Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bởi vì ta thân thể yếu đuối, số lần chung đụng chăn gối cũng thưa thớt đi nhiều, những lúc trên giường hắn cũng đối đãi với ta hết mực ôn nhu.
Ta đã từng ngỡ rằng, hắn thật lòng thương xót ta.
Nào ngờ đâu, bao nhiêu tâm sức ấy, hắn sớm đã dành cho một người đàn bà khác.
Ta bất giác đưa mắt nhìn xuống bên hông hắn, nơi ấy giờ đây trống trơn.
Nhưng ta nhớ trước kia, chỗ ấy lúc nào cũng treo lúc lỉu nào túi thơm, nào dây kết tua rua, chẳng khi nào trống vắng.
Mà những túi thơm ấy, nào có chiếc nào không phải do chính tay ta tỉ mẩn làm ra.
Hắn khi đó cứ hay làm nũng với ta: “A Ly có bằng lòng năm nào cũng may cho ta một chiếc túi thơm mới không?”
“Ta hứa sẽ đeo hết cả lên người cho nàng xem!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/phu-quan-ta-len-nuoi-ngoai-that/7.html.]
Chỉ vì một lời nói ấy của hắn, mà ta, dẫu cho nữ công vụng về, dẫu cho không biết bao lần tự đ.â.m kim vào đầu ngón tay đến bật máu, vẫn cố công học cho bằng được cách thêu thùa may vá.
Biết bao đêm dài dưới ánh đèn dầu leo lét, ta đã cặm cụi từng đường kim, nắn nót từng mũi chỉ.
Đôi mắt ta dường như cũng vì thế mà tổn hao đi nhiều, để đến nỗi về sau này cứ hễ ra gió là lại chảy nước mắt không ngừng.
Khi ấy, ta nào có quản chi nhọc nhằn, trong lòng chỉ thấy cam tâm tình nguyện.
Vậy mà giờ đây, cái cảm giác đau nhói nơi đầu ngón tay từ những lần bị kim đ.â.m khi xưa dường như lại ùa về, rõ rệt đến nhói lòng.
Khiến cả người ta bất giác run lên.
Những chiếc túi thơm bị hắn tháo xuống ấy, giờ đang ở nơi đâu, ta nào có hay.
Chỉ biết rằng, đó chắc chắn không phải là một nơi nào đáng để ta bận lòng trông đợi.