PHẦN THƯỞNG CHO NGÀI TẠ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-08-21 12:27:58
Lượt xem: 90
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
10.
và Tạ Tự Xuyên quậy phá trong biệt thự suốt ba ngày ba đêm.
Phòng ngủ, phòng việc, cầu thang, cửa sổ lớn, bếp, phòng tắm.
Đến ngày thứ tư, cuối cùng chịu nổi, đẩy :
“Anh là tổng giám đốc, cần việc ?”
Tạ Tự Xuyên lười biếng đáp: “Làm việc quan trọng bằng vợ.”
“Anh việc, em . Bản thảo phỏng vấn chỉnh sửa xong, em công ty gặp phòng PR để duyệt bản cuối.”
Trụ sở tập đoàn Tạ ở vị trí trung tâm của thủ đô, 50 tầng, kiến trúc hiện đại nhất với mặt kính như gương phản chiếu các tòa nhà và bầu trời xanh.
Văn phòng tổng giám đốc ở tầng cao nhất.
nộp bài cho phòng PR, trở văn phòng tổng giám đốc thì thấy thư ký đưa cho báo cáo tài chính quý , Tạ Tự Xuyên vẻ mặt điềm tĩnh:
“Sao vợ ?”
“Vợ ngưỡng mộ , còn đến phỏng vấn . À đúng , vợ thế ?”
Thư ký: “...”
: “...”
nhịn :
“Em hẹn phỏng vấn buổi chiều, nhé!”
Chiều đó đúng hẹn.
“Julie, lâu gặp.” ôm cô gái mặt, “Từ khi nghiệp Columbia, chúng gặp nào, đúng ?”
Julie nhiệt tình ôm :
“ , nhưng liên lạc ít .”
Julie là bạn đại học của , học báo chí, cô học tâm lý học.
Tốt nghiệp, cô về nước mở phòng khám, nay là bác sĩ tâm lý nổi tiếng.
Lần đến phỏng vấn cô.
Sau khi thành bài phỏng vấn về điều trị tâm lý, nguyên nhân bệnh tâm thần, sự phát triển nghề bác sĩ tâm lý, Julie nháy mắt bắt chuyện :
“Thần Hy, gần đây em nổi tiếng lắm đấy.”
“Mấy ngày hội nghị tài chính, là em trực tiếp phỏng vấn Tạ Tự Xuyên.”
sững sờ, nghĩ đến mấy lời Tạ Tự Xuyên công khai hôm đó, đỏ mặt ngay.
Julie vỗ tay, đùa:
“Chẳng , ánh mắt em hôm đó như lột hết quần áo em .”
“Nói câu ‘nhiệm vụ của chủ nhân’ vẻ vui, nhưng mặt lúc đó phấn khích đến mức cả nước đều thấy.”
“Giờ mạng gọi Tạ Tự Xuyên là ‘ thưởng’ .”
che mặt: “Cái biệt danh quái quỷ gì thế .”
Julie một lúc, thở dài:
“Thần Hy, mấy năm nay Tạ Tự Xuyên luôn đến tìm để tư vấn tâm lý.”
“Tình trạng đáng lo. Hoang tưởng nặng, lo âu, mất ngủ cả đêm, tim đập nhanh, thở gấp, triệu chứng cơ thể sắp đến giới hạn.”
“Anh thường im một trong góc, cả ngày rời khỏi chỗ. Trở nên cô lập, lạnh lùng, giao tiếp, đóng trong một chiếc hộp tối.”
“Chìa khóa của cái hộp đó, chỉ em giữ.”
Julie nghiêm túc nắm tay :
“Dù là vì bạn bệnh nhân của , đều vui khi hai bên .”
Cô :
“Nói thật, khi cơn hoang tưởng đạt mức nặng nhất, hỏi thể nhẫn đeo định vị và giám sát . Như thế sẽ thỏa mãn ham kiểm soát lúc.”
“Anh bảo hỏi nhà máy, nhét camera nhẫn thì chỉ loại nhẫn bạch kim trơn, rộng hơn bình thường, kiểu như...”
Julie đột ngột dừng lời.
Cô cúi đầu, thấy chiếc nhẫn bạch kim trơn ngón áp út .
... Giống y hệt chiếc nhẫn của .
