Uyển Uyển bắt đầu đặt câu hỏi: Anh là ai? Tại mang theo thở lạnh lẽo của biển cả?
Diễn Kỳ nhận sự tò mò của Uyển Uyển. Hắn thể giữ bí mật mãi . Mối hận tan biến, đó là tình yêu mãnh liệt, và mất cô.
Hắn bắt đầu sợ hãi. Sợ rằng khi cô sự thật—rằng là con Orca mà cô từng gặp—cô sẽ bỏ chạy. Cô là ánh sáng, còn là bóng tối của đại dương.
Để che giấu sự thật, Diễn Kỳ dùng quyền lực và tiền bạc để tạo những lời dối hảo: Anh mắc một căn bệnh hiếm gặp về da cần tiếp xúc với nước mặn thường xuyên.
Uyển Uyển, với trực giác nhạy bén của một phụ nữ đang yêu, cảm thấy sự căng thẳng ẩn lớp vỏ hảo của .
Một đêm, khi họ đang ở bên , Diễn Kỳ ôm chặt lấy cô. Hắn , giọng trầm khàn, như thể đang thề thốt với đại dương:
"Em... Em là ấm duy nhất cần. Nếu thiếu em, thà trở về biển sâu vĩnh viễn còn hơn."
Hắn chuyển cách xưng hô sang "" và "em"—một sự đầu hàng tình yêu. Mối thù năm xưa lãng quên. Giờ đây, chỉ là một kẻ săn mồi đang sợ hãi chính con mồi của từ chối.
Uyển Uyển ôm , cảm nhận lạnh thấm qua áo cô. Cô , đàn ông đang che giấu một bí mật lớn, một bí mật liên quan đến biển cả.
Bí mật đó... đáng để em đ.á.n.h đổi cuộc đời an của , Kỳ Diễn?
Sau nhiều tuần sống trong vòng kiểm soát lạnh lùng nhưng đầy đam mê của Diễn Kỳ, Uyển Uyển thể chịu đựng sự căng thẳng nữa. Những lời dối vụng về của về "bệnh ngoài da" "sở thích sống gần nước" thể thuyết phục cô.
Cô yêu . cô thể chấp nhận yêu luôn che dấu một bí mật.
Uyển Uyển quyết định. Đêm đó, cô đến biệt thự của Diễn Kỳ, lúc khuya. Hắn đang ở hồ bơi sâu, như thường lệ, chỉ lặng im ánh trăng, để làn nước mặn bao bọc cơ thể.
Uyển Uyển bước đến bên hồ, ánh đèn màu xanh ngọc bích từ đáy hồ hắt lên khuôn mặt cô.
"Kỳ Diễn." Cô gọi tên , nhưng dùng giọng điệu xa cách.
Diễn Kỳ . Hắn quen với sự gần gũi của cô, nhưng sự nghiêm túc trong ánh mắt Uyển Uyển khiến cảnh giác.
"Em đến đây gì? Đã muộn ." Hắn vẫn xưng " - em", cố gắng dùng sự dịu dàng để xoa dịu.
"Anh Diễn Kỳ," Uyển Uyển nhấn mạnh cách xưng hô cũ. " sự thật. Tất cả sự thật."
Uyển Uyển thẳng mắt , đôi mắt xám tro chứa đầy sự lo lắng và đấu tranh nội tâm. Cô chuẩn tinh thần cho điều tồi tệ nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/noi-ay-van-co-em/chuong-3.html.]
"Tại luôn lạnh? Tại sợ lửa? Tại biệt thự của luôn bể bơi sâu hun hút ? Anh là ai, Diễn Kỳ? Anh là bình thường, đúng ?"
Uyển Uyển dùng câu hỏi tu từ, mà là lời khẳng định.
Diễn Kỳ bỗng im lặng. Hắn bước lên khỏi mặt nước, cơ thể tráng kiện ướt đẫm nước mặn. Hắn lau , để mặc những giọt nước chảy dọc theo cơ bắp. Khoảnh khắc đó, sự uy quyền của Bá Chủ Đại Dương, chứ một doanh nhân, hiện rõ.
Uyển Uyển lùi một bước, cảm nhận lạnh và sự nguy hiểm thể kiểm soát.
"Nếu ," Giọng cô run lên, nhưng cô vẫn kiên định. " sẽ rời . thà đối diện với thế giới một , còn hơn sống bên cạnh một bí mật đe dọa."
Đó là một sự lựa chọn khắc nghiệt: Nói sự thật, hoặc vĩnh viễn mất cô.
Diễn Kỳ cô. Hắn nhận , sự kiên định giống hệt như cô bé mười tuổi gào lên du thuyền năm nào. Uyển Uyển sẽ bao giờ thỏa hiệp với những gì cô cho là đúng.
Hắn quyết định. Mối hận năm xưa lòng yêu chiếm đoạt. Hắn thể để cô .
Diễn Kỳ tiến gần, bàn tay lạnh buốt nâng khuôn mặt cô lên. Hắn sâu mắt cô, giọng trầm khàn, mang theo sự run rẩy hiếm hoi của kẻ thống trị.
"Đừng sợ, em yêu. Anh sẽ cho em thấy. Em nhớ cô bé nhân loại cướp mất con mồi của một Orca non mười lăm năm ?"
Ngọc Đinh Đang
Uyển Uyển mở to mắt, kinh hoàng. Những mảnh ghép lạnh lẽo bỗng khớp .
"Anh... là... con cá voi sát thủ đó?"
Diễn Kỳ . Nụ lạnh lùng, nhưng ánh mắt tràn ngập sự khao khát.
"Anh là Kỳ Diễn, Bá Chủ Đại Dương. Anh tìm em để trả thù. ..." Hắn cúi đầu, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô. "...Anh em chinh phục. Anh đến để cướp sự kiêu hãnh của em, nhưng cuối cùng, em cướp trái tim ."
Hắn lùi một bước, thẳng. Dưới ánh trăng, Uyển Uyển thấy cơ thể bắt đầu đổi. Từng thớ cơ cuộn , da thịt chuyển màu, và một nửa cơ thể của bắt đầu biến thành hình dạng vây đuôi hùng vĩ của một Orca trưởng thành.
Anh là một vị Vua Bán Thú (Demi-Beast), giữa hai thế giới.
"Em chính là kẻ thù, và giờ là duy nhất khao khát. Quyết định , Uyển Uyển. Em sẽ ở với , sẽ bỏ trốn khỏi kẻ yêu em đến điên cuồng ?"
Uyển Uyển sững sờ, nhưng hề hét lên. Cô đôi mắt , giờ đây ánh lên sắc xanh ngọc bích của biển sâu. Nỗi sợ hãi nhanh chóng thế bởi một cảm xúc khác—một sự chấp nhận định mệnh thể giải thích.
Cô , cô chọn. Từ mười lăm năm .