Quy Tắc Dùng Bữa Ở Nhà Hàng Buffet - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-02-26 10:24:17
Lượt xem: 1,861
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
5
Chúng lao ghế đúng lúc đồng hồ đếm ngược về 0. Cả hai thở hổn hển, tim đập điên cuồng.
Phán Phán vẫn bình thản gắp một miếng cá hồi bằng đũa, chúng đầy khó hiểu: "Hai lấy đồ ăn đánh ?"
và Trương Nghiên gần như cùng hét lên: "Trong tình huống mà còn ăn ?!"
Phán Phán ngơ ngác: "Thì chúng đến đây để ăn mà?"
Thì khi trở ghế , Phán Phán hề chuyện gì xảy bên ngoài.
Thấy chúng mãi về, cô mới rời ghế tìm.
Chiếc ghế thật kỳ lạ.
Bây giờ cả ba đều xuống, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh một cách đáng sợ.
rõ ràng …
Nhận điều bất thường, từ từ dậy.
Ghế cao ngang nửa , chỉ cần lên là thể thấy khung cảnh trong nhà hàng.
Ngay khoảnh khắc dậy, âm thanh lập tức tràn tai.
Khung cảnh bên ngoài khiến suýt ngã quỵ.
Từ nồi lẩu khổng lồ, vô sinh vật đen ngòm đang b/ò r/a, tràn khắp sàn nhà như một cơn thủy triều, lao những chạy loạn.
Chỉ trong vài phút, bộ những ai còn ngoài ghế đều ă/n s/ạ/c/h.
Không còn sót bất cứ thứ gì, ngay cả x/ư/ơ/n/g c/ố/t cũng .
6
Những còn sống mặt mày trắng bệch, kinh hãi đến mức thốt lên lời.
Đến giờ phút , tất cả đều hiểu rõ đây còn là thế giới bình thường nữa.
đồng hồ bàn, còn 15 phút.
"Chúng ăn hết chỗ thức ăn lấy trong thời gian quy định, nếu e rằng sẽ gặp chuyện tồi tệ." nhanh.
Trương Nghiên sợ đến mức mặt mũi tái nhợt. Dù là sinh viên thể thao, nhưng cô vốn yếu bóng vía. Giọng cô run rẩy:
"... nhưng ăn kiểu gì bây giờ?"
Trên bàn đầy ắp hải sản sống mà Phán Phán lấy đó.
và Trương Nghiên ném hết thức ăn trong lúc bỏ chạy, giờ còn gì ngoài đồ sống.
Phán Phán cầm đũa chọc nồi lẩu: "Cho , nấu lên ăn thôi."
"Không !" lập tức phản đối: "Quy tắc thể ăn đồ chín, sẽ đột biến."
Trương Nghiên mở tờ quy tắc, sắc mặt cô tái xanh: " ở đây cũng rằng… ăn đồ sống sẽ nhiễm k/ý/ s/i/n/h t/r/ù/n/g/... Mình sợ giun sán nhất ..."
Không thể ăn chín, thể ăn sống, nhưng bắt buộc ăn hết… Chúng thế nào?!
Cảm giác tuyệt vọng bắt đầu xâm chiếm. Thời gian chỉ còn 12 phút.
"Khoan ăn , để tớ xem thử những bàn khác xử lý thế nào."
lên, tiếng ồn vang lên bên tai.
Bên trái là một bàn bốn đàn ông, họ đổ hết thức ăn nồi lẩu, chần sơ qua ăn ngay.
Bàn phía là một gia đình, bố chọn ăn sống, còn bé gái tầm 10 tuổi do nuốt trôi nên uống Coca để giúp tiêu hóa.
Bàn phía một cặp đôi và hai trai, trông vẻ quen . Có lẽ họ đúng ghế của .
Người đầu tiên gặp chuyện là từ bàn bên trái.
Một trong bốn đàn ông đột nhiên ôm chặt cổ họng, co giật dữ dội.
Chỉ trong vài giây, khuôn mặt b/i/ế/n d/ạ/n/g ghê rợn.
Mắt hõm sâu, da trắng bệch như x/á/c c/h/ế/t.
Hắn chậm rãi lên, đầu quan sát xung quanh.
Ngay khi tầm mắt chạm đến , con ngươi đen ngòm đột nhiên cố định , trông cực kỳ đáng sợ.
Miệng hé một cách quái dị, từ bên trong b.ắ.n một chiếc lưỡi dài đỏ lòm.
Lưỡi lao thẳng đến cổ !
hoảng loạn lùi , ngã xuống ghế.
Ngay khoảnh khắc đó, như mất dấu .
Chiếc lưỡi quái dị rụt về, tiếp tục quanh, tìm kiếm con mồi khác.
nắm chặt đũa, tay run đến mức thể kiểm soát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/quy-tac-dung-bua-o-nha-hang-buffet/chuong-2.html.]
