Pháo Hôi Beta Diễn Không Nổi Nữa Rồi - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-11-20 06:12:02
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đỗ Mặc cố gắng kiềm chế, thật cẩn thận:
“Không , đợi một chút sẽ tới. đưa các rời khỏi đây .”
Cậu từng chữ đều dè dặt, sợ chỉ cần một từ sai sẽ khiến Alpha phát điên.
Thật sự... loại sinh vật thể tự kiểm soát bản như , tại trở thành kẻ thống trị tinh cầu chứ!
Beta – lúc nào cũng bình tĩnh, tự chủ, ảnh hưởng bởi kỳ động d.ụ.c — chẳng thích hợp nhà khoa học hơn ?
Một năm bốn mùa đều thể nghiên cứu, gián đoạn.
Vậy tại đến giờ vẫn Beta nào phát minh loại ức chế tề thể khống chế Alpha?
Đỗ Mặc thậm chí còn nghĩ một đề tài nghiên cứu cho khi kết thúc cốt truyện.
Điện thoại cuối cùng cũng rung lên hai – Đỗ Mặc thở phào.
Có thấy tin nhắn.
Buổi đón tân sinh kết thúc, trừ một ăn, phần lớn vẫn còn quanh đây...
Chắc sẽ đến nhanh thôi.
Cậu chỉ cần đưa hai Alpha rời khỏi khu Omega khi đồng đội tới, đừng để xảy chuyện gì là .
“Không xảy chuyện gì chứ?”
Đỗ Mặc: ???
Hai Alpha ngốc .
Ở mặt Omega, Alpha chính là mối nguy lớn nhất!
Cậu nhẫn nhịn, đáp:
“Không , giảng viên sẽ tới ngay thôi.”
Cuối cùng, hai Alpha cũng chịu bước .
ngay đó, từ phía xa vang lên tiếng nức nở khe khẽ.
!!!
Đỗ Mặc hít mạnh một .
Cậu rõ ràng — thì Alpha chắc chắn còn rõ hơn.
Đỗ Mặc thậm chí dám ánh mắt của hai Alpha, sợ thấy đôi mắt đỏ ngầu, tối nay sẽ gặp ác mộng.
lúc , trong khu rừng nhỏ chỉ còn một là Beta còn tỉnh táo.
Điều đó nghĩa là: nếu Alpha mất kiểm soát, duy nhất thể bảo vệ Omega... là .
Đỗ Mặc siết chặt điện thoại, c.ắ.n răng :
“Đi .”
Phía tiếng bước chân.
“Học ?”
Đỗ Mặc .
Dù chuẩn tâm lý, vẫn ánh mắt đỏ rực của hai Alpha cho run rẩy.
Phương Vũ từng nhắc nhắc :
Không đối đầu với Alpha tin tức tố hỗn loạn.
Dù họ thần trí rõ, nhưng vẫn đ.á.n.h .
Đỗ Mặc tránh ánh mắt đối phương, để coi là khiêu khích.
Đồng thời, chăm chú quan sát vai hai Alpha — để phán đoán hành động tiếp theo.
Trong sự yên lặng căng thẳng, tiếng của Omega vang lên, yếu ớt mà run rẩy.
...Xong thật .
Hai Alpha rõ ràng thể kiểm soát bản , mà tiếng của Omega như đổ thêm dầu lửa.
Kế hoạch đưa Alpha xem thể thực hiện. Đỗ Mặc chỉ chần chừ một giây, lập tức chạy đến bên Omega, xuống, nhẹ nhàng vỗ vai:
“Đừng , . Giảng viên sẽ tới ngay, đừng sợ."
Giọng Omega run rẩy:
“...Đàn ạ?”
Đỗ Mặc run lên.
Đàn em , lúc ... đừng gì cả.
Không qua bao lâu – cảm giác như mười phút, nhưng thực tế chắc chỉ mười giây — thấy tiếng cành khô gãy răng rắc.
Khoảng thời gian dài đến nghẹt thở.
Tim Đỗ Mặc đập thình thịch như nhảy ngoài.
Là một Beta, Đỗ Mặc vẫn luôn chăm sóc Omega, nhưng từng nghĩ ngày bảo vệ hai Omega mặt hai Alpha mất khống chế.
Lúc , sự ôn hòa yếu thế vô dụng.
Đỗ Mặc lạnh giọng quát:
“Đây là trường học ——"
Alpha cao lớn hơn để tâm, túm lấy cánh tay Đỗ Mặc, vung mạnh , quăng ngã xuống đất.
Đỗ Mặc: ...
Cậu đ.á.n.h giá quá cao bản . Cũng đ.á.n.h giá quá thấp Alpha. Thì Alpha đ.á.n.h Beta... dễ như .
