Phu Vị Như Thiên - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-09-08 13:15:48
Lượt xem: 92
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khuôn mặt vốn nghiêm chính của Tạ Thượng thư giờ trông cực kỳ dữ tợn.
Lão vung roi lệnh: “Quỳ xuống!”
Ta chiếc ghế vốn dành cho Tạ Thanh Việt, động đậy.
Tạ Thượng thư càng giận, gào lên bảo hạ nhân bắt .
Bà mẫu , từ đầu vẫn im lặng, đột nhiên lên tiếng.
Giọng mang chút sợ hãi và xót xa, cẩn thận đỡ cho :
“Tân nương yếu ớt như , chịu nổi gia pháp chứ.”
“Hơn nữa, nếu để đại tướng quân … á!”
Lời còn dứt, bà chồng tát một cái ngã nhào.
“Lão gia lập quy củ, đàn bà như bà tư cách gì mà ?!”
“Lăn từ đường, quỳ một ngày một đêm!”
Dứt lời, hai bà tử lực lưỡng kéo bà mẫu .
Tạ Thượng thư hài lòng con trai đánh vợ.
Còn thì Tạ Thanh Việt.
Hắn đối với chuyện mẫu ruột đánh phản ứng, như quá quen.
Ta thèm , đá cho một phát.
Thích lập quy củ đúng ?!
Hôm nay sẽ cho các — quy củ của , nữ tử biên cương là thế nào!
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟
5.
Biệt danh “súc sinh biên ải”, là do dân chúng nơi biên quan đặt cho .
Nguyên nhân là vì, năm 5 tuổi cắn với con ch.ó nhà bên.
8 tuổi, một đánh với đứa đầu gấu to nhất trong ngõ.
10 tuổi, đuổi theo lưu manh giữa đường lớn, lột quần mặt bàn dân thiên hạ.
13 tuổi, dùng một đôi chùy đánh nát đầu một tên địch lẻn thành.
15 tuổi, trộn doanh trại, xâu đầu địch như xâu hồ lô vác về ném thẳng mặt phụ .
Cảnh tượng đẫm m.á.u , ngay cả những cựu binh từng sinh tử cũng nhịn nổi mà nôn mửa.
Chỉ , vẫn nhẩn nha gặm trái thanh long cướp .
Chậc, thật ngọt.
Cho đến năm 16 tuổi, cập kê.
Phụ bắt đầu sắp xếp chuyện xem mắt cho .
Kết quả… đều thất bại.
Ông nhất thời thể chấp nhận nổi, ôm lấy mẫu ròng.
“Con gái cả đầy cơ bắp, đến nhường nào chứ!”
“Hơn nữa binh khí nào nó cũng dùng : đao, thương, kiếm, kích, rìu, rìu lớn, câu liêm, cây đinh ba!”
“Cho cảm giác an bao!”
“Sao bọn họ chẳng ai ý nó cơ chứ!”
“Hu hu hu hu hu hu!”
Phụ dùng hai năm để chấp nhận hiện thực, cuối cùng buông xuôi, hành hạ đám đàn ông biên ải nữa.
Ngày cả nhà hồi kinh, bộ biên quan sôi trào.
Dân chúng tự phát đến tiễn, nào nấy đều rơi lệ đầy mâu thuẫn.
Một phần, nỡ rời phụ mẫu .
Một phần… là mong từ nay còn thấy nữa.
Rất nhiều nắm c.h.ặ.t t.a.y phụ , dặn dò đầy chân tình:
“Đại tướng quân, nhất định tìm cho tiểu thư một phò mã kinh thành đấy!”
Giờ đây, cuối cùng cũng gả Tạ gia.
Cơm sống chín, gạo nấu thành cơm.
Ta cũng cần tiếp tục giả vờ hiền lành yếu đuối nữa.
Nghĩ đến đây, mỉm rạng rỡ, một chân đạp lên lưng Tạ Thanh Việt.
Giật lấy cây roi gia pháp trong tay Tạ Thượng thư, chỉ thẳng lão:
“Lão già , ngươi gì nào?”
“Nghiệt súc!”
Tạ Thượng thư ôm ngực, tức đến nỗi ngã ngửa , tay run rẩy chỉ về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-vi-nhu-thien/chuong-3.html.]
Công công và Tạ lão phu nhân vội vàng đỡ lão lên ghế.