"Mau ăn , chúng còn nhiều thời gian nữa. Chỉ thể ăn sống."
So với việc nhiễm k/ý s/i/n/h t/r/ù/n/g, thà chấp nhận rủi ro còn hơn biến thành thứ quái vật đó.
7
và Trương Nghiên ăn nhăn nhó, những xúc tu bạch tuộc trong miệng vẫn còn ngọ nguậy như còn sống.
"Lưu Phán Phán, lấy mấy thứ chứ!" Trương Nghiên suýt nữa thì phát ói.
"Tớ chứ!" Phán Phán ấm ức, cầm lấy một chai Sprite đưa qua: "Uống tí nước ngọt ga , đảm bảo nuốt trôi ngay."
"Nước vui vẻ?" chộp lấy tay Phán Phán, kinh ngạc hỏi: "Đây là nước vui vẻ thật ?"
" , bây giờ mới ?"
và Trương Nghiên hầu như uống nước ga nên nó còn gọi là "nước vui vẻ".
"Trong quy tắc , nước vui vẻ thể giúp tẩy giun."
mừng rỡ, bàn sáu chai nước ngọt, may mà Phán Phán lấy nhiều.
Lúc loa phát thanh vang lên, chúng kịp ăn hết hải sản trong đĩa.
"Thời gian dùng bữa vòng một kết thúc, những ai ăn hết sẽ trừng phạt."
Ở bàn phía bên trái, mấy cô gái vẫn đang cố nhét thức ăn miệng.
thức ăn bàn họ quá nhiều, thể ăn hết trong chốc lát.
Bốn đàn ông bên trái chúng đột nhiên dậy, chính là những kẻ nhúng đồ ăn nồi lẩu biến dị.
Họ rời khỏi chỗ , tiến đến bàn của các cô gái.
Mấy cô gái ngẩng đầu đám đàn ông bên ngoài mà họ định gì.
Cho đến khi họ bất ngờ há miệng, từ cổ họng b.ắ.n những chiếc lưỡi dài ghê rợn, lập tức c/ắ/n c/ổ/ họ.
Mấy cô gái giãy giụa trong sợ hãi, nhưng chẳng mấy chốc mất sức phản kháng.
Chỉ trong chốc lát, những con sống sờ sờ hút khô thành x/á/c c/h/ế/t.
Sau đó, đám biến dị tiếp tục trong nhà hàng, tìm kiếm con mồi khác.
8
"May mà bọn ăn xong!" Phán Phán vỗ n.g.ự.c thở phào nhẹ nhõm.
con vòng tay của , từ 299 giảm xuống 249.
Phán Phán từ 999 xuống còn 749, Trương Nghiên từ 599 xuống 499.
"Những con nghĩa là gì ?" Trương Nghiên tò mò hỏi.
"Tớ nghĩ là chúng ăn đủ lượng thức ăn mới thể xóa hết con ."
suy đoán: "Xóa hết mới thể rời khỏi đây, chắc chắn đây cũng là một trong những quy tắc."
Phát thanh vang lên, thông báo quy tắc của vòng hai, thời gian là 30 phút.
"1, Mù tạt thể xua đuổi kẻ biến dị.
2, Trong vòng mười phút đầu, bàn của khác sẽ xem là thức ăn.
3, Đút cho khác ăn thể tích lũy giá trị thực phẩm của .
4, Tự đút cho ăn sẽ xóa sạch giá trị thực phẩm tích lũy.
5, Vui lòng tiếp tục tuân thủ quy tắc của vòng một."
Tiếng loa phát thanh dứt, đồng hồ bàn trở về 30:00.
Mọi lập tức rời khỏi chỗ , chạy ào về quầy gia vị.
Trương Nghiên nhờ hình cường tráng chen đám đông, lấy một ống mù tạt.
Chúng lập tức bôi mù tạt lên .
Những kẻ biến dị đang lang thang ngửi thấy mùi mù tạt chúng thì lập tức tránh xa.
yyalyw
"Có vẻ vòng giúp đỡ lẫn ." Trương Nghiên .
"Vậy hai lát nữa đút tớ ăn, tớ ăn nhiều hơn." Phán Phán vỗ bụng.
cảm thấy chuyện đơn giản như .
Khi chúng đến khu thực phẩm, tất cả đều c.h.ế.t lặng.
Trong hơn chục bể kính chứa đầy những sinh vật kinh khủng.
Sên biển, cá mù, sứa mũ, bạch tuộc đốm xanh, lươn bảy mang.
Không là độc thì cũng thuộc loại vô cùng ghê tởm, mà tất cả đều còn sống.
và Trương Nghiên cùng lúc đầu Phán Phán.
Cô giơ tay đầu hàng: "Lúc nãy tớ gì hết, coi như tớ nhé."