Đỗ Mặc bất lực, nhưng chịu từ bỏ.
Cậu lắc lắc cánh tay đau nhức, chắn mặt Alpha, gằn giọng:
“Các tỉnh táo !”
Alpha mất khống chế thèm để ý, vô tình hất Đỗ Mặc sang một bên.
Hai tên ngốc !
Không việc gì thì lang thang gì!
Muốn khám phá vườn trường thì lúc khác ?
Đi dạo thì là dạo, dạo sang quân khu !
Hai Omega yếu ớt nép sát bên Đỗ Mặc, bám chặt lấy tay buông.
Tóc ướt đẫm mồ hôi, vẻ mặt hoảng loạn và đau đớn. Đỗ Mặc liếc qua, cảm thấy tin tức tổ của họ phát tán ít.
Với cường độ tin tức tổ thế , dù thấy đàn tin tức, cũng sẽ mùi hương dẫn tới.
Nghĩ , lá gan Đỗ Mặc cũng lớn hơn.
Trong lúc hỗn loạn, đầu đ.á.n.h mạnh, đau đến mức mắt hoa bay, nhưng vốn quen đau đầu, vẫn cố gắng chịu đựng.
Gần như cùng lúc, một bóng đen lao vút qua rừng cây với tốc độ cực nhanh.
Tiếp theo là hai tiếng “rầm” vang dội –
Hai Alpha , một đập cây, miệng rỉ máu; một sõng soài đất, chân quất thẳng đến mức co giật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/phao-hoi-beta-dien-khong-noi-nua-roi/chuong-14.html.]
“Cậu nguy hiểm !”
Nghe giọng , Đỗ Mặc sững . Ngay đó, nhận — đến là Phùng Dị.
Theo phản xạ, dậy, chắn Omega lưng, khẩn trương :
“Phùng , ngài tới thật đúng lúc ——”
Phùng Dị... tự đến!
lưng còn hai Omega định!
Hai Alpha mất khống chế chắc nguy hiểm bằng Phùng Hải Vương!
Kết quả, cổ chân và đầu cùng lúc truyền đến cơn đau dữ dội khiến Đỗ Mặc thể vững.
Vừa mới gượng dậy, thể kiểm soát mà ngã về phía .
Có lẽ vì quá căng thẳng, nhớ nổi trẹo chân từ lúc nào.
Phùng Dị đỡ lấy Đỗ Mặc, mày nhíu chặt.
Trong lòng , Beta dính đầy tin tức tổ của khác – thở Alpha từ rừng cây, còn lẫn chút ngọt ngào của Omega.
Phùng Dị cúi đầu, Beta trong lòng nhẹ bẫng, run rẩy ngừng.
Anh phát hiện cổ Đỗ Mặc hai vệt đỏ – chắc cành cây quẹt. Quần áo cũng lấm lem bùn đất.
Yết hầu Phùng Dị khẽ chuyển động, mày nhíu càng sâu.
Đỗ Mặc toát mồ hôi lạnh, trong lòng dâng lên nỗi bất an mãnh liệt – còn hơn lúc đối mặt với Alpha mất khống chế.
Alpha mất kiểm soát thì còn đoán họ sẽ gì. Phùng Dị tức giận thì... đoán nổi.
Trong nguyên tác, mỗi Phùng Dị nổi giận đều dẫn đến những chuyện cực kỳ đáng sợ. Hồi cấp ba, một Alpha đuổi học chỉ vì chọc giận — mà đó mới là Phùng Dị thời trung học.
Còn giờ, đang đối mặt với Phùng Dị phiên bản “sắp mở cốt truyện chính”.
Đỗ Mặc dám ngẩng đầu, điên cuồng suy nghĩ cách cứu vãn.
Đầu tiên xác định lý do Phùng Dị giận.
... Phùng Dị giận cái gì chứ?
Đỗ Mặc ngẩn . Phùng Dị lý do để giận!
Hai Alpha là do Chu Nhất để lọt, nếu tay, họ gây chuyện ...
Nói cho cùng, là cứu hai Alpha đó!
Cậu là công thần của Alpha! Sao Phùng Dị trừng mắt như !
Gió lạnh thổi qua, ánh sáng mờ nhạt.
Đỗ Mặc cảm thấy như chiếc lá khô bay lượn giữa trung, đoán tâm ý Phùng Dị, bất cứ lúc nào cũng thể giẫm nát.
Phương Vũ thở hổn hển chạy đến hiện trường: “Chu Nhất cử mang đồ cách ly tới, tiên tiêm ức chế tạm thời cho Omega, đó đưa họ đến phòng cách ly..."
Nói một hồi, Phương Vũ mới nhận tư thế kỳ lạ của Phùng Dị và Đỗ Mặc, liền hỏi:
“Đỗ Mặc cũng thương ?”
