Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ra Đi Tay Trắng, Tay Mang Vận Mệnh - 4

Cập nhật lúc: 2025-05-24 03:42:58
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi vội vàng kéo cô ta vào nhà, rót cho cô ta một ly nước: “Đây là đặc sản đấy, ở thành phố không dễ mua đâu, tôi thích ăn lắm.”

Sau khi Tần Vi Vi trở về trường, tôi trách móc Châu Hàn Thanh vì cách anh cư xử với người khác.

Anh đưa tay ôm tôi vào lòng: “Một cô gái không quen biết đột nhiên đến nhà, anh sợ vợ anh hiểu lầm.”

Hôm đó, Châu Hàn Thanh rất khác thường.

Anh ấy bình thường là một người rất lịch thiệp, ngay cả khi một người phụ nữ xa lạ đến nhà, anh ấy cũng không nên có thái độ tệ như vậy.

Dưới sự gặng hỏi nhiều lần của tôi, Châu Hàn Thanh mới thở dài nói: “Đó là chuyện của nhiều năm trước rồi.”

Sau một hồi suy nghĩ, anh ta bắt đầu kể lại.

Hóa ra, Tần Vi Vi chính là em họ xa của Châu Hàn Thanh, hồi nhỏ cô ta thường chạy theo sau anh để chơi, còn cứ quấn quýt nói rằng lớn lên muốn gả cho anh ta.

Hai gia đình thấy bọn trẻ con đuổi bắt nhau vui vẻ nên đã bàn bạc và hứa hôn cho chúng.

Chỉ là sau này, mẹ của Tần Vi Vi ly hôn và dẫn cô ta đi, Châu Hàn Thanh cũng vào đại học, chuyện hứa hôn đương nhiên không ai nhắc đến nữa.

Chẳng biết bằng cách nào mà Tần Vi Vi lại tìm được địa chỉ nhà mới của Châu Hàn Thanh mà đến tìm.

“Anh thấy hôm nay hình như cô ấy chỉ đơn giản là đến thăm chúng ta thôi, cũng không bận tâm đến chuyện hứa hôn từ nhỏ đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ra-di-tay-trang-tay-mang-van-menh/4.html.]

Nói xong, anh ấy cẩn thận nhìn tôi: “Ôn Niên, anh không nên giấu em.”

“Chỉ là trò đùa trẻ con thôi mà, em sẽ không để bụng chứ?”

Tôi nhìn Châu Hàn Thanh: “Trước đây anh có từng thích cô ấy không?”

“Không, tuyệt đối không!”

Châu Hàn Thanh giơ hai ngón tay lên thề với tôi: “Anh thề, vợ à, trong lòng anh từ đầu đến cuối chỉ có mình em mà thôi.”

“Vậy thì tốt rồi. Ai cũng có quá khứ, chuyện này không đáng để bận tâm.”

Tôi đứng dậy: “Em không nhìn vào quá khứ, em chỉ quan tâm đến tương lai.”

Sau đó, Châu Lạc Lạc ra đời, mẹ của Châu Hàn Thanh cũng từ quê lên ở cùng chúng tôi, quan hệ với Tần Vi Vi cũng trở nên thân thiết hơn nhiều.

Bà ấy thường gọi Tần Vi Vi đến nhà ăn cơm: “Ở thành phố khó khăn lắm mới có một người đồng hương, có thể giúp đỡ được thì nên giúp đỡ một chút.”

Khi Tần Vi Vi đến phỏng vấn vị trí thư ký cho Châu Hàn Thanh, tôi đã có chút e ngại.

Tôi luôn cảm thấy ngoài việc có chút nhan sắc ra, cô ta chẳng giúp được gì cho Châu Hàn Thanh.

Sau khi Tần Vi Vi nghe nói, cô ta đã tìm đến nhà, nước mắt lưng tròng nói với tôi: “Chị dâu, chị hãy cho em một cơ hội đi, một cô gái như em muốn đứng vững ở thành phố này thật sự không dễ dàng.”

Cũng là con gái, tôi hiểu được nỗi khổ của cô ta.

Loading...