Tiếng tát bốp chát truyền đến.
Bóng dáng Tống Viễn đã chẳng còn vẻ kiêu căng ngạo mạn như ngày trước, từng bước từng bước rời khỏi Vương phủ.
Lão ta không biết, sau khi về phủ, lão còn sẽ nhận được một bức thư cảnh cáo từ ta: Muốn có con gái bảo bối thì mang mẫu thân ta ra mà đổi, dám động đến mẫu thân một sợi tóc, ta sẽ chặt đứt một tay Tống Vãn Tâm!
Màn kịch lố bịch kết thúc, trong lòng ta cực kỳ sảng khoái. Bao nhiêu uất ức dồn nén bao năm, đêm nay cuối cùng cũng được giải tỏa phần nào.
Ta phẩy tay cho mọi người tản đi, rồi quay sang Trưởng Công chúa khẽ gật đầu: "Nếu Trưởng Công chúa tin tưởng, thì cứ giao tỷ ấy cho ta tạm thời giam giữ đi. Dù có đưa về Công chúa phủ hay Trạng Nguyên phủ, Trưởng Công chúa cũng sắp đại hôn, đều dễ gây ra lời đồn không hay. Đợi Trưởng Công chúa đại hôn xong, tư nhất định sẽ giao tỷ ấy lại cho Trưởng Công chúa, đến lúc đó tùy Trưởng Công chúa xử trí."
Trưởng Công chúa khoanh tay trước ngực, cười nhìn ta một lúc lâu, rồi đột nhiên ghé sát tai ta: "Đệ muội đúng là đã sắp đặt một màn kịch hay ho ghê."
Đúng vậy, chính là ta đã âm thầm gửi thư cho Trưởng Công chúa, báo nàng đến Trạng Nguyên phủ bắt gian vào giờ Tý.
Sau khi Sở Thanh bị thương hôn mê, trong cơn phẫn nộ, ta đã bày ra ván cờ này. Không ngờ Trưởng Công chúa lại không kiêu căng vô mưu như ta nghĩ... Nhưng ta cũng chẳng sợ!
Cho dù nàng đã nghi ngờ đến mức nào đi chăng nữa, thì vài ngày nữa cũng chẳng ai thấy được ta. Có gì mà phải sợ?
"Trưởng Công chúa nói đùa rồi, ta chăm sóc phu quân mệt gần chết, đang yên đang lành lại bị phá hỏng giấc ngủ, còn bị người tỷ ta giày vò đến kiệt sức, chẳng lẽ còn phải chịu hiểu lầm nữa sao?"
Trưởng Công chúa phá lên cười lớn: "Tống Vãn Tâm, ngươi được lắm! Mặc dù không biết người tỷ này của ngươi rốt cuộc đã đắc tội với ngươi ở đâu, nhưng bản cung từ trước đến nay cũng ghét nhất loại tiện nhân điệu bộ giả tạo, làm ra vẻ ta đây! Haha, cái vẻ tàn nhẫn này của ngươi, ta thích!" Nàng vừa nói vừa bước ra ngoài, lưng quay về phía ta vẫy vẫy tay: " n oán trước đây, xóa bỏ hết!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/phi-ngu/chuong-20.html.]
Ta thở phào nhẹ nhõm, cười đáp: "Đa tạ Đại tỷ!"
Khi ta về đến phòng, Sở Thanh vẫn đang ngủ say. Ta nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh chàng, nép vào lồng n.g.ự.c chàng, lặng lẽ lắng nghe tiếng tim đập. Ta biết, hơi ấm này, chẳng mấy chốc sẽ không còn thuộc về ta nữa. Cứ để ta tham luyến thêm vài ngày đi...
Ta ra lệnh cho người nhốt Tống Vãn Tâm vào địa lao, đồng thời dặn dò mọi người rằng chuyện này liên quan đến thể diện Trưởng Công chúa, không được tiết lộ nửa lời. Vương gia đang dưỡng bệnh, để tránh chàng phiền lòng, cũng tạm thời giấu chàng, đợi chàng khỏi hẳn vết thương, ta sẽ tự mình kể cho chàng.
Người trong Vương phủ đều là do Hoàng thượng và Sở Thanh đích thân lựa chọn kỹ càng, đều là những người cực kỳ đáng tin cậy, vậy nên mệnh lệnh của ta vừa ban ra, tự nhiên không ai dám làm trái.
Sáng hôm sau, Tống Viễn liền đến phủ tìm ta đàm phán. Chính mắt thấy ái nữ chịu tội, ông ta hận không thể lóc xương lóc thịt ta, nhưng chẳng còn cách nào khác vì ta và Trưởng Công chúa cùng đứng trên một chiến tuyến, ông ta dù có nghiến răng đến nát cũng chẳng làm gì được ta.
Đối với ông ta, ta hận đến mức g.i.ế.c lão cũng chưa đủ. Nhưng hiện tại lão vẫn còn ở vị trí cao, năng lực của ta vẫn chưa làm được điều đó. Mà hành hạ Tống Vãn Tâm thì đã đủ để lấy mạng lão, nên ta cũng lười nói thêm lời vô nghĩa. Thấy thêm một lần nữa cũng thấy ghê tởm...
Tống Viễn đã hoàn toàn bị ta nắm thóp điểm yếu, nên lão đành ngoan ngoãn làm theo lời ta, đưa mẫu thân đến Vương phủ. Ngay trong ngày, ta liền bỏ ra rất nhiều tiền thuê người, đưa mẫu thân rời khỏi Kinh thành, sắp xếp ổn thỏa.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Suốt bảy ngày ròng, ta gần như ngày đêm, từng giờ từng phút đều ở bên Sở Thanh, tận tâm chăm sóc chàng, cùng chàng tận hưởng những khoảnh khắc nồng nàn triền miên...
Đồng thời, ta cũng sắp xếp ngự y đến địa lao để điều trị cho Tống Vãn Tâm.
Trong bảy ngày, Sở Thanh dù bị trọng thương cũng đã khỏe mạnh lên không ít. Còn Tống Vãn Tâm chỉ chịu một chút đau đớn thể xác, thì cũng đã hồi phục như ban đầu.
Vậy nên... thời khắc chia ly, cuối cùng cũng đến rồi.