Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Việc thể , của Đế Cơ thể giao cho một tiếng tăm gì ?”
Ta về vị trí phát tiếng , là Bùi Chuẩn.
Ánh mắt về phía Tiêu Ly mấy thiện cảm.
“Bùi tướng lời sai . Tiêu Ly chỉ tinh thông phật pháp, chỉ riêng học vấn cũng vị trí một hai ở Phong Châu” Lưu học sĩ nhanh chóng lên tiếng hoà giải.
Bùi Chuẩn ném ánh mắt mấy thiện cảm về Tiêu Ly, lạnh lùng đáp “ Phong Châu đường xa còn vắng vẻ. Ở đây ai thể chứng minh thực sự tài năng và năng lực, còn của Đế Cơ?”
“...”
“Trẫm chọn ”
Lưu học sĩ còn kịp phủ đầu.
“Bùi tướng còn vấn đề gì ?”
Ta dùng đầu ngón tay khẽ đỡ trán, mỉm .
Bùi Chuẩn im lặng chiếc vòng tay đang trượt dần xuống cổ tay , một lúc mới trầm giọng ”
“Thần dám”
“Nếu như Bùi thừa tướng trong lòng cảm thấy nghi ngờ, nguyện ý tham gia biện kinh để chứng minh”
Tiêu Ly nở nụ yếu ớt, dậy khỏi bàn tiệc tới bên cạnh Bùi Chuẩn.
Lúc hai cạnh , từ vóc dáng đến đôi mắt thậm chí ngay cả nốt ruồi lệ phía đuôi mắt đều giống y hệt .
Hi~~~ Vịt nè
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nu-de/chuong-5.html.]
Hai cạnh từ vóc dáng, đôi mắt cùng vị trí nốt ruồi lệ đều chút gì khác biệt.
Chỉ là gương mặt của Tiêu Ly chút thon dài tuấn tú, nhiều năm đắm bên trong kinh phật khiến quanh toát lên khí chất dịu dàng từ bi như một khối noãn ngọc quý hiếm.
Ngược khuôn mặt của Bùi Chuẩn góc cạnh rõ ràng nắm giữ chức vị cao lâu năm khiến cho khí chất của càng thêm nghiêm nghị sắc bén.
Ánh mắt đều tập trung lên hai ảnh một trắng một đỏ .
Tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp nơi.
“Bùi thừa tướng cùng Tiêu Ly đại sư hình như chút giống ...”
“Đặc biệt là gương mặt !”
“Đây chắc là vì Bùi thừa tướng cho nên Đế Cơ tìm thế chứ?”
Ta những suy đoán bên khẽ chửi thầm trong lòng. Đám chẳng nhẽ phân biệt thứ tự .
Ánh mắt hóng bát quái của Vương tướng quân còn kiềm nữa, ngừng đảo qua giữa ba – Bùi Chuẩn – Tiêu Ly.
“Vương Húc!” Ta đột ngột gọi tên .
“Có mạt tướng!” Vương tướng quân vốn đang hóng hớt xem náo nhiệt, đột nhiên điểm danh lập tức đầu kéo theo một loạt âm thanh “răng rắc”.
Hắn một bên nhe răng trợn mắt che lấy gáy, một bên quỳ xuống lĩnh chỉ.
“Cẩn thận cái cổ của ngươi nha!” Ta dịu dàng nhắc nhở , đó liền đảo mắt qua đám phía .
Tiếng nghị luận trong nháy mắt ngừng .