Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

QUÝ NHÂN KINH THÀNH - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-09 16:34:42
Lượt xem: 8,070

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Ngôn Hòa cúi đầu: "Chúng thôi."

 

Rõ ràng là trả thù.

 

mặt chút vui vẻ nào.

 

Ta khuyên Lục Ngôn Hòa đừng nhớ những lời .

 

cũng mất miếng thịt nào.

 

Lục Ngôn Hòa dường như đoán định gì, trừng mắt nuốt những lời đó.

 

"Ngươi để ý, nhưng thấy khó chịu!"

 

Hắn tức giận .

 

khi thấy ánh mắt ngạc nhiên của , lập tức phản ứng.

 

Mặt đỏ bừng, vội vàng giải thích: "Ngươi, ngươi đừng hiểu lầm! Giờ trong mắt ngoài chúng là phu thê, phu thê vốn là một thể! Họ nhục mạ ngươi là nhục mạ , hơn nữa, hơn nữa ngươi như lời họ , nếu ngươi, còn mạng."

 

Ta "ồ" một tiếng, niềm vui nhỏ nhoi trong lòng lập tức tan biến.

 

Rồi gật đầu: "Ta , sẽ để họ tiếp tục như nữa, sẽ liên lụy đến ngươi."

 

Lục Ngôn Hòa nhíu mày, sắc mặt ngày càng khó coi.

 

nghĩ gì.

 

Hắn mím môi, hỏi: "Ngươi từng thế gian dễ dàng... ngươi , gặp chuyện gì?"

 

Ta sững sờ.

 

"Ngươi đừng suy nghĩ nhiều," Lục Ngôn Hòa hít sâu, đầu : "Ta hứng thú với ngươi. Ta chỉ là, chỉ là kể cho ngươi chuyện của , nhưng gì về ngươi, công bằng."

 

Ta gật đầu.

 

Thật cũng gì nhiều để .

 

Cha mất sớm khi còn nhỏ, đó gửi đến nhà bác.

 

Khi đói kém bán nô lệ.

 

May mắn cứu, thành ăn xin.

 

Sau đó theo Trần thúc về làng, một nữ đồ tể.

 

"Vậy vết sẹo mặt ngươi thì ?" Lục Ngôn Hòa đột nhiên hỏi.

 

"Khi cứu công tử nhà ân nhân đỡ một nhát dao," , Lục Ngôn Hòa: "Khi đó công tử nhỏ cầu xin đừng chết, sẽ đến cưới . nếu thực sự chờ đến, thế xí như chắc chắn sẽ ghét."

 

"Ngươi ."

 

Lục Ngôn Hòa cau mày ngắt lời , vẻ mặt nghiêm túc: "Vết sẹo đó thể xóa , ngươi chờ nhất định sẽ tìm loại thuốc nhất cho ngươi. Nếu đó dám chê ngươi, sẽ đánh gãy chân bắt xin ngươi!"

 

Câu cuối cùng ẩn chứa chút tức giận.

 

Ta rên lên, nghĩ thầm tướng quân và phu nhân đưa đến đây là đúng.

 

Tính cách nóng nảy đúng là cần sửa .

 

Thấy gì, Lục Ngôn Hòa tưởng đang buồn, lập tức lúng túng.

 

Hắn vụng về an ủi .

 

Kể cho những điều mới mẻ thấy ở kinh thành, về kế hoạch của .

 

Cho đến khi về đến nhà, tận mắt thấy con heo khó đẻ giúp đẻ con.

 

Lục Ngôn Hòa đột nhiên :

 

"Giang Triêu, ngày mai chúng gặp Tống đại phu nhé."

 

Đại phu Tống cũng là đầu tiên giúp nối chân.

 

Ở đây xa xôi, cũng dược liệu .

 

Nếu thất bại, Lục Ngôn Hòa thể thực sự bao giờ dậy nữa.

 

Ta luôn sợ, nên bao giờ thúc giục.

 

"Sao đột nhiên ?"

