Rượu Chị Em - Chương 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-13 00:50:25
Lượt xem: 1,077

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vài người đàn ông khoẻ mạnh khiêng tôi lên, mặc kệ sự giãy giụa của tôi mà cứ thế mang tôi đi.

“Con dâu mới của nhà họ Lưu đến rồi đây.”

Giọng nói của vợ lão Lưu vang lên lanh lảnh như tiếng chuông, bà ta cười khanh khách, vỗ vỗ m.ô.n.g tôi.

Tôi cố gắng giãy giụa, hết đẩy đầu gối, dùng chân đạp lại đến dùng tay đánh.

Mãi đến khi tên đàn ông bị tôi đánh phát cáu, hắn ném tôi xuống đất.

“Con đàn bà thối này, để tao dạy cho mày biết nghe lời!”

Nói xong, người đàn ông nọ tát tôi một cái, thấy tôi muốn trốn thì kéo tôi lại, ấn mạnh đầu của tôi xuống đất.

Chiếc đinh trong đầu tôi lại đ.â.m sâu hơn, tôi đau đớn thét lên.

Ý thức tôi dần trở nên mơ hồ, tôi nghe thấy có người hét to.

“Rắn! Ở đâu ra toàn rắn thế này!”

“Đứng đó làm gì, mau châm lửa đi!”

Đến khi tôi mở mắt ra, xung quanh xuất hiện vô số những con rắn, chúng liên tục bò ra từ trong hầm rượu.

Có lớn có nhỏ, có cả rắn độc lẫn loại thường, hình thù chủng loại khác nhau nhưng đều có răng nanh rất dài.

Chúng bỏ qua tôi, lao thẳng về phía những người đó.

Hết người này tới người khác, tất cả đều bị rắn cắn.

Tôi mở to mắt, nhìn chằm chằm vào chỗ đó rất lâu, nhìn bọn họ bị đàn rắn vây quanh, la hét chói tai muốn chạy đi nhưng vẫn bị đàn rắn cắn xé da thịt.

“Ha ha ha ha …”

Trong đầu tôi vang lên tiếng cười.

Tôi và chị gái cùng cười to.

9.

Tôi chạy đến cửa thôn tìm lão đạo sĩ.

Vừa mở cửa, tôi thấy lão ta đang vui vẻ uống rượu, trông giống một tên nát rượu hơn là một đạo sĩ.

Lão ta thấy tôi thì nở nụ cười:

“Cô con gái thứ nhà họ Lý đúng không?”

Tôi cầm con d.a.o lấy từ trong bếp ra, quay sang cười với lão ta.

Lão ta thấy thế thì cười nhạo:

“Sao hả, tôi cứu mạng cả nhà cô mà giờ cô định lấy oán báo ơn à?”

Tôi giơ con d.a.o lên, chỉ vào đỉnh đầu:

“Ông giúp tôi nhổ đinh ra.”

Lão đạo sĩ híp mắt nhìn tôi một lúc, sau đó tránh người ý bảo tôi đi vào.

Trong phòng lão ta dán đầy bùa chú, trên bàn còn viết rất nhiều ngày sinh tháng đẻ của người khác.

Tôi quay đầu nhìn lão ta, lão ta ném bầu rượu đi, cẩm lấy con d.a.o nhỏ.

“Đâm đinh vào đầu cô là để chị cô không thể mượn mạng của cô được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ruou-chi-em-ajpx/chuong-5.html.]

“Nếu bây giờ lấy đinh ra, không chừng cô ta sẽ mượn xác hoàn hồn.”

“Chị cô oán khí quá nặng, chậc chậc, hôm đó may mà tôi tới đúng lúc, nếu không cha mẹ và bà nội cô đều bị cái thai rắn kia nuốt chửng rồi. Cô bị chị cô cướp xác hoàn hồn, từ nay về sau mạng cô và cô gái kia sẽ trói chặt với nhau.”

Nói xong, lão ta quẳng con d.a.o đi, cười cười ngả lưng lên tràng kỷ.

Tôi cúi xuống nhặt con d.a.o lên:

“Là ông bảo họ ngâm chị tôi vào trong vò rượu?”

Lão đạo sĩ say quá mất khôn, lão ta đếm đầu ngón tay, nhẩm tính.

“Là tôi nói đó, ban đầu tôi định ngâm cả nhà cô cơ ha ha ha.”

Lão ta lôi tôi ra sau nhà, sân sau đặt rất nhiều vò rượu.

Lão ta chỉ từng cái cho tôi xem:

“Đó là ba đứa con gái nhà lão Tôn, đây là thai con gái nhà họ Lưu…”

Tim tôi đập thình thình, chiếc đinh trong đầu như sắp nứt ra.

“Tôi không mang chị cô về được, thế nên phải thu một cái gì đó bù lại.”

Tôi xoay người, đ.â.m d.a.o về phía lão ta.

Lão đạo sĩ nhanh chóng bắt được tôi, động tác cực kì nhanh nhẹn.

Tôi không cam lòng bị ông ta khống chế, chỉ đành trừng mắt nhìn lão ta.

Lão cười hì hì nói:

“Không phải cô muốn rút đinh trong đầu ra sao, vậy thì giao dịch với tôi đi.”

“Trong bụng mẹ cô hẳn là thai rắn, bà ta mang thai mà vẫn muốn uống rượu âm, đều là báo ứng cả thôi.”

Lão ta thở dài:

“Chờ đến khi mẹ cô sinh nó ra, cô dùng lá bùa này dán lên nó, sau đó bắt nó thả vào trong bình rồi mang đến cho tôi.”

“Xong việc, tôi sẽ giúp cô lấy cái đinh ra.”

Đầu của tôi đau đớn kịch liệt, giống như bị cái đinh kia xé rách thành hai nửa.

Tôi lập tức gật đầu đồng ý mà không cần nghĩ ngợi thêm.

Lão đạo sĩ ngửa mặt lên trời cười to, ông ta dùng sức vò đầu tôi, ném cho tôi một bầu rượu.

Mùi rượu đó không thơm tí nào, tưởng tượng đến việc vò rượu này cũng là rượu ngâm xác phụ nữ, tôi chỉ muốn nôn ra.

Nghĩ vậy, tôi ném luôn vò rượu xuống đất.

Lão đạo sĩ điềm nhiên:

“Đó là rượu ngâm mấy chục năm rồi, đương nhiên không thơm nữa. Có ném tôi cũng không tiếc.”

Lão ta cười khà khà, tôi nhìn thấy tờ giấy dán trên bầu rượu.

“Tào, Triệu thị.”

Trong thôn chỉ có một mình lão đạo sĩ họ Tào, mà người vợ ba mươi năm trước của ông ta họ Triệu.

Đúng là đáng chết, tôi nghĩ thầm trong lòng.

Cái đinh trong đầu tôi dường như cũng tán thành với ý nghĩ này, nó xoay tròn một vòng.

Loading...