QUY ẨN KÝ - 1
Cập nhật lúc: 2025-09-15 12:20:55
Lượt xem: 537
GIỚI THIỆU:
Phụ một đêm uống rượu say mèm, trong cơn mơ màng hồ đồ đem gả cho .
Nhà họ Dương vốn là danh môn thế gia, tổ tiên từng đến chức Đế sư, Ngự sử; gia quy nghiêm ngặt như pháp lệnh của Hình bộ, nhà tính tình cô liêu, dự yến tiệc, chẳng tiếp khách khứa.
Mẫu lòng lo như lửa đốt, sợ rằng sẽ rơi tay một vị Diêm Vương mặt lạnh, cả đời khổ thấy lối.
Nào ngờ khi gả đến, mới phát hiện—
Công công nghiêm túc cứng nhắc, gặp mặt chỉ nhàn nhạt hỏi một câu:
“Ăn cơm ?”
Bà bà vụng về giỏi ăn , gì bà cũng chỉ gật đầu đáp:
“Được, , con thì là .”
Phu quân , thể thiên chương vạn sách luận trị quốc an dân, mà đêm tân hôn co nép ghế, mặt đỏ hơn cả son điểm, lắp bắp rằng:
“Nàng... nàng đừng gần.”
Khi , mới bừng tỉnh—
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Thì nhà họ Dương ... chỉ thiếu một sống chuyện mà thôi!
01
Nhà ở Lạc thành mở một tiệm ăn nho nhỏ.
Tuy sánh với tửu lâu cao sang, nhưng phong phú, đầy đủ hơn mấy gánh hàng rong ngoài phố.
Phụ đảm đương việc chiên xào nấu nướng, mẫu thì lo phần hấp, luộc, đồ nguội lạnh.
Ca ca giữ sổ sách, còn với tẩu tử thì chạy bàn.
Cả nhà sống những ngày êm ấm thuận hòa, an lạc vui vầy.
Đến khi đến tuổi bàn chuyện hôn nhân, phụ mẫu bắt đầu băn khoăn.
Nhà dân thường thì nghèo túng, phụ mẫu ưng; còn cửa quyền quý thì chẳng bao giờ chịu thu nhận kẻ xuất nơi phố chợ như .
Ta chẳng tuyệt sắc khuynh thành gì, càng khiến chuyện thành thêm gian nan gấp bội.
Mẫu vì việc mà phiền muộn mấy bận, than thở: “Trai lớn thì lấy vợ, gái lớn thì gả chồng, mà tìm một mối cho nữ nhi khó đến thế cơ chứ!”
Tẩu tử lau nước tay, xuống một bên : “Vậy thì để Minh Nguyệt nhà khỏi gả chồng, trong nhà chẳng ai lo cưới vợ gả chồng gì nữa, cùng lắm thì để theo con cả đời cũng !”
Mẫu giận dỗi trách: “Ngươi dám dưỡng nó, nó dám thật lòng dựa ngươi chắc?”
Nào ngờ, phụ bước khỏi cửa, uống một bữa rượu say mèm, hồ đồ đến mức định luôn hôn sự cho .
Người hứa gả chính là Nhị lang nhà họ Dương — một nhà thanh lưu đời đời, danh thôi cũng đủ khiến nhà giật nảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-an-ky/1.html.]
Nhà họ Dương vốn xuất thế gia vọng tộc, tổ tiên từng đế sư, ngự sử. Đại nhân họ Dương lúc nổi giận từng chỉ tay mặt Hoàng thượng mà mắng, khiến cả triều văn võ tránh né như tránh tà.
Quy củ trong nhà nhiều như trời, từng trưởng tức của đại phòng chỉ vì bước qua bậc cửa mà nhấc chân , liền phạt quỳ trong từ đường.
Mẫu tức giận tát một cái lên lưng phụ : “Ông uống chút rượu là chẳng trời đất gì nữa ? Làm thể trèo cao tới nhà họ Dương chứ?”
Phụ tỉnh rượu cũng ân hận vô cùng, cứ lật qua lật mà : “Ta thực chẳng nhớ cái gì...”
Mẫu xong liền chắp tay tụng “A Di Đà Phật” ngừng, chỉ mong là phụ say đến mức hồ đồ, tất cả đều chỉ là ảo tưởng của ông mà thôi.
nào ngờ, ngay sáng hôm , sính lễ nhà họ Dương mang đến.
Ngoài những lễ vật thông thường như vàng bạc châu báu, rương gấm lụa là, ngỗng sính lễ, còn cả một bộ văn phòng tứ bảo hảo hạng, cùng một bản hôn thư trang trọng.
Bà mối dẫn theo tiểu đồng khiêng đồ đặt đầy giữa chính sảnh.
Mẫu đảo mắt khắp một vòng, chẳng thấy bóng dáng hai lão nhân nhà họ Dương , liền nổi giận:
“ là bọn họ mắt cao hơn đầu, chuyện đại sự như mà chẳng buồn đích đến, thế là coi thường nữ nhi của còn gì!”
“Ngươi xem, rõ ràng chúng chữ nghĩa chẳng nhiều, cố tình mang văn thư tới để sỉ nhục !”
02
Lễ vật sính hôn đưa tới, hôn sự coi như đóng đinh đóng cột, còn đường lui nữa .
Tính trời sinh ngông nghênh, lòng cao hơn trời, xưa nay gặp việc đều tin tưởng câu: “Xe tới núi ắt đường.” Mỗi ngày vẫn tung tăng nhảy nhót, len lén bếp trộm chút đồ ngon bỏ miệng nhai nhóp nhép.
Thế nhưng, mẫu mấy ngày u sầu, bỗng một hôm nghiêm túc bảo :
“Minh Nguyệt, con thật với nương, con thật lòng nguyện ý gả ?”
“Nếu con , với cha con bàn bạc kỹ .”
“Chúng sẽ đóng cửa tiệm, chia đôi đường với ca ca và tẩu tử con. Họ về quê tiếp tục cày cấy, còn cha mang con xuống phương Nam, tìm một nơi ai quen chúng , khởi sự từ đầu. Đến lúc , chúng sẽ từ từ chọn cho con một mối nhân duyên ý.”
Ta nương lo lắng đến cực điểm, liền thôi nhai nữa.
Kéo tay nương xuống, hỏi:
“Nương, nam nhân nhà họ Dương đánh vợ ?”
Nương lắc đầu:
“Không , hạng như họ, mặt mũi là quan trọng nhất.”
“Vậy... họ đến nỗi ăn đủ no ?”
“Cũng , ăn mặc chi dụng đều là loại nhất.”
Ta còn nhớ hồi bé, nhà còn thành, từng chứng kiến nữ nhân nơi thôn quê sống .
Dù trong nhà đàn ông đắn chịu khó chăng nữa, mỗi ngày mở mắt cũng chỉ là vì miếng cơm manh áo của cả nhà mà lao lực. Giặt giũ, đồng áng, nấu nướng, thứ gì cũng lo toan.
Huống chi gặp hạng như Nhị Hổ ca ở nhà bên, hễ ý là liền giở thói thô bạo, đánh vợ mắng con. Rồi tỉnh rượu quỳ xuống lóc, thề thốt hứa hẹn, sẽ như nữa.