 

Ta còn đang bế con heo con, ngẩng đầu ngơ ngác.

 

"Không gì."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/quy-nhan-kinh-thanh/chuong-8.html.]

Lục Ngôn Hòa chút chê bai, cầm khăn lau vết m.á.u bẩn mặt .

 

đột nhiên :

 

"Ta nhất định chứng minh cho những đó thấy, ngươi là kẻ khắc phu mệnh bạc."

 

"Giang Triêu là mang vận may đấy."

 

11.

 

Chân của Lục Ngôn Hòa nối thành công.

 

Đại phu Tống , tiếp theo dưỡng thương , chịu đau mà nhiều.

 

lập tức đến thợ mộc đặt một đôi nạng.

 

"Ngươi thật là may mắn, gặp vợ như ."

 

Đại phu Tống vuốt râu cảm thán.

 

Lục Ngôn Hòa ừ một tiếng, như vô tình : "Ta A Triêu là mang phúc khí."

 

khi những lời , ánh mắt sáng lấp lánh.

 

Mang theo chút tự hào.

 

Lúc đó bận rộn công việc trong tay nên để ý.

 

Chỉ Tống đại phu ồ một tiếng, vuốt râu mỉm.

 

Mọi việc dường như đang tiến triển .

 

Khi Lục Ngôn Hòa chống nạng lên, ngẩng đầu một lúc ngẩn ngơ.

 

Thật lâu như .

 

"Ta cao hơn ngươi nhiều!"

 

Lục Ngôn Hòa vui vẻ cúi đầu , nhưng nhanh chóng nhíu mày lẩm bẩm: " ngươi khỏe như , trực tiếp bế lên mà hề mệt."

 

Ta xoa xoa mũi, nghĩ thầm nặng bằng mấy con heo nuôi.

 

lời tiện .

 

Nếu Lục Ngôn Hòa so với heo, chắc chắn tức giận.

 

Chú heo con vui vẻ chạy quanh chân Lục Ngôn Hòa.

 

Lục Ngôn Hòa thích con heo con xinh xắn , còn đặt tên cho nó.

 

"Hai Nữu, thôi, cha dẫn ngươi dạo quanh làng!"

 

Lục Ngôn Hòa nhẹ nhàng đá heo con, chủ động bước ngoài.

 

Ta vội vàng theo .

 

Dọc đường nhiều thấy Lục Ngôn Hòa thì ngạc nhiên, đó chúc mừng.

 

"Không ," Lục Ngôn Hòa nhẹ nhàng : "Chỉ là nhờ phúc của A Triêu thôi."

 

Nghe những lời , ánh mắt phức tạp.

 

Đi một nửa, đột nhiên cầm d.a.o lao .

 

Ta theo bản năng chắn Lục Ngôn Hòa, đá mạnh đó .

 

Ánh mắt lập tức lạnh lùng: "Lưu Nhị Ma Tử, ngươi gi//ết ?"

 

Lưu Nhị Ma Tử chính là hôm đó mắng mặt Lục Ngôn Hòa.

 

Không giống như đây.

 

Giờ mặt hốc hác, mắt đỏ ngầu, chằm chằm và Lục Ngôn Hòa.

 

Hắn gào lên: "Là các ngươi! Là các ngươi gi//ết heo của ? Đều tại các ngươi—"

 

"Heo của ngươi chết, liên quan gì đến chúng ?"

 

Lục Ngôn Hòa kéo tay áo , Lưu Nhị Ma Tử.

 

Ý nghĩa sâu xa: "Ta cũng học qua vài thứ. Trước , A Triêu chổi. Ngược , ngươi thì chắc."

 

Nghe những lời .

 

Những vốn định an ủi Lưu Nhị Ma Tử vì heo c.h.ế.t lập tức tránh xa.

 

Trưởng làng vội đến cũng nhanh chóng bảo trói Lưu Nhị Ma Tử , giọng đầy phẫn nộ:

 

Loading...