Nhược Điểm - Chương 11 - hoàn

Cập nhật lúc: 2025-10-15 07:41:37
Lượt xem: 196

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng tựa như kiến c.ắ.n một nhát, nhói lên lạ. Từ tới nay từng ai dám gần , càng tới chuyện chạm , đến cả tiểu hoàng đế cũng luôn giữ cách.

 

Đè nén cảm giác quái dị trong lòng, nhắm mắt, để ý tới nàng nữa, chỉ xem nàng thể cầm tay bao lâu. 

 

Một lúc ,nàng tưởng ngủ, đôi tay lúc sờ lên n.g.ự.c , lúc đưa đến mũi dò thở. 

 

…Thì là đang xem còn sống c.h.ế.t. Chẳng lẽ trông yếu ớt đến thế ?Chỉ là bàn tay nàng nắm cả đêm, đến sáng như mất hết khí lực, còn cử động nổi. 

 

Từ đó, bắt đầu để ý đến nàng. Phát hiện nàng thích , khi lên thì đôi mắt sáng rực như cất chứa đầy trời.

 

Nàng thích bông đùa, bắt cá cũng thể trầy cả chân mà vẫn . Miệng nàng lắm lời thật, nhưng đối với khác chăm sóc chu đáo tận tâm. 

 

Lúc mấy đứa nhỏ trong cốc ngoài săn thú, nàng lo lắng nên cứ dặn mãi. 

 

Ta bèn âm thầm theo, quả nhiên kịp thời cứu nàng. 

 

Tiếng kiếm ngân truyền ngoài khiến lòng chợt lạnh, đó là chiêu thức của Ảnh vệ doanh, chắc chắn chẳng bao lâu nữa sẽ đến đây. Khuôn mặt của nàng tuyệt đối thể để kẻ khác thấy. 

 

Người trong Sơn Anh Cốc đều , từng sống giữa những kẻ như , những cảm xúc đều hết lên mặt, ngày nào cũng

 

Âm thầm, từng soi gương học cách mỉm , cố gắng bắt chước dáng vẻ của họ, nhưng phát hiện vẫn chẳng thể

 

Sau khi nhận thư từ doanh trại Ảnh vệ, liền thể ở nữa. 

 

Không ngờ nàng nhận , còn đuổi theo xin dẫn nàng cùng. 

 

Trong lòng như treo một khối chì nặng trĩu. Với phận dơ bẩn như , thể mang nàng

 

Ta lấy “tử mẫu cổ” từ doanh trại, tự uống “tử cổ”, đem “mẫu cổ” thành chiếc còi giao cho nàng, tự an ủi rằng là đủ

 

Nào ngờ nàng coi chiếc còi là vật gọi đến gặp, ngày nào cũng thổi, ngày nào cũng chờ. 

 

Ta vốn nên cho nàng sự thật, nhưng mỗi thấy nàng , mở miệng . Cơn đau thấu xương cũng chẳng còn đáng sợ như

 

lòng tham của cuối cùng vẫn khiến tiểu hoàng đế chú ý. Chuyện kế tiếp giống như đê vỡ, nước cuốn tràn lan, thể cứu vãn. 

 

Ta đối với phần khác lạ, nhưng ngờ chấp niệm sâu đến thế, đến mức khiến gác bỏ cả phận cửu ngũ chí tôn, tự rời cung bày mưu tính kế với

 

Từ nhỏ đến lớn, tất thảy huấn luyện chỉ dạy một điều là phản chủ, cho nên đưa lựa chọn, nàng.

 

Không nhịn , âm thầm gặp nàng, kết quả nàng phát hiện. 

 

Ta cứ ngỡ nàng sẽ giận, sẽ oán trách, nào ngờ nàng chỉ nhàn nhạt trả chiếc còi. 

 

Ta ẩn trong rừng đào, như dã thú dám gặp .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhuoc-diem-wvrt/chuong-11-hoan.html.]

Ta cướp dâu. Hoàng đế cho rằng tin , nên mới tự cứu Mạc Anh giấu nàng

 

chỉ , mỗi khi tưởng tượng đến cảnh nàng cùng kẻ khác bái đường thành , trong lòng cuộn lên sát ý mãnh liệt, kiềm nén

 

Ta vốn nghĩ sẽ trốn trong bóng tối nàng xuất giá, đó giao nàng cho A Ngưu đưa . Thế mà đến lễ bái đường đầu tiên, nhịn nổi, lao cướp bỏ chạy. 

 

Giam nàng , nàng đập cửa gọi , cứ tưởng rời , nào vẫn luôn ngoài cửa. 

 

, động tâm , chỉ là nên với nàng . Ta hiểu rõ, nếu thật sự cho nàng, nên rời xa nàng mới , vẫn chẳng nỡ buông tay. 

 

Khi tin hoàng đế hạ lệnh đ.á.n.h Sơn Anh Cốc, vội vã chạy về thì nơi còn một ai sống sót. 

 

Nhìn cảnh tượng thê t.h.ả.m , ý nghĩ đầu tiên trong đầu là, nếu nàng , thì bây giờ? 

 

Ta, một công cụ do hoàng thất nuôi dạy, cuối cùng nảy sinh dị tâm. Nếu mãi mãi sống trong bóng tối thì cũng thôi, nhưng cuộc đời bắt gặp ánh sáng .

 

Cuối cùng hạ quyết tâm đưa nàng rời , nào ngờ tiểu hoàng đế chặn giữa đường. 

 

Phá vòng vây xông hoàng cung, suýt nữa thì tận mắt thấy nàng ép uống độc dược.

 

Nàng trách , ngược còn đẩy , bảo cần báo ân gì nữa. 

 

Tiểu hoàng đế đúng một điều, nàng chính là nhược điểm chí mạng của , chẳng thể giữ lấy nàng cho riêng .

Hồng Trần Vô Định

 

Tạo hóa quả thực khiến căm hận, luôn đẩy thế bất ngờ chẳng kịp xoay trở.

 

Ta cứ ngỡ cứu nàng, 

 

Cứ ngỡ thể bảo hộ nàng, 

 

Cứ ngỡ còn nhiều lời thể từ từ cho nàng

 

Tỷ như, đừng gả cho A Ngưu, thể bảo vệ nàng; 

 

Nàng thích ăn vải, thể đưa nàng đến đất Nam Việt, ăn cho đến khi chán mới thôi;

 

Tên La Sát lạnh lẽo thật, cũng cảm thấy gọi A Mặc dễ hơn;

 

 Còn nữa…

 

Tình cảm dành cho nàng, xưa nay từng chỉ là để báo đáp ơn cứu mạng.

 

Những lời giống như bông tuyết rơi xuống giữa ngày hè, rõ nên tồn tại, mà vẫn cố chấp xuất hiện, cuối cùng chẳng lấy cơ hội đón ánh mặt trời. 

 

Còn , chỉ lặng lẽ giữ lấy một vườn vải, mãi chẳng đợi thích ăn vải về. 

 

Hoàn.

Loading...