Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Độc Ác Này Hơi Hèn - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-05-05 02:33:32
Lượt xem: 1,093

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nàng quên lời hứa của chúng ta rồi sao?”

 

“Lời hứa gì?”

 

Ta thầm hỏi hệ thống.

 

[Bây giờ tôi sẽ giải phóng ký ức của cô, chú ý tiếp nhận.]

 

Những mảnh ký ức ùa về trong đầu ta, khiến đầu ta choáng váng.

 

15

 

“Ca ca đừng khóc, Thiền Nhi sẽ luôn bên huynh.”

 

“Ca ca nhìn kìa, sao băng, muội ước huynh luôn vui vẻ hạnh phúc.”

 

“Ca ca, muội phải đi rồi... huynh sẽ nhớ muội chứ? Muội tên là Diệp Thiền Nhi.”

 

Ta nhớ ra rồi, nhớ hết rồi.

 

Trong ký ức, thiếu niên lạnh lùng ấy luôn bảo vệ ta, chỉ là sau đó ta đi rồi, thiếu niên ôm ta khóc, bị nguyên thân thức tỉnh mắng nhiếc thậm tệ.

 

Y ứa nước mắt, đau lòng không nói nên lời.

 

Diệp Thiền không phải Diệp Thiền Nhi,

 

Nhưng không sao, y sẽ đợi nàng ấy.

 

Cho đến khi Diệp Thiền Nhi trở lại.

 

Cuối cùng ta đã trở về!

 

Diệp Lan nhìn ta giả vờ yếu đuối chỉ muốn bật cười.

 

Nhìn ta sợ hãi khóc lại thấy xót xa.

 

Chỉ cần ta đến gần, tim y sẽ đập nhanh.

 

Y đã quan sát ta mấy ngày, xác định ta chính là Diệp Thiền Nhi, cô bé ngày xưa luôn lẽo đẽo theo y, thề sẽ luôn đối tốt với y.

 

Ta xích lại gần y hơn, giọng nũng nịu: Muội nhớ lại hết rồi.”

 

Ánh mắt Diệp Lan ánh lên niềm vui bất ngờ.

 

Nhẹ nhàng hôn lên má ta.

 

"Đừng thành hôn với ai khác, được không?"

 

"Có lẽ phụ mẫu thân sợ huynh sẽ làm tổn thương muội, nên mới nói những lời đó."

 

Diệp Lan kinh ngạc, trầm tư giây lát:

 

"Muội là người ta nhớ mong từng giây từng phút, sao nỡ lòng làm muội đau lòng chứ?”

 

Nếu không có ký ức xuyên thời gian từ thuở nhỏ, có lẽ ta đã tránh né Diệp Lan rồi.

 

Chiếc cằm nhẹ nhàng cọ vào đỉnh đầu ta:

 

"Đừng trốn ta nữa, ta sẽ rất buồn đấy."

 

"Ừ." Ta khẽ đáp.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

16

 

Diệp Lan càng chăm chỉ tìm gặp ta hơn, hôm nay tặng trang sức, ngày mai lại rủ đi du thuyền ngắm cảnh, ban đầu phụ mẫu thân ta vẫn còn e dè, sai người theo sát ta từng bước.

 

Về sau có lẽ thấy Diệp Lan thật lòng với ta, nên cũng ngấm ngầm chấp nhận.

 

[Haizz.]

 

Đây là khoảng thời gian ta nghe hệ thống thở dài nhiều nhất.

 

[Cốt truyện đã tan tành rồi, tôi còn phải viết báo cáo nữa, mệt mỏi, khó khăn quá đi, haizz…]

 

"Hay để ta viết giúp cho?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-doc-ac-nay-hoi-hen/chuong-6.html.]

 

Ta cúi đầu hỏi nhỏ.

 

Hệ thống liếc ta một cái, [Cô viết thì tôi nhận bằng đường nào?]

 

"Thế thôi, ta cũng bó tay rồi.”

 

Hệ thống vô hình vô dạng.

 

Ta đang theo mẫu thân đi chùa cầu phúc, bỗng có hai gã nam nhân mặc đồ đen bịt kín mặt đánh ngất ta rồi vác đi.

 

Giữa ban ngày ban mặt mà cũng có kẻ dám hành hung như vậy.

 

"Người đâu! Người đâu!"

 

Mẫu thân cuống quýt gọi người cứu ta.

 

Quát mắng: "Toàn lũ ăn hại, không tìm được tiểu thư thì đừng hòng vác mặt về!"

 

Khi ta tỉnh lại, phát hiện mình bị trói trong một căn phòng.

 

Dây thừng buộc rất chặt, ta giãy giụa mãi mà không thể cựa quậy.

 

Ta chưa từng làm điều gì xấu xa, không biết kẻ thù này từ đâu đến.

 

[Là nữ chính nguyên tác, cô ta không cam tâm để cô chiếm mất Diệp Lan, bất mãn nên bắt cô đến để xem Diệp Lan chọn ai.]

 

"Cần phải hỏi? Chắc chắn là chọn ta rồi."

 

[Chưa chắc đâu, cô còn chưa biết tình tiết giữa họ mà.]

 

Hệ thống truyền cho ta quá khứ giữa hai người dưới dạng văn bản.

 

17

 

Từng chữ từng dòng đều tràn đầy yêu thương.

 

Tống Diêu - nữ chính nguyên tác - đã hy sinh rất nhiều để cứu Diệp Lan.

 

Hai người từng có những lúc thập tử nhất sinh.

 

Những kỷ niệm từng chút một, là không gian mà ta chưa từng bước vào.

 

Sao tim ta lại đau đến thế?

 

Nước mắt rơi lã chã.

 

Rơi vào tận đáy lòng tôi, tại sao tôi lại là nữ phụ độc ác trong cốt truyện? ó lẽ không có tôi, Diệp Lan đã không phải đau đầu như vậy.

 

[Cô đã bỏ đi quá lâu trong lúc đó.]

 

Hệ thống thở dài, cánh cửa kẽo mở.

 

Một thiếu nữ xinh đẹp mặc bộ xiêm y vàng bước vào.

 

Nụ cười của nàng ngập tràn sự kiêu hãnh.

 

"Ngươi chính là nữ tử mà Lan ca ca yêu thích?"

 

Ta khẽ gật, "Có lẽ vậy."

 

"Thật không may, ta cũng yêu thích huynh ấy, vậy thì cùng xem Lan ca ca thực sự thích ai, nếu huynh ấy chọn ngươi, ta sẽ rút lui, nếu chọn ta, thì ngươi rút, thế nào?"

 

Thật lòng ta cũng muốn biết Diệp Lan chọn ai.

 

Là chọn ta - người từng cho y ấm áp thuở nhỏ.

 

Hay là Tống Diêu - người luôn bên cạnh y như hình với bóng.

 

Tống Diêu giấu ta trong tủ, chừa lại một khe hở.

 

Chẳng bao lâu, chàng trai tuấn tú cao ráo bước vào.

 

“Muội tìm ta có việc gì?"

 

Tống Diêu mỉm cười: "Không có việc thì không được tìm huynh sao? Giữa chúng ta từ khi nào trở nên xa cách như thế?"

Loading...