Nương Nương Nàng Luôn Muốn Bỏ Trốn - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-08-30 12:14:10
Lượt xem: 714

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồ ngốc! dỗ mà!

 

Ta vui vẻ chìm giấc ngủ.

 

Cứ thế cùng tên ngốc sống qua ngày, cũng chẳng tệ.

 

5

 

Những ngày sống trong lãnh cung, cũng chẳng lúc nào cũng yên .

 

Có kẻ rỗi việc, suốt ngày ngoài cửa ngó nghiêng, xem Ngũ hoàng tử rốt cuộc ngốc tới mức nào.

Hồng Trần Vô Định

 

May còn thị vệ canh cổng, bọn họ .

 

Nếu , những kẻ quen thói nịnh giẫm , chừng còn bắt Ngũ hoàng tử bò đất học tiếng chó sủa.

 

Đó, bên ngoài kẻ sủa như chó thật kìa.

 

"Nghe Ngũ hoàng tử ngốc , chúng cho ít thịt, bảo học tiếng chó sủa, xem thử ?"

 

"Ai , ngươi gọi thử xem."

 

Nghe đến đây, trong lòng tức chịu nổi.

 

Bưng luôn một chậu nước bẩn tạt thẳng mặt kẻ đó.

 

Tên giận dữ quát lớn:

 

"Con tiện nhân ! Ngươi dám hắt nước bẩn lên ! Có là ai ?"

 

Biết chứ.

 

Chỉ liếc mắt là nhận ngay, tên hôm ở ngoài thiên lao, xem trò còn chăm chú nhất.

 

Hừ, lúc cùng Ngũ hoàng tử hành sự, còn kích động đến đỏ bừng cả mặt mày.

 

Ai mới là cầm thú đây chứ!

 

Ta giả bộ tủi , vẻ đáng thương kiều mỵ, thỏ thẻ :

 

"Ôi chao, công tử, là của , thấy ngài."

 

Ta bước , cầm khăn lau mặt cho .

 

Tên mặt dày thừa cơ định sàm sỡ tay .

 

Ta liền rụt ngay trong cửa.

 

Hắn với , sắc mặt còn lộ vẻ thất vọng.

 

Ta , chẳng tới đây để xem Ngũ hoàng tử nhạo, rõ ràng là nhắm tới !

 

Hắn còn xông bắt .

 

Thị vệ lạnh lùng ngăn bọn chúng .

 

Người bên cạnh kéo :

 

"Nếu để hoàng hậu chúng đến đây, nhất định sẽ mắng, đừng sinh sự nữa, mau thôi."

 

Ta tựa cửa, luyến tiếc :

 

"Công tử, để tín vật cho ? Hôm khác ghé thăm nhé~"

 

Ai ngờ thật sự tháo xuống một miếng ngọc bội, ném cho .

 

Ta tò mò hỏi thị vệ: "Người đó là ai, mà ngang ngược thế?"

 

Thị vệ mặt đổi sắc đáp: "Cháu trai hoàng hậu, Tề Chấn."

 

Hoàng hậu mà , chính là vị quý phi năm xưa.

 

Mấy hôm , quý phi sắc phong hoàng hậu, tổ chức linh đình rình rang vô cùng.

 

Ngay cả cung điện vắng vẻ của chúng đây cũng tiếng nhạc lễ rộn rã.

 

Nghe ai ai cũng ban thưởng, đến đám thái giám mặt mày cau ngày thường đưa cơm cho hôm cũng tươi rói.

 

Nói thật, thấy trong cung với chốn Thiên Hương lâu cũng chẳng khác gì.

 

Đều vắt hết mưu kế, tranh thủ lấy lòng nam nhân, gạt bạc của nam nhân.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nuong-nuong-nang-luon-muon-bo-tron/chuong-3.html.]

Ta hớn hở ôm ngọc bội trở về phòng.

 

Ngũ hoàng tử đang bên bàn khắc gỗ.

 

Ta lòng , hỏi: "Ngốc tử, ngươi xem gì nào?"

 

Ngũ hoàng tử mặt , chịu .

 

Còn cho ôm, nhẹ nhàng đẩy .

 

Ta ôm lấy cổ , khúc khích:

 

"Ghen ? Chỉ là đóng kịch thôi mà, chỉ moi chút lợi lộc từ thôi. Ngươi xem, mới dăm ba câu mà một miếng ngọc bội ."

 

Ngũ hoàng tử mím môi : "A Yểu, ."

 

Vẻ mặt nghiêm túc.

 

Hắn đồng tình với cách của .

 

Nếu vẫn là Ngũ hoàng tử tỉnh táo ngày , hẳn mắng liêm sỉ.

 

Chỉ là ngốc , lòng vẫn thanh cao thuần khiết.

 

Một kẻ như , ngủ cùng vài đêm, liền trời cao đất dày, vọng tưởng gắn bó tâm ý với .

 

Hóa , kẻ ngốc thật là .

 

Sống ở cung điện hơn ba tháng, cũng xem như quen mặt với đám cung nữ, thái giám mang cơm.

 

Ngay cả bọn thị vệ canh cửa, đôi khi cũng chuyện trò vài câu.

 

Qua lời kể của bọn họ, dần xâu chuỗi một hình ảnh về vị Ngũ hoàng tử ngày .

 

Hắn sinh cao quý, thông minh hơn , quả thực là bậc quân tử.

 

Ngũ hoàng tử là hảo.

 

điên, ngốc chăng nữa.

 

Ngay cả bọn cung nữ, thái giám cũng chẳng nỡ một câu.

 

Có cung nữ còn lau nước mắt, nhẹ giọng :

 

"Nếu chỗ nào về Ngũ hoàng tử, thì chính là ngài quá nhân hậu thôi. Ở nơi , nhân hậu chẳng sống lâu."

 

Ngay cả một con chim nhỏ gặp nạn cũng xót thương.

 

Đã từng tăng lương cho bọn nô tài trong cung, giảm bớt hình phạt.

 

Làm việc triều, càng là kín đáo, chu , ai ai cũng khen.

 

Văn võ song , trời sinh kỳ tài, thế mà lâm cảnh .

 

Nghe ba tuổi cao tăng mời cửa Phật.

 

Lại từng chu du tứ phương, là thực tâm mang lòng từ bi.

 

Ta cúi đầu nghịch miếng ngọc quý tay.

 

Nghĩ bụng, như , dẫu rơi cảnh khốn cùng, cũng sẽ ngày đông sơn tái khởi.

 

Ta sớm tính cho một đường lui.

 

Không thể đợi đến lúc vinh hoa phú quý, còn trở thành thứ nữ nhân vứt bỏ chút giá trị gì.

 

6

 

Bị nhốt ở lãnh cung hơn nửa năm, hoàng hậu đột ngột hạ chỉ cho chúng chuyển Đan Hà cung.

 

Nghe nơi đó vốn là cung điện cũ của Ngũ hoàng tử.

 

Đó là đầu tiên gặp hoàng hậu.

 

Bà gần bốn mươi tuổi, mà vô cùng diễm lệ cao quý.

 

Ta quỳ đất len lén ngước , chỉ thấy đầu bà đầy châu ngọc, trâm phượng rực rỡ vô cùng.

 

Cúi thấp đầu, xuống đôi giày của hoàng hậu, chỉ thấy thêu chỉ vàng, bên còn đính viên trân châu to bằng ngón tay cái.

 

Trời đất ơi, giàu sang đến mức thật !

 

Ngày nào trở về Thiên Hương lâu, kể cho mấy tỷ , hẳn là ai cũng phát thèm c.h.ế.t .

Loading...