Trong chốc lát, cả phòng rối loạn.
Mọi đều nhào tới vây quanh lão già Tạ.
Chỉ … và Tạ Thanh Việt đang giẫm chân.
Lão già Tạ run giọng : “Thuốc… thuốc…”
Tạ lão phu nhân vội vàng lấy từ trong n.g.ự.c một bình sứ, đổ viên thuốc nhét miệng lão.
Còn cẩn thận bón thêm mấy ngụm , nhẹ nhàng vuốt lưng cho lão hít thở.
Qua một lúc, thở của lão dần định.
Lão lập tức đẩy phu nhân đang phục vụ lão ngã nhào xuống đất.
Bà đau đến nỗi mặt mày tái mét, ôm bụng co rúm đất, dám phát một tiếng.
Lão già Tạ gạt đám , chỉ tay mắng :
“Nghiệt súc! Thì yếu đuối nhát gan của ngươi đều là giả vờ!”
“Phụ ngươi còn tự xưng là đại tướng quân gì chứ! Cuối cùng chẳng là cái trò lừa cưới gì !”
“Thật khiến khinh bỉ, buồn nôn!”
Ta thản nhiên nhún vai: “Thì ?”
“Rồi nữa?”
Đám thế gia ở kinh thành sống mãi trong lớp vỏ vàng son, cả ngày miệng đầy đạo lý nhân nghĩa.
Làm chịu nổi kiểu lưu manh thô lỗ như .
Lão già Tạ nhất thời nghẹn lời, ánh mắt chợt lia xuống thấy Tạ Thanh Việt vẫn giẫm chân.
“Ngươi dám giẫm đàn ông nhà chân! Ta phạt ngươi tự tát 100 cái! Nếu , sẽ loan tin khắp nơi về tội của ngươi!”
“Để đều các ngươi lừa cưới, mất hết thể diện!”
Nói , liền lệnh cho hạ nhân bên ngoài truyền tai vạch tội .
Dưới ánh mắt đắc ý của lão, vung tay .
Gia pháp trong tay bay , cắm thẳng cánh cửa.
Sâu hai tấc.
...
(*) Công công: Cha chồng. Bà mẫu: Mẹ chồng.
6.
Buổi dâng , kết thúc trong sự kinh hãi khi ai rút nổi cây gia pháp.
Ta lôi Tạ Thanh Việt về viện.
Chưa kịp mở miệng, trừng mắt đầy giận dữ:
“Tống Vân Trĩ! Vừa nàng dám ăn như thế với tổ phụ?! Ông dạy quy củ là vì cho nàng!”
“Nàng vô ơn như , dâu nhà họ Tạ, hiếu kính phụ mẫu chồng, hầu hạ phu quân, nuôi dạy con cái?”
“Chúng , đàn ông quan bên ngoài đủ cực nhọc .”
“Nàng hưởng vinh hoa phú quý từ Tạ gia, cũng trả giá chứ!”
“Phải dốc lòng quán xuyến chuyện trong nhà!”
“Hiểu ?!”
Ta kinh ngạc lời lẽ trơ trẽn của .
Thấy đáp lời, Tạ Thanh Việt tưởng sợ .
Ngẩng cao đầu, lệnh như bố thí:
“Nàng tới Văn Uyên Các, đặt một bàn tiệc rượu thật sang. Bữa tối nay, đích xin tổ phụ và phụ !”
Ta nhếch môi lạnh: “Vậy cần chuẩn thêm một vò rượu ngon nữa ?”
Tạ Thanh Việt tưởng nhún nhường, mặt lộ vẻ “ngươi còn dạy ”, hả hê :
“Tất nhiên là cần!”
“Tiện thể mua thêm cho mỗi một viên minh châu của Hồ thương!”
“Thế mới thể hiện thành ý xin của nàng!”
Giọng điệu và biểu cảm vênh váo của thật ăn đòn.
Ta định tay, nha hồi môn Vân Thủy vội kéo tay áo , khẽ nhắc bên tai:
“Tiểu thư, nếu đêm tân hôn trở mặt, về mách với tướng quân, ngài chắc sẽ đấy!”
Nghĩ tới dáng vẻ râu ria đầy mặt của phụ mà còn thút thít, rùng .
Cắn răng nén giận, gật đầu với Tạ Thanh Việt.
Hắn hài lòng rời khỏi viện.