rõ ràng căm hận ông Ba, nhưng những lời ông khiến cách nào phản bác.
Trong thôn đúng là từng mất tích nhiều trẻ con, trưởng thôn bảo do bọn buôn bắt cóc. ... chuyện liên quan gì đến chú Vương?
"Cháu tại bà nội cháu ghét lão Vương ?"
Ông Ba vẫn cố nén thở, chống chọi để chec vội: "Bà nội cháu hai đứa con, một là ba cháu, còn đứa cháu từng gặp chính là chec trong tay lão Vương."
9
Lời của ông Ba như một tiếng sét đánh ngang tai khiến ngây dại.
nhớ thái độ của bà nội đối với chú Vương, câu "kẻ g.i.ế.c " cứ quanh quẩn mãi trong đầu.
vẫn tin, chú Vương thể hại ?
"Đứa trẻ ngốc, nhiều chuyện đơn giản như cháu thấy ."
Ông Ba nhắm mắt thở dài, ngắt quãng kể một câu chuyện.
Hơn ba mươi năm , núi một tu đạo, tính tình hiền lành, lòng , giúp dân xây cầu đắp đường, xem phong thủy miễn phí, dạy trẻ con chữ, kính trọng.
Cho đến một ngày, đạo sĩ đột nhiên ngất xỉu đường về, khi tỉnh thì thấy trong khó chịu, nôn m.á.u ngừng.
Đi khám thì là ung thư gan giai đoạn cuối.
"Kể từ đó, ông bắt đầu bất mãn với phận. Ông cho rằng hành thiện cả đời, đáng chec sớm thế, nếu việc cũng kết cục , thì tích đức để gì?"
Ông Ba gấp gáp: "Ông đầu độc sư phụ , trộm bí thuật cấm của sư môn, dùng tiểu quỷ để kéo dài tuổi thọ, đầu tiên chịu độc thủ... chính là nhà cháu."
"Nhảm nhí!"
khẩy, "Chuyện xảy ba mươi năm , mà chú Vương chỉ mới ngoài bốn mươi, lẽ nào mười tuổi hại ?"
"Con bé , cháu vẫn hiểu."
Ông Ba mở môi run rẩy, từng chữ một: "Lão Vương là sư đồng môn của , lớn hơn năm tuổi, năm nay bảy mươi sáu, cháu thử tính xem ông bao nhiêu tuổi ."
Một gần tám mươi, mà vẻ ngoài trẻ đến , là vì ông dùng quỷ để kéo dài tuổi thọ.
" nuôi quỷ để sống thọ chính đạo, nên ông nghĩ cách độc hơn: tìm sinh thần bát tự tương hợp, cướp lấy dương thọ của đó."
"Đó chính là lý do ông giúp cháu, chờ đến lúc thời cơ thích hợp, ông nhất định sẽ đoạt lấy dương thọ của cháu. Chỉ sinh thần bát tự của cháu mới là đỉnh lô của ông ."
lời của ông Ba dọa cho hồn vía lên mây, liên tục lùi bước.
Ông tiếp: “Cái dây chuyền đưa cho cháu, căn bản để trừ tà, chỉ một cái nhận đó là dẫn hồn hương dùng để gọi hồn em gái cháu.”
“Ông cả nhà cháu chec sạch, để cháu còn chỗ dựa, như thế mới thể kiêng dè mà cướp lấy dương thọ của cháu.”
“Ông đừng nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/oan-niem-cua-em-gai/chuong-8.html.]
thể tin nổi, lùi mấy bước, bịt tai hét lên.
“Từ lâu sư môn trừ bỏ tên súc sinh đó, nhưng ông mạnh hơn , bao giờ gì ông .”
Ông Ba giận đến run rẩy, run run nhét tay một gói đồ màu đen: “Những kẻ dùng quỷ để kéo dài tuổi thọ, đặc biệt sợ m.á.u chó mực và nước tiểu đồng tử. Cháu thể nhân lúc ông để ý mà hắt cái lên ông , tự khắc sẽ hiểu lời là thật giả.”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Hơi thở ông ngày càng yếu, tiếng thở đứt quãng cũng dần đến đoạn cuối cùng.
Lúc chec, nét mặt vẫn giữ nguyên nụ cứng đờ đầy quỷ dị.
Đầu óc rối tung như tơ vò, chẳng còn tâm trí lo liệu t.h.i t.h.ể ông Ba, cứ thế thất thểu y quán.
Chú Vương biến mất cả một ngày, mãi đến lúc mặt trời lặn ngày hôm , mới thấy tiếng quen thuộc của ông vang lên ngoài cửa.
Từng tấm bùa ông gỡ xuống, khuôn mặt rạng rỡ ánh đỏ của ông hiện , với : “Đại Ni, giờ cháu thể .”
xuống bùn đất chân ông, lí nhí hỏi: “Chú Vương, tối qua chú ạ?”
“Đi tiễn một bạn, nên trễ mất khá nhiều thời gian.”
Chú Vương đưa cho ít đồ ăn: “Cháu chắc đói lắm đúng ? Mau ăn . Chú qua nhà cháu xem, nhà cháy thành tro cả , cứ ở y quán giúp chú một tay nhé.”
“Chú đang cần một trợ thủ, mà cháu cũng còn nơi nào để về nữa, từ nay hãy chăm chỉ học y với chú .”
“Cảm ơn chú Vương.”
bưng tách nóng pha xong, rót một chén đưa cho ông: “Chú bận cả ngày chắc cũng mệt lắm , uống chén cho mát nhé.”
“Haha, tay Đại Nữu khéo thật.”
Ông vẻ vui, đón lấy chén , uống cạn trong một .
vội rót thêm chén thứ hai cho ông: “Tối qua khi , cháu dập tắt hết lửa trong nhà , mà cuối cùng nhà vẫn cháy sạch còn gì. Có vẻ ngoài việc chú thu nhận, cháu cũng chẳng còn con đường nào khác để chọn nữa .”
Chú Vương , ánh mắt bỗng trở nên nghi hoặc, đột nhiên giật nảy mí mắt, vứt luôn chén trong tay, dùng tay móc họng.
Đã muộn .
Trong pha thứ đồ mà ông Ba để . Trước khi đưa cho chú Vương, còn cố ý thử lên một con rắn ngoài vườn, thứ đó đúng là m.á.u chó mực bình thường, độc.
phản ứng của chú Vương khi uống dữ dội đến đáng sợ, ông đau đớn tựa hẳn tường, gương mặt vặn vẹo, lộ rõ sự thể tin , trừng mắt .
10
Khuôn mặt ông như sụp xuống, nhãn cầu lồi , làn da mặt cũng trở nên nhão nhoét, nhăn nheo chằng chịt những vết hằn như khe núi.
Từng mảng đốm đồi mồi lớn dần hiện rõ mặt, mái tóc đen dày cũng nhanh chóng bạc trắng, lão hóa với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.
Hóa Ông Ba hề dối, tất cả đều là thật.