11.
trợn to mắt, như thấy một cơn ác mộng vô lý đến tận cùng.
Từ từ cúi đầu, chiếc nhẫn ngón tay biểu tượng cho tình yêu và lời cam kết.
Lúc thấy nó thật xa lạ, thậm chí phần đáng sợ.
Tim đau quặn từng hồi, như nhấn chìm trong đại dương vô tận, gần như thể thở .
“Xin , Julie, em chút việc, em về đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phan-thuong-cho-ngai-ta/chuong-5.html.]
Julie đầy lo lắng.
Trong lòng chỉ một suy nghĩ.
về, rõ với Tạ Tự Xuyên.
Anh rõ ràng sẽ đau lòng.
Anh rõ ràng sẽ sửa đổi.
Sao ... lừa dối ?
Ở biệt thự, Tạ Tự Xuyên mặc tạp dề, tay cầm vá, mang dáng vẻ đỗi đàn ông của gia đình:
“Về ? Em phòng ăn nghỉ một chút, bữa tối sắp xong .”
Tạ Tự Xuyên thích lạ trong nhà, giúp việc sống trong căn biệt thự nhỏ bên cạnh.
Tất cả đồ ăn và đồ dùng cá nhân của đều qua tay .
cúi đầu, im lặng ôm lấy eo thon chắc của Tạ Tự Xuyên từ phía .
“Có chuyện gì , Thần Hy?” Anh ngạc nhiên, đặt vá xuống, “Ai bắt nạt em ?”
cắn môi, nước mắt trào :
“Anh bắt nạt em, Tạ Tự Xuyên.”
ngẩng đầu, thẳng mắt :
“Em nghi ngờ, cũng bất kỳ rào cản nào giữa chúng .
“Vì , em đến gặp để hỏi rõ.”
“Tạ Tự Xuyên, đặt camera giám sát trong nhẫn cưới?”
“Anh hứa sẽ giam giữ em nữa ?”
12.
Đây là mười giây dài nhất, đau đớn nhất trong đời .
Thời gian như đóng băng.
Tạ Tự Xuyên c.h.ế.t lặng, mặt nhợt nhạt hết sức.
hỏi: “Tạ Tự Xuyên, thừa nhận chứ?”
Anh im lặng một lúc, mép môi khẽ gượng:
“Ừ, thừa nhận.”
“Anh thật sự lắp camera giám sát trong nhẫn.”
Cảm giác như một xô nước lạnh đổ thẳng đầu.
Tim như bàn tay bóp chặt, gần như ngừng đập.
Tạ Tự Xuyên nhắm mắt :
“ là lắp trong nhẫn của .”
Thông tin quá nhiều khiến đầu trống rỗng: “...Gì cơ?”
Anh lấy điện thoại , mở một ứng dụng từng thấy.
Ánh sáng chớp nháy, dần hiện rõ lộ trình một ngày của giám sát.
Trước tiên đến trụ sở tập đoàn Tạ, phòng quản lý bất động sản, chiều đàm phán với đối tác, tối trở về biệt thự.
Đó là lịch trình một ngày của Tạ Tự Xuyên.
Anh khi nào cài phần mềm giám sát điện thoại , để thể theo dõi lịch trình của lúc.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟
Đầu rối bời:
“Tại ?”
Giọng thấp:
“Bởi bệnh, Thần Hy, cảm giác an .”
“ em đau lòng.”
“Vậy nên em hãy kiểm soát nhé?”
Anh ngước mắt lên, đôi mắt đen như đá obsidian, mang vẻ khẩn khoản:
“Anh sẽ đưa cho em chiếc vòng cổ của , để em kiểm soát .”
Như một tiếng sấm vang rền trong đầu.
Tình cảm mãnh liệt của Tạ Tự Xuyên như dòng lũ cuồn cuộn, dâng trào nhấn chìm .
Tim đập dữ dội, từng nhịp như chiếc búa nặng đập ngực, mang theo một cảm giác rung động khó tả.
Anh hạ mắt, lông mi rung nhẹ, bóng mờ mí mắt như đôi cánh bướm mỏng manh:
“Anh yêu em, nhưng em là một cá thể tự do.”
“Vậy để thuộc về em, ?”
“Giang Thần Hy, em thể thuần hóa ?”