Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện là My đang nấp ở một bên cửa của quán lẩu, hiện tại quán lẩu trống trơn chẳng thấy treo một thứ gì cả. Nếu như suy đoán của cô thì hẳn là khu vực bây giờ đang “thịt” mới đúng chứ, gì thế ?
Có tới, My vội vã nấp một bên. Cánh cửa mở , ngờ là chú Phùng đang . Quái lạ, trông chú mặt mày trang nghiêm, chẳng phường đạo sĩ ác độc, thể những chỗ như thế cơ chứ. Mặc kệ thôi, quan sát tính.
Không nào cả nhưng chú Phùng vẫn thản nhiên như ở nhà mà chẳng thèm hô to gọi nhỏ gì, chứng tỏ ông đối với nơi vô cùng quen thuộc. Đi đến giữ nhà, chỗ ngoặc giữa nhà và nhà bếp, chú Phùng bèn đưa tay lên tường sờ soạng thứ gì, đó mặt đất mở một lỗ, chú Phùng chậm rãi xuống.
Vậy là bên tầng hầm, những chuyện g.i.ế.c xẻ thịt kinh khùng chắc chắn là đến từ bên nơi đó. Đợi khi chú Phùng biến mất lòng đất thì My mới chạy vọt tới xem thử, nhưng mà dù cô là sờ cỡ nào chăng nữa thì cũng chẳng mở nấp hầm. Đang lúc bí quá gì thì nắp hầm nhúc nhích, My mau chóng trốn .
Lần là một phục vụ nữ, cô đang bê thứ gì đó tay. Thấy ai xuất hiện nữa nên My lao luôn, cô đưa tay bóp cổ nữ phục vụ khống chế cô , nhưng đồng thời cô cũng thấy thứ trong thau mà cô bê chính là máu….
Có lẽ bọn họ đánh tiết canh dê bằng m.á.u đây, bởi vì m.á.u trong thau chính là m.á.u hãm qua để đánh tiết canh. My bất chợt buồn nôn, thông thường thấy cắt tiết vịt để hãm tiết canh đáng sợ và tội lắm , cô tài nào tưởng tượng cảnh con dốc ngược lên và cắt tiết hãm tiết canh trông sẽ như thế nào. Hành động nghĩ thôi dám nghĩ thì dám chắc chắn là sẽ còn đáng sợ hơn cả ma quỷ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/quan-lau-tren-doi/25.html.]
“Cô…”
Nữ phục vụ kịp gì My bụm miệng, cô : “Im lặng nếu như chết.”
Nữ phục vụ run lên từng đợt khiến My thấy khó hiểu. Tuy rằng thể cô lạnh lẽo nhưng cũng đáng sợ bằng việc thịt . Tại cô thể bưng thau m.á.u mà sợ khi tiếp cận cô cơ chứ. Mặc kệ là chuyện gì chăng nữa, việc chính , My với giọng điệu đe dọa, cô : “Mau mở cửa hầm cho .”
Nghe đến đây thì nữ phục vụ còn sợ hơn, cô dám giãy giụa mà chỉ dám ú ở lắc đầu. My thấy đối phương thèm hợp tác thì uy h.i.ế.p thêm: “Nếu như cô mở cho thì chiều nay cô sẽ nồi lẩu đầu tiên đó, cô thấy hả?”
“Lộc cộc!”
Còn ăn gì thì nấp hầm chuẩn mở , My dám kéo theo nữ phục mà chỉ tặng cho cô một ánh mắt cảnh cáo lách qua một bên nấp. Người lên là chú Phùng, sắc mặt của chú bình tĩnh đến đáng sợ, khiến cho My khong tài nào đánh giá cảm xúc giấu bên trong của ông .