Rượu Chị Em - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-13 00:50:17
Lượt xem: 568

1.

Chị gái tôi mất tích vào đúng ngày chị nhận được giấy báo trúng tuyển.

Mọi người trong thôn đều nói chị tôi chạy theo một gã đàn ông nào đó rồi.

Tôi không tin, chị ấy vẫn luôn muốn học đại học, là một cô gái ngốc chỉ biết đọc sách.

Chị thường xoa đầu tôi nói:

“Đợi chị đỗ đại học rồi thì sẽ có thể rời khỏi thôn này, chị sẽ dẫn em theo.”

Tuy rằng tôi biết chị đang nói dối, thế nhưng khi nằm trong lòng của chị, tôi vẫn cảm thấy cực kì an tâm.

Nếu có thể bên cạnh chị cả đời thì tốt biết mấy.

Nhưng bây giờ chị tôi lại vô duyên vô cớ biến mất.

Mọi người trong nhà không ai thèm đi tìm.

“Nó chỉ là thứ lỗ vốn, chạy rồi còn giúp tôi bớt lo.”

Mẹ tựa lưng vào cửa, đứng nói chuyện với mấy bà hàng xóm.

“Nó chạy thì không đáng lo, nhưng nếu bụng cô vẫn không có động tĩnh gì thì chồng cô cũng chạy mất đấy.”

Nếu ngày thường mẹ tôi nghe thấy những lời này, bà ta chắc chắn sẽ cầm giày vả vào miệng người đó.

Thế nhưng bây giờ, bà ta chỉ cúi đầu mỉm cười rồi thôi.

Bảy ngày sau, cha tôi mang về một vò rượu lớn.

Cái vò rượu kia rất lớn, lớn đến nỗi có thể chứa vừa một người trong đó.

Mẹ tôi nói, bên trong vò rượu đó là một con rắn vàng, bà ta phải dùng của hồi môn của mình để đổi với đạo sĩ sống ở đầu thôn.

Mỗi đêm, trước khi làm chuyện đó thì uống một chén, không chỉ giúp tráng dương mà còn bổ âm, nhất định có thể mang thai con trai.

Chuyện này có đúng hay không thì tôi không biết, nhưng tôi chưa từng ngửi thấy mùi rượu nào thơm đến vậy.

Ban đêm, không kìm nén được sự tò mò, tôi lén chạy vào trong buồng, muốn múc một chén để uống.

Nhưng tôi còn chưa mở được nắp vò rượu thì đã bị một người túm tóc kéo ra đằng sau:

“Cái thứ ti tiện này, mày học đâu ra cái thói lén uống rượu thế?”

Bà nội cầm gậy gỗ đánh lên người tôi.

Tôi lăn ra đất kêu rên, động tĩnh khiến cho cha mẹ đang ở trong phòng cũng chạy ra xem.

Thật ra, bà nội tôi lén uống rượu mấy lần, hơn nữa còn uống rất nhiều.

Không biết loại rượu kia có tác dụng cải lão hoàn đồng không mà uống xong, bà nội tôi như trẻ ra hai mươi tuổi, khi đánh tôi cực kì sung sức.

Cha mẹ tôi thấy chỗ rượu mới uống mấy ngày đã ít đi rất nhiều, đè tôi ra tính sổ.

Bà nội liên tục đổ oan cho tôi, rõ ràng tôi chưa nếm được ngụm rượu nào cả.

Nhưng việc đó khiến cho tôi càng thèm hơn, đến cả trong mơ tôi cũng mơ thấy cảnh con rắn đang di chuyển trong vò rượu.

Nó giống như đang dụ dỗ tôi vậy.

Miệng vò rượu có một lỗ thông hơi, hương thơm của rượu toả ra từ trong đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ruou-chi-em-ajpx/chuong-1.html.]

Tôi hé mắt phải, nhìn vào lỗ thông hơi.

Bên trong tối om, có gì đó đang chuyển động nhưng hình như không giống rắn lắm.

Ngay sau đó, bỗng nhiên một con mắt tràn đầy tơ m.á.u hiện ra, đối diện với mắt tôi.

Tôi thét lên chói tai, ngã ngửa ra sau.

Tôi dụi mắt phải, không thể tin được thứ mà bản thân vừa nhìn thấy.

Đó là con mắt của chị tôi, tôi nhớ rõ rằng, dưới mi mắt chị tôi có một cái nốt ruồi!

2.

Mọi người trong thôn đều biết nhà tôi giấu rượu ngon, mùi thơm của rượu toả ra khắp thôn.

Họ đến nhà tôi, xin cha tôi cho nếm thử một chút.

Cha tôi vừa đếm tiền, vừa múc cho họ mấy bát.

Rượu kia có màu đỏ nhạt.

“Máu rắn chưa tan hết, uống vào sẽ càng bổ hơn.”

Cha tôi đùa giỡn nói.

Nhưng khi tôi nghĩ đến con mắt trong vò rượu kia, tôi chỉ cảm thấy buồn nôn.

Không phải đâu, chắc chắn không phải chị tôi đâu.

Có lẽ là mắt của con rắn thôi.

Tôi từng nhìn thấy rắn, nhưng chưa thấy rắn vàng bao giờ.

Có thể là do tôi quá nhớ chị nên mới nhìn lầm mà thôi.

Lão đại sĩ bán con rắn vàng cũng đến góp vui.

Vẻ mặt lão ta si mê, mới vừa ngửi thấy mùi rượu mà đã vui ngất ngây.

“Thơm lắm! Chính là mùi này!”

Còn chưa nói được mấy câu, lão ta bỗng ngẩng đầu lên với vẻ mặt kì quái, hỏi:

“Các người không m.ó.c m.ắ.t nó ra à?”

Cha tôi sửng sốt, lắc đầu:

“Không phải chỉ cần để ch.ả.y m.á.u bảy ngày là được hả?”

Lão đạo sĩ tức đến mức giậm chân.

“Vớ vẩn, tôi đã bảo thứ đó phải có mười lỗ mới có thể cho rượu chảy hết vào toàn bộ cơ thể, anh không móc mắt thì tác dụng của nó sẽ giảm xuống.”

Mười cái lỗ, cơ thể của rắn có đến mười cái lỗ ư?

“Ôi trời, thế bây giờ phải làm sao đây, lôi nó ra rồi làm nhé?”

Lão đạo sĩ trầm ngâm một lát rồi nói:

“Không được, vết đinh khép miệng lại rồi.”

Sau đó, lão ta dùng ánh mắt dơ bẩn nhìn tôi, dường như đang đánh giá tôi.

Tôi sợ tới mức tóc gáy dựng hết lên.

Loading...