Ông lão chống mạnh cây gậy xuống đất phát âm thanh lớn Hải giật . Ông lão thêm mấy bước tới gần Hải : “Cậu trai trẻ . Xưa đời ông bà chúng đều chôn cất như thế. Thậm chí ngày xưa chiến tranh, các chiến sỹ hy sinh ngã xuống giữa chiến trường còn một cái lỗ đàng hoàng mà dập xác đấy. Cháu xem nơi giống như chỗ bán quan tài và đồ tẫn liệm ?”
Hải ngơ ngác bên ngoài . Ánh sáng sớm lùi tàn phía chân đồi, bây giờ bên ngoài một màn đêm tối bao phủ, chỉ còn vài ánh đèn yếu ớt cửa nhà dân hiu hắt soi xuống. Nơi về đêm yên lặng, tĩnh mịch đến đáng sợ, thậm chí đến chim kêu quạ hót còn thể lấy một tiếng nữa là. Thấy Hải vẻ hiểu sơ qua tình hình, ông lão đà luôn: “Mau lên , nhân lúc quá tối, thể giúp cháu một tay.”
Ông lão lấy trong túi quần một thứ gì đó giống như một cành cây khô, ông tần ngần tới cầm đèn theo Hải ngoài sân chọn một chỗ chỉ Hải đào đất. Cũng may là trong nhà thiếu mấy thứ dụng cụ đào đất , nếu còn chẳng như thế nào nữa.
Hải bây giờ chẳng khác nào một cái xác hồn vận hành bởi bữa cơm ban sáng mà ầm xẻng đào đất. Cuộc đời nào từng cầm xẻng đào huyệt bao giờ, nay là giữa nơi núi rừng âm u và chôn chính vợ yêu quý c.h.ế.t mất nội tạng của nữa chứ. Ông lão cầm đen soi một lát, thấy động tác của Hải càng lúc càng chậm thì ngó qua xem thử, ai dè mắt mũi tèm nhem, nước mắt nước mũi chảy kín mặt gì còn thấy đường nữa mà đào.
Ông lão giận quá mắng: “Có đào nhanh lên , nếu lát nữa tao chôn mày đấy. Cái thằng ranh ngon béo như con lợn mà đào mấy tấc đất cũng chẳng đào hồn.”
Hải cảm xúc lẫn lộn, ông lão mắng thì càng lớn mà : “Ông giỏi thì ông đào . Hu hu hu!”
Ông lão cạn cả lời, đành khó khăn liếc cho Hải một cái để đèn đá xuống mà cầm cái xẻng còn đào đất. Cả hai cật lực đào một chút nữa thì xong, Hải trong nhà lấy chăn quấn xác vợ đem ngoài và bỏ huyệt. Công việc vốn chẳng là nặng nề gì nhưng Hải cũng mất khá là lâu, vẻ vì sốc quá chịu nên kéo theo tay chân chậm chạp luống cuống.
Sau khi lấp đất đàng hoàng thì ông lão đem nhánh cây khô lúc nãy đặt xuống ngay đầu huyệt. Hải đó là gì, còn sợ ông lão yểm bùa linh hồn vợ nên hỏi: “Làm để gì ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/quy-trong-rung-dung-mo-cua-luc-nua-dem/4.html.]
“Đây là nhánh cây thánh, thể giúp trừ ma quỷ. Nếu như đặt nó ở đây thì ma quỷ nhất định sẽ còn đến đây để đào xác vợ của cháu lên.”
Hải gật đầu, đó khó hiểu hỏi: “Chẳng bọn chúng ăn nội tạng ư, còn đào xác gì ạ?”
“Cháu sâu bên trong khu rừng là gì . Nơi chỉ tồn tại một hai con ma, quỷ. Bọn chúng nhiều, nhiều loại khác , con nào mạnh thì thể g.i.ế.c moi nội tạng, những con yếu chỉ thể lang thang tìm xác mà đào thôi.”
Ông lão thu đèn đá và bảo Hải mang xẻng trong nhà. Vừa nhà thì Hải hỏi: “Ông về nhà ạ?”
Ông lão trời lắc đầu : “Đã quá tối , thể ngoài nữa.”
“Chẳng ông nhánh cây thánh đuổi ma quỷ ư, ông còn sợ?”
“Cháu hiểu , nhánh cây chỉ tác dụng trấn thủ chỗ ở của chúng để chúng dám xâm nhập mà thôi. Nếu như mang ngoài đường mà tác dụng thì ai cần sợ nữa.”
Ông lão cũng lí, Hải xong thì lên cửa chính, nơi và các cửa sổ đều treo một khúc cây thánh . Sau khi trấn tĩnh đôi chút, Hải lau vết m.á.u ở sofa và nền nhà cho đỡ tanh, nhưng khi đang lau thì thấy từ xuất hiện nhiều âm thanh hòa lẫn . Thấy ông lão dậy vội tắt bớt đèn trong nhà, Hải hỏi nhỏ: “Bọn chúng là thứ gì ?”
“Ma quỷ, ma quỷ trong rừng đang tràn để kiếm mồi. Cháu hãy nhớ lời của ông dặn, dù bất cứ chuyện gì nữa cũng mở cửa, dù đến là ai chăng nữa, nhớ ?”