Ta và các chủ cùng dựng nên một cái bẫy. Hắn cố ý tung tin, rằng ai thể thành thường phục của Kỳ Vương phi thì thể thành.
Chu Tử Lương tin, quả nhiên bắt đầu hành động. Y đút bạc cho Triệu quản sự, nhờ Triệu quản sự đề xuất chuyện và Vương Nguyệt Lan so tài.
Ta cố ý để lộ sơ hở, dễ dàng để Vương Nguyệt Lan thế vị trí của . Kỹ thuật thêu hoa của nàng bằng , Chu Tử Lương chắc chắn sẽ đến cầu xin giúp đỡ.
Thiên Thanh
Ta bề ngoài giúp, nhưng lưng đến chỗ các chủ thêu từng mảnh vải, bằng những thủ đoạn tưởng chừng ngẫu nhiên mà để Triệu quản sự thấy.
Vì Vương Nguyệt Lan thành, tiếc quyến rũ Triệu quản sự.
Triệu quản sự cũng thành, quả nhiên giúp nàng trộm những thứ .
Từng bước của họ đều trong tính toán của .
Ta Chu Tử Lương dần trở nên điên loạn, khóe môi khẽ nhếch lên: "Ta , vị trí trộm thể vững, đó là nàng tự chuốc lấy."
"Nàng đẩy nàng ngục tù, là bức ép c.h.ế.t nàng !" Mắt Chu Tử Lương đỏ ngầu, hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t .
Ta lạnh lùng khẽ hừ một tiếng: "Chu Tử Lương, thật khó cho khi một lòng nghĩ cho nàng , nàng ngày đêm vui vầy Triệu quản sự ?"
"Nàng gì?" Tay y đang nắm vai run lên: "Không thể nào!"
Ta lấy chiếc yếm của Vương Nguyệt Lan từ trong tay áo, nhét tay Chu Tử Lương: "Đây là thứ tìm thấy từ nhà Triệu quản sự, chắc hẳn quen thuộc nhỉ."
"Nếu nghĩ kỹ thuật thêu hoa của Vương Nguyệt Lan bằng , thể che mắt thiên hạ, nữ tử mà dốc nửa gia sản để nuôi, bên ngoài quyến rũ chỉ một ."
Chu Tử Lương giận dữ ném chiếc yếm xuống đất: "Câm miệng, nàng câm miệng!"
Ta vốn tiếp tục dây dưa với y, dậy đến bên giường, lấy giấy hòa ly chuẩn sẵn.
"Ký ."
Chu Tử Lương giật lấy, định xé nát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/phu-quan-cuc-pham/chuong-9.html.]
Trước khi y tay, lạnh lùng : "Chàng xé nát , vẫn sẽ tiếp tục , nhưng cơ hội sẽ còn cho nữa. Nếu tiếp tục việc ở chỗ nhuộm tơ, cứ việc xé thử xem."
Cuối cùng Chu Tử Lương cũng bắt đầu sợ hãi, y run rẩy ôm .
"Minh Ca, chúng cần đến bước , còn Vương Nguyệt Lan cản trở nữa, sẽ đối xử với nàng như đây."
Ánh mắt trở nên lạnh lùng: "Chàng nghĩ sẽ tin nữa ? Ngay cả đầu gối tay ấp cũng tính kế, xứng đáng cầu xin ?"
Sức lực cuối cùng Chu Tử Lương rút cạn, y mềm nhũn sụp xuống đất, nước mắt hối hận rơi lã chã.
"Ta xin … Thật sự xin ..."
Ta chút gợn sóng, cầm bút tên lên đó.
Chu Tử Lương do dự một lát, cuối cùng vẫn đồng ý hòa ly.
Ta đạt điều , bắt đầu thu xếp hành lý.
Đồ đạc nhiều, nhanh chóng thu xếp xong.
Khoảnh khắc cuối cùng khi rời khỏi ngôi nhà của và y, Chu Tử Lương, vẫn im lặng nãy giờ, mở lời.
"Minh Ca, dù nàng tin , bao giờ nghĩ đến chuyện rời xa nàng, với Vương Nguyệt Lan cũng chỉ là diễn kịch thôi, từng nghĩ đến chuyện nạp nàng . Ta thật sự nghĩ rằng, khi nàng thành, chúng sẽ sống một cuộc sống ."
Ta lưng với y, hề đầu mà bước . Mặc kệ y gì, đều còn liên quan gì đến nữa .
Tháng thứ ba khi thành. Vương Nguyệt Lan tự vẫn trong ngục. Chu Tử Lương cũng vì sơ suất trong công việc mà đuổi từ chỗ nhuộm tơ xuống việc nặng nhọc ở chỗ giặt tơ.
Cuối cùng y cũng đành lòng để Hỉ Nhi lang thang đầu đường xó chợ, nuôi nấng nàng . Hỉ Nhi thừa hưởng hảo sự khó chiều và yếu ớt của Vương Nguyệt Lan.
Số bạc ít ỏi của Chu Tử Lương căn bản đủ để nàng tiêu xài. Về , , Hỉ Nhi ngày đêm đều mắng chửi Chu Tử Lương, nguyền rủa y chết.
Y chịu nổi, kéo Hỉ Nhi cùng tự thiêu. đều còn bận tâm nữa, quyết tâm đến một nơi rộng lớn hơn để ngắm thế sự.
-Hết-