Đỗ Mặc nhỏ giọng:
“Chân trẹo, , nghiêm trọng.”
Người tiêm t.h.u.ố.c ức chế cho Omega là Bạch Ý.
Có lẽ đến vội, áo blouse trắng còn cài hết nút.
Tiêm xong, Bạch Ý nghiêng đầu Đỗ Mặc, dịu dàng hỏi: “Đỗ Mặc, còn ?"
“Được .”
Lúc Đỗ Mặc mới nhận vẫn đang dựa Phùng Dị – còn trò mặt Bạch Ý nữa!
Quá nguy hiểm!
Cậu vội vàng buông tay.
Phùng Dị lạnh giọng hỏi: “Cậu ?”
Vốn là , nhưng Phùng Dị dọa một câu, đầu Đỗ Mặc đau nhói, ngã lòng .
Ngài theo Bạch Ý phát triển tình cảm , tha cho Phùng tiểu công tử!
Đỗ Mặc gào thét trong lòng.
Bốn tin tức tổ hỗn loạn lượt đưa .
Phương Vũ đưa Đỗ Mặc đến bệnh viện, nhưng tạo cơ hội cho Phùng Dị và Bạch Ý ở riêng, nên phòng y tế là .
Phùng Dị gì, chỉ lạnh lùng liếc Đỗ Mặc.
Cậu rụt cổ .
Thật , kiến thức y học của cũng tệ.
Chắc chỉ là trẹo chân nhẹ, bôi t.h.u.ố.c là . Lấy lọ t.h.u.ố.c trị thương chuyên dụng của BO do khoa y Đông Thành sản xuất, Đỗ Mặc tìm Bạch Ý – xem thử Bạch Ý và Phùng Dị ở chung thế nào. Tới nơi mới phát hiện:
Phùng Dị ở trong phòng.
Bạch Ý đang ở phòng nghỉ chuyên dụng cho Omega — Alpha phép .
Trong phòng chỉ Bạch Ý và hai Omega trải qua hoảng loạn.
Bạch Ý đang trấn an họ.
Đỗ Mặc lặng lẽ một lúc, nhỏ giọng hỏi:
“Không cần cách ly ?”
“Không cần.”
Bạch Ý mỉm lắc đầu, đôi mắt cong cong như trăng non, đến dịu dàng.
“Cậu đến kịp thời, họ nghiêm trọng đến mức cách ly. May mà .”
Đỗ Mặc vội lắc đầu, tiện thể nâng cao hình tượng Phùng Dị mặt Bạch Ý – xóa ấn tượng thất lễ đó: “Không , là nhờ Phùng Dị cả. May mà đến kịp, nếu thêm vài nữa thì cũng ngăn nổi hai Alpha mất kiểm soát .”
“Em thể gặp Phùng Dị học trưởng ạ?” Giọng nhỏ như tiếng muỗi vang lên từ mép giường.
...” Đỗ Mặc nghẹn lời. Chỉ mải nâng cao hình tượng Phùng Dị, quên mất bên cạnh còn hai Omega tân sinh ngây thơ.
Phùng thiếu gia đúng là hổ danh nam chủ sảng văn hấp dẫn trái tim Omega dễ như trở bàn tay. Nói cũng , cái dáng vẻ từ trời giáng xuống, khí thế oai hùng của Phùng Dị... Omega nào mà động lòng? Tân sinh mới nhập học, chống đỡ nổi màn “ hùng cứu mỹ nhân” ?
“Cho em điện thoại cũng .” Omega Đỗ Mặc, ánh mắt ướt đẫm khi tiêm t.h.u.ố.c ức chế vẫn lộ vẻ háo hức — đúng kiểu lớn mật, hợp khẩu vị của Phùng Dị.
Cảm tạ ân nhân cứu mạng, hợp tình hợp lý. Đỗ Mặc tìm lý do để từ chối: “...Được .”
Vừa dứt lời, Omega mặt reo lên đầy vui sướng:
“Phùng Dị học trưởng!”
......?
Phùng Dị? Phòng nghỉ là khu chuyên dụng cho Omega, Alpha phép . Dù là Phùng thiếu gia cũng nên đặc quyền kiểu !
Đỗ Mặc sống còn gì để mất, chậm rãi xoay .
Với một pháo hôi tùy tùng như , còn cảnh tượng nào t.h.ả.m hơn việc bán điện thoại của lão đại... thì đại ca bắt quả tang ngay tại trận?
“Đỗ Mặc.” Hai chữ , Phùng Dị nhanh chậm – nhưng lọt tai Đỗ Mặc như sấm sét giữa trời quang.
Đầu đau như nổ tung, miệng bắt đầu run rẩy:
“Phùng... Phùng ..”