Những Ngày Chúng Ta Giấu Trái Tim - Chương 9 – Gặp lại trong mưa

Cập nhật lúc: 2025-11-06 13:22:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thượng Hải cuối tháng Mười, trời đổ mưa bất chợt.

Sân trường Nam Hoa chìm trong màn sương mỏng, những tán long não rũ xuống, ướt đẫm và lạnh lẽo. Chuông tan học cuối cùng vang lên, kéo theo tiếng bước chân vội vã của đám học sinh chạy về phía cổng.

Năm cuối, ai cũng bận rộn.

Chỉ hai yên.

Lâm Ngạn ngẩng đầu, bầu trời xám như lớp bụi dày phủ lên những ngày cũ. Cậu rời khỏi phòng thi, tay vẫn cầm tờ giấy kiểm tra chấm. Ánh mắt vô thức dừng ở dãy hành lang tầng hai — nơi mà từng vẫn đó, yên lặng, những dòng chữ nghiêng nghiêng như thể cả thế giới thu trong trang giấy.

Gió cuốn qua, mang theo mùi phấn bảng.

Mùi khiến tim co .

“Cậu vẫn chỗ đó nhỉ.”

Giọng một bạn vang lên phía .

“Có gì mãi thế.”

Lâm Ngạn khẽ , nhưng trong nụ đó ánh sáng.

“Không . Chỉ là… quen thôi.”

Người vỗ vai , bỏ .

Còn giữa hành lang dài, nơi ánh đèn vàng hắt xuống mặt sàn loang loáng nước.

Mưa vẫn tạnh.

Cậu chần chừ, mở ô, bước cổng.

Và ở đó — giữa đám chen chúc, giữa tiếng còi xe và nước bốc lên từ mặt đường — thấy Tần Dịch.

Cậu vẫn như cũ, vẫn chiếc áo khoác đen đơn giản, tóc ướt dính trán, tay cầm tập tài liệu cũ.

ánh mắt — ánh mắt mà Lâm Ngạn từng nghĩ sẽ quên — vẫn , sâu và tĩnh lặng, như thể qua quá nhiều bão tố.

Khoảnh khắc , âm thanh biến mất.

Chỉ còn tiếng tim đập và tiếng mưa rơi.

“Tần Dịch.”

Lâm Ngạn gọi khẽ, giọng như một thở.

Tần Dịch .

Một giây. Hai giây.

Không gì, chỉ là ánh va , như hai dòng nước chảy ngược chiều nhưng hòa chung ở điểm giao cuối cùng.

“Lâu gặp.”

“Ừ.”

Chỉ một từ, vẫn giọng trầm khàn đó — nhưng bên trong chứa cả một trống đáy.

Lâm Ngạn mím môi, bước gần hơn, đưa ô về phía .

“Vẫn mang ô ?”

“Không quen.”

“Cậu lúc nào cũng thế.”

Tần Dịch khẽ . Một nụ mỏng, như tia sáng mong manh trong cơn mưa đục ngầu.

“Cậu vẫn lo chuyện khác nhỉ.”

“Không. Chỉ là… nếu để ướt thêm nữa, tớ sợ…”

Cậu ngập ngừng.

“Sợ ký ức sẽ .”

Tần Dịch im lặng. Mưa rơi nặng hạt hơn.

Giữa dòng qua , chiếc ô nhỏ hẹp che hai khỏi ướt, nhưng che nổi những gì trong lòng đang tràn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhung-ngay-chung-ta-giau-trai-tim/chuong-9-gap-lai-trong-mua.html.]

“Cậu sống ?”

“Ừ. Cũng tạm.”

“Vẫn ở chỗ cũ?”

“Không. Chỗ đó dỡ .”

Một câu trả lời nhẹ bẫng, nhưng Lâm Ngạn mà như ai bóp nghẹt tim.

Cậu vẫn nhớ căn phòng — tường bong tróc, ánh đèn vàng yếu, tiếng mưa rơi lên mái tôn. Nơi đó, từng là chỗ Tần Dịch những dòng nhật ký bao giờ gửi.

“Thỉnh thoảng tớ vẫn ngang qua đó,” Lâm Ngạn , “nhưng chẳng còn gì nữa.”

Tần Dịch khẽ gật, mắt xa.

“Không . Ký ức dù sập, thì vẫn nhớ đường cũ.”

Một giây im lặng kéo dài.

Tiếng mưa hòa thở, nặng nề mà ấm áp.

“Lâm Ngạn.”

“Hửm?”

“Cậu từng hối hận ?”

Câu hỏi đó rơi xuống như giọt nước lạnh buốt.

Lâm Ngạn khựng , đôi mắt — nơi phản chiếu chính của năm : yếu đuối, sợ hãi, và buông tay.

“Có.”

“Vì điều gì?”

“Vì tin rằng chúng thể vượt qua.”

Tần Dịch khẽ cúi đầu, môi cong lên, nhưng nụ chẳng chạm đến mắt.

“Thật , tớ cũng . Tớ tin sẽ .”

tớ…”

“Ừ, tớ .”

Giọng Tần Dịch khẽ như tiếng mưa rơi ô.

“Chúng đều sợ. Chỉ khác là, tớ sợ mất , còn sợ giữ tớ.”

Một làn gió thổi qua, chiếc ô run rẩy, vài giọt nước lạnh rơi xuống vai áo họ.

Lâm Ngạn c.ắ.n môi, bất giác đưa tay chạm nhẹ lên cổ tay Tần Dịch — như sợ rằng nếu thế, sẽ tan biến.

“Tần Dịch, nếu… nếu còn thể…”

“Không cần .”

Ánh mắt dịu .

“Mọi thứ đủ . Chỉ cần vẫn nhớ — là tớ từng tồn tại.”

Câu như một nhát d.a.o lặng.

Lâm Ngạn mở miệng, nhưng thốt gì.

Tần Dịch lưng.

Bước trong mưa.

Chiếc ô vẫn ở trong tay Lâm Ngạn.

Từ xa, bóng lưng nhòe dần giữa cơn mưa dày đặc, hòa đám đông — như từng tồn tại, như chỉ là giấc mơ kéo dài từ mùa mưa năm .

Lâm Ngạn ngẩng đầu, để mặc nước mưa ướt tóc, ướt mắt.

Trong tiếng mưa, khẽ thì thầm:

“Nếu mai còn nắng, tớ vẫn sẽ chờ.”

trời vẫn ngừng mưa.

