Vừa xuống bao lâu, đầu bắt đầu choáng váng, buồn ngủ đến mức tỉnh cả đời.
Vừa chập tối, khí trở nên lạnh hơn.
tiếng sột soạt tỉnh giấc.
Trong phòng đèn, tối đen như mực.
Âm thanh sột soạt mỗi lúc một rõ ràng.
Giống hệt âm thanh khi em gái xuất hiện!
sợ đến cực độ, tưởng rằng em đến tìm .
kỹ một lúc, tiếng bò của đám rắn đó… hình như nhắm .
mới lấy can đảm, đẩy cửa một khe nhỏ.
Rất kỳ lạ, sân nhà chú Vương nuôi vài con rắn to bằng ngón tay cái.
Mấy con rắn đến tối là hoạt động hăng, như lên đồng, chui khỏi sàn nhà, uốn nhanh chóng bò ngoài.
Do ba lúc sinh thời bắt rắn, nên cũng quá sợ chúng, chỉ là hiểu, sân nhà chú Vương ổ rắn?
Từng đàn rắn dày đặc, khiến thể nhớ đến phần thối rữa của ba.
Hình như dân làng , khi chec, ba từng đàn rắn đuổi…
Không tại , trong lòng bỗng dâng lên một nỗi sợ hãi vô cớ.
Căn phòng cũng khiến thấy ngột ngạt.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
cắn răng, mạnh tay đẩy toang cửa lớn, cẩn thận quan sát hướng của đàn rắn.
Không ngờ, hướng chúng bò tới… là nhà !
8
Không hiểu , nhà bốc cháy dữ dội.
Rắn trong núi tràn về từ bốn phương tám hướng, bao phủ bộ pháp trận mà ông Ba để cửa nhà.
Cánh cổng mục nát xô đổ, trong sân tràn ngập làn sương mù trắng đục.
"Rắn... nhiều rắn quá, đốt thế nào cũng hết, ông Ba, mau cứu với!"
Trong ánh lửa, thấy tiếng hét chói tai, xen lẫn trong tiếng kêu thê thảm là tiếng em gái nức nở rợn : "Mẹ ơi, Nữu Nữu đau lắm, nhẫn tâm cưa tay cưa chân con?"
"Cút, mày cút ! Tao chỉ cần con trai, ai thèm của một con nghiệt chủng vô dụng!"
"Hu hu... cần con, sinh con? Con về bụng , nơi đó mới là nhà của con."
"Đừng... đừng gần... á!"
Trong sương mù dày đặc vang lên tiếng xé thịt tanh nồng, tiếng gào thét càng lúc càng thê lương, nhưng vẫn át tiếng ghê rợn của em : "Mẹ ơi, bụng bẩn quá, tim đen sì thế ?"
"Mẹ còn đang trông đợi lão già đến cứu ? Ông còn lo xong đấy. Mẹ thích ăn rắn mà, con gọi hết rắn trong núi đến , mà tụi nó cũng ăn đấy."
"Khặc khặc... chúng mày đừng giành bụng , bụng đó là của tao."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/oan-niem-cua-em-gai/chuong-7.html.]
Chưa đến một tuần , tiếng gào thét bầy rắn nuốt trọn, bà im bặt.
Ngọn lửa dần tắt, sương mù cũng tan dần , bầy rắn dường như ăn no, hài lòng bỏ khỏi nhà .
Gió đêm rít lên ai oán, nhưng vẫn thể xua mùi m.á.u tanh trong sân.
bước về nhà trong trạng thái tê dại, chỉ thấy mặt đất một bộ xương trắng hếu, vệt m.á.u và thịt vụn xương ăn sạch, trông giống hệt đống xương rắn mà từng gặm qua.
bộ xương xám trắng lâu.
Tính cả đứa em trai thành hình, thì đây là thứ tư .
kẻ ác vẫn chec hết.
bước sân , thấy tiếng rên rỉ đau đớn vang lên từ đó.
Ông Ba đầu tóc bù xù, sõng soài đống rơm, áo quần rách rưới, khắp đầy vết thương do rắn cắn.
Vết thương lở loét, sưng tấy, ống quần rách toạc, lộ đôi chân chi chít vết thương, sưng phồng lên như củ cải úng.
Ông cứu ba , thậm chí đến cả bản cũng cứu nổi.
"Là Đại Ni hả, cháu về ?"
Nghe tiếng chân , ông Ba mới dừng rên, cố nhấc đầu dậy.
, xem ông cũng đấu em gái . Mắt ông hiện lên nụ chua chát: "Ừ, ngờ lệ quỷ thành sát hung ác đến thế, nhưng thua nó... khụ khụ..."
Bên tai vang lên tiếng ông ho dữ dội, cắn chặt môi, kiềm bật .
Cái gọi ác giả ác báo là thế đấy!
"Bé con, cháu đừng , vì tương lai của cháu... còn thảm hơn cả ."
Ông Ba thấy nét mặt , lắc đầu đầy đau xót.
sững : "Ông gì?"
"Pháp trận của chu , chỉ dựa em gái cháu thì thể xông . Nếu nhờ bầy rắn đó..."
Ông gắng sức nhấc cánh tay lên, nét quỷ dị mặt càng sâu: "Cháu những con rắn đó từ tới ?"
im lặng, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh đàn rắn trong sân nhà chú Vương.
"Cháu tưởng lão Vương là đang cứu cháu ? cháu , ông vốn dĩ dã tâm... Nếu nhờ ông giúp, em cháu thể nhanh chóng thành sát ?"
Ông Ba ho một vũng m.á.u đen, hô hấp dường như thuận hơn chút.
"Ông bậy!"
cắn rách môi, quát lớn: "Chú Vương là , chú đối xử với cháu, cũng với tất cả trẻ con trong thôn, còn mở trường dạy chữ miễn phí cho bọn cháu, thể chuyện như thế?"
"Vậy cháu tiền mở trường từ ?"
Ông Ba khạc đờm đặc, ánh mắt đậm nét giễu cợt: "Cháu tưởng ông mở trường, dạy chữ cho tụi nhỏ là vì lòng ? Từ khi trường đó xây lên, trong thôn mất tích sáu đứa trẻ, là mất tích đường tan học..."
"Ông dối!"