Trong lúc đó, Công đích tới nhà Duẩn. Trên mặc bộ đồ cưới. Công Duẩn vì thất tình nên sinh bệnh. Gã liền cho Duẩn một cú đả kích, thể khiến Duẩn từ đó hóa điên cũng nên chăng. Gã gẫn cái mép giường, nhếch mép dúi tay Duẩn một cái thiệp cưới :
"Hôm nay là ngày tao lấy Trang, thiếu mày mất vui. Nhớ đến uống rượu mừng…"
Gã sảng khoái rời khỏi đó. Bỏ mặc Duẩn với nỗi uất ức tận cùng, chắc Duẩn đau tới mức c.h.ế.t sống .
Duẩn cố gượng dậy, và hồi sinh lời kích bác của Công. Anh đầu hàng. Ít thể Trang hạnh phúc trong ngày cưới. Duẩn lấy xe đạp đạp xe vòng đường làng phía . Anh tham dự lễ cưới của Trang một cách lặng lẽ nên đường chính.
Nào ngờ quyết định đó của Duẩn khiến âm dương cách biệt. Trang từ con đường chính của làng chạy tới nhà Duẩn, hai khác xa hai con đường nhưng cùng chung một tâm nguyện. Tới nơi, Trang thấy Duẩn , chỉ thấy nhà cửa mở tan hoang.
Cô thấy cụ Cẩm trong phòng. Liền chạy tới nắm tay cụ gặng hỏi:
"Bà ơi, Duẩn ? Bà cho con gặp , nếu gặp con c.h.ế.t mất!
Cụ Cẩm Trang nhoẻn miệng , trừu mến :
"Đi theo bà…"
Cụ Cẩm vẫy vẫy Trang theo . Trang theo thì thấy cụ dẫn vườn . Cụ Cẩm chỉ tay mặt giếng :
"Nó đang vét đáy giếng, đáy giếng lâu dùng nên vét rác rơi. Cháu gọi nó …"
Trang con tim che mờ lý trí. Cô tưởng thật thò đầu qua cái miệng giếng. Mắt cụ Cẩm sắc lạnh, đôi mắt ngoan độc dần. Cụ lẩm bẩm :
"Cháu ngoan của bà, bà sẽ cho cháu một cô dâu trẻ mãi mãi. Một cô dâu quỷ…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/oan-hon/het.html.]
Duẩn đạp xe nửa đường, bỗng sực nhớ nên một lễ vật để tặng Trang trong ngày cưới. Anh bèn xe đạp ngược trở về nhà. Đường làng vườn , cũng thấy cái giếng rõ ràng. lúc Duẩn thấy Trang đang mấp mé ở miệng giếng. Cụ Cẩm đang lầm lũi tiến gần về phía cô. Duẩn sợ hãi quăng cái xe đạp qua một bên chạy tới. Miệng hét lên:
"Trang ơi đừng… Chạy …"
Trang thấy tiếng của Duẩn, cô đầu thì thấy sắc mặt xanh lét của cụ Cẩm. Cụ lộ nguyên hình là một con quỷ. Miệng Trang há hốc, tim như ngừng đập. Cả cô ngã bổ nhào lộn cổ xuống giếng. Duẩn lao tới túm chân của Trang. Miệng giếng trơn tuột rêu xanh, khiến bổ nhào cũng ngã theo Trang.
Bầu trời sấm chớp nổ lên đùng đoàng, bên mặt giếng phẳng lặng trở im lìm. Tình ý đưa về cõi quỷ, sống c.h.ế.t bên nhân duyên cũng chỉ đành ở bên thế giới. Duẩn và Trang chết, hai thể kết thúc với . thể c.h.ế.t vì , và c.h.ế.t bên . Cũng như lời thề nguyền của đôi lứa vì gặp chuyện mà chia lìa bao đời bao giờ thực hiện , nhưng họ thể . Đó là oan nghiệt, cũng là một món quà.
Đám cưới mất cô dâu, Công xốn xang tìm. Tin tức như trời đánh truyền về, phát hiện xác của Trang với Duẩn ở giếng. Không ngờ còn phát hiện một cái xác của cụ Cẩm phân hủy từ lâu. Cũng vì chuyện Trang mất tích, nên cái c.h.ế.t của cụ Cẩm mới phát giác. Người làng bàng hoàng khi nhận , cụ Cẩm họ vẫn trông thấy đêm đêm. Hóa chỉ là hồn ma hiện về.
Công cũng hóa điên khi tin Trang chết. Gã ngây dại như một kẻ mất hồn. Vậy đây là sự trừng phạt cho gã, trở thành một kẻ điên còn đến sự đời. Từ đó cứ thấy Công lang thang khắp làng qua làng khác, bới rác ăn đồ thừa như động vật. Có thương tình thi thoảng cũng cho ăn. Công sống khổ lắm. Rồi cũng đến ngày phát hiện Công c.h.ế.t bờ c.h.ế.t bụi, ai chôn cất. Thương tình đắp cho mảnh chiếu manh, tiễn Công về cõi hoàng tuyền trở thành một con ma c.h.ế.t đường c.h.ế.t chợ thờ cúng.
Còn căn nhà nơi cụ Cẩm và hai Cố Duẩn và Trần Trang, bắt đầu đồn đại thành nơi cư ngụ của ma quỷ.
Hễ ai tới gần căn nhà đó, đều sẽ tai bay vạ gió, thậm chí còn bắt giữa đêm khuya. Có đang đêm ngang qua đấy, hôm phát hiện c.h.ế.t giếng . Lại thì qua , kể rằng đôi nam nữ dẫn đường bảo vệ họ.
Nam Cung Tư Uyển
Hết.