẫn đập thình thịch. Lúc , y vẫn còn sự giận dỗi. Ta  giải thích rõ ràng với y.   còn  giải thích, Dương Chí  ôm   lòng mà nức nở, rằng  m.a.n.g t.h.a.i con của y, là đại ân nhân của y. Sau , cho dù   chuyện gì thất đức thì y sẽ tha thứ hết cho . Ta dở  dở , đá y một cái thật mạnh. Sau đó,  ép hỏi Dương Chí thì y mới giải thích rằng  chiến trường, y  g.i.ế.c vô  kẻ địch, tưởng rằng trời xanh sẽ trừng phạt y, khiến y hết đường con cháu… Ta vội vàng bịt kín cái miệng thối đó của Dương Chí!
 
May mà con của  chào đời một cách thuận lợi.
 
Trong thời gian  ở cữ, Đào Hồng  đến thăm . Trông nàng  như  ngàn lời  , nhưng nàng  chỉ nắm chặt lấy tay . Khi  bảo nàng bế con của  thì Đào Hồng như  điện giật,  rằng   xứng.
 
Lúc sắp , Đào Hồng ôm lấy   : "Tiểu Minh, lựa chọn của cô là đúng."
 
Nàng   ,  mãi  yên lòng, vội vàng gọi Dương Chí đến để  ngóng.
 
Dương Chí trở về và  mấy câu, nước mắt  chợt ào , lập tức bảo hạ nhân khoác áo choàng cho    tìm mũ nỉ, che kín  . Dương Chí  ý , ôm  lên xe ngựa.
 
Ta  dọn t.h.i t.h.ể cho Đào Hồng. Nàng   phán c.h.é.m đầu, thi hành án  buổi chiều.
 
Thì  chỉ vài ngày , nàng  g.i.ế.c vợ của Liễu Tam...
 
Đào Hồng  yêu Liễu Tam, yêu đến mức  thể chịu đựng  lời mắng nhiếc và sỉ nhục.  vợ của Liễu Tam  sinh con cho , Đào Hồng lập tức phát điên. Nàng   chịu nổi việc Liễu Tam  con với nữ nhân khác,  chịu nổi cảnh gia đình ba  nhà   vui vẻ, hạnh phúc bên ,  thấy cảnh đó, nàng  còn khó chịu hơn cả c.h.ế.t. Đào Hồng vốn nghĩ rằng g.i.ế.c nữ nhân  thì nàng  thể  mẫu  của đứa trẻ đó.     thể chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/sau-khi-bi-luu-day-ta-phai-long-ten-linh-tho-kech/chuong-16.html.]
 
Dương Chí  rằng vốn dĩ Liễu Tam niệm tình cũ,  bảo quan phủ phán cho nàng  lưu đày. Khi đó, Đào Hồng  ngửa mặt lên trời mà  lớn, nụ  của nàng  còn khó coi hơn cả : "Đều như , thì  nam nhân thiên hạ đều giống  cả!"
 
Lúc đó, Đào Hồng kiên quyết  chịu, chỉ xin  c.h.ế.t.
 
Ta đến đại lao, đưa cho Đào Hồng bữa ăn cuối cùng.
 
"Vì   chịu lưu đày? Ngươi còn trẻ, vì   chọn sống?" Mặt  đầm đìa nước mắt.
 
Đào Hồng  đưa tay lau nước mắt cho , nhưng  ngại  dơ bẩn nên rụt tay .
 
"Tiểu Minh cô là đồ ngốc,  mấy tên áp giải phạm nhân  thể như Dương đại nhân chứ? Ta thà c.h.ế.t chứ   chịu tội nữa. Đừng  nữa, ở cữ mà rơi lệ thì   cho mắt . Có thể quen  cô, thật . Kiếp , kiếp , đừng  nữ nhân nữa."
Anan
 
Ta dọn t.h.i t.h.ể cho Đào Hồng, Liễu Tam đến đòi,  mắng  trong giận dữ và đuổi  ngoài. Có lẽ  vô tội, nhưng Đào Hồng là bằng hữu của  mà! Nàng  xa, nàng tàn nhẫn, nàng hồ đồ, nhưng nàng cũng là bằng hữu của .
 
"Thật   và Đào Hồng là một loại ,  tin ? Dương Chí,   cho phép  nạp ." Ta .
 
Tay đang ôm con của Dương Chí thoáng khựng , đôi mắt  lấp lánh, thấm đẫm sự dịu dàng. Cuối cùng thì y cũng đợi  đến ngày  thấy câu  mà  tâm tâm niệm niệm.
 
(Hết)