PHÓ VÂN - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-07-23 01:04:10
Lượt xem: 459

Ta bán đậu phụ nuôi sống cả nhà.

Sau khi phu quân đỗ Tú tài, cấu kết với chồng g.i.ế.c c.h.ế.t và con gái, cưới một cô vợ trẻ khác.

Lúc tỉnh , về hai năm , chồng đang kéo tay lóc kể lể nhà khó khăn quá, cầu xin bán đậu phụ nuôi gia đình.

Ta lạnh lùng rút tay về.

"Thuyền theo lái gái theo chồng, áo mặc cơm ăn, nếu cả nhà già trẻ đều dựa một phụ nữ mang thai như con nuôi sống, thì mặt mũi của phu quân để ?"

1

Ta mở mắt thấy Hoàng Diệu Tổ đang đòi tiền chồng, mời thầy và bạn bè ăn uống.

"Hai lạng? Con ơi, nhà giờ sắp gì bỏ nồi , lấy hai lạng bạc cho con đây?"

Hoàng Diệu Tổ tỏ vui: "Lúc Phó Vân gả về đây, chẳng mang theo năm mươi lạng bạc hồi môn, giao cho giữ ?"

"Dùng hết lâu ! Hôm nay con mời Trương sinh uống rượu, ngày mai cùng Lý sinh chơi hồ, tiền trong nhà cứ như nước chảy , chảy cạn từ lâu !"

Mẹ chồng sốt ruột, giọng cao lên một chút, Hoàng Diệu Tổ thấy mất mặt, liền hổ hóa giận.

"Con học ở thư viện, nếu giao du nhiều, vun đắp quan hệ , thì cơ hội nên nghiệp lớn?

"Đấng nam nhi, nếu đến hai lạng bạc cũng lấy , chẳng sẽ bạn đồng môn chê !"

Mẹ chồng nay vốn cực kỳ cưng chiều Hoàng Diệu Tổ, ngày nào cũng nâng niu , chỉ mong thi đỗ công danh, rạng danh gia tộc.

Thấy nổi giận, bà lập tức dám thêm, ấp úng một lát nghiến răng : "Con trai đừng vội, chỗ Phó Vân còn một chiếc vòng ngọc, đem cầm đồ, lẽ đổi mười lạng bạc."

Hoàng Diệu Tổ còn đổi tiền, liền mừng rỡ mặt.

Chỉ là, nay luôn vẻ đạo mạo, thể bộ tịch, tỏ vẻ khó xử: "Đó là di vật của Phó Vân, lắm ?"

"Có gì mà ! Nó gả nhà , thì đồ của nó cũng là đồ của , còn dùng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/pho-van/chuong-1.html.]

"Với , giờ đem cầm, mấy hôm nữa dư dả , chuộc về cho nó là , nó sẽ phát hiện ."

Nói , chồng thở dài: "Dạo khó khăn, lát nữa sẽ bảo Phó Vân ngoài kiếm chút tiền tiêu dùng trong nhà, nó vốn là bán đậu phụ, gả nhà , hưởng phúc một năm, cũng nên gánh vác chút việc nhà ."

...

Ta trốn trong bếp, chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, véo mạnh một cái mới dám tin là thật sự trở về!

Kiếp , gả cho Hoàng Diệu Tổ, lao tâm khổ tứ, dựa việc bán đậu phụ nuôi sống cả nhà.

Sau khi Hoàng Diệu Tổ đỗ Tú tài, cấu kết với chồng, đẩy và con gái một tuổi xuống sông dìm chết, đầu cưới vị biểu năm xưa từng coi thường .

Ta c.h.ế.t nhắm mắt, linh hồn quyến luyến mãi chịu đầu thai.

Nhìn Hoàng Diệu Tổ giả vờ tang, cầu hôn biểu .

Nhìn dỗ dành nàng :

"Phó Vân thô kệch, bằng một phần của nàng, biểu , bao năm nay, lòng vẫn luôn nhớ đến nàng!

"Phó Vân bán đậu phụ, tích góp ít tiền bạc, nàng gả về đây, tiền đều giao cho nàng quản lý!"

Ta ở Hoàng gia chăm chỉ chịu khó ba năm, đổi một câu Phó Vân thô kệch. Tiền bạc vất vả tích góp, đều thành áo cưới cho khác.

Đến lúc , mới rõ bộ mặt thật của Hoàng Diệu Tổ.

Năm xưa khi gả Hoàng gia, nhà là dòng dõi thư hương, bên ngoài tiếng hiền đức, cứ ngỡ gả Hoàng gia là phúc lớn trời ban.

Ta một chữ bẻ đôi cũng , còn Hoàng Diệu Tổ mở miệng là lời lẽ sách vở, việc nước việc nhà, thường khiến mặc cảm tự ti, cảm thấy trèo cao.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Sau khi thành , chồng từng nặng một lời, chuyện gì cũng vòng vo tam quốc, dỗ ngon dỗ ngọt khiến như chong chóng, dù là họ sai, cũng lừa tưởng là .

Ta chịu thiệt vì chữ, vì thể diện của Hoàng gia mà lao tâm khổ tứ.

Kết quả con họ vắt kiệt m//áu thịt, đến chếc mới , họ vốn là qu//ỷ đội lốt !

 

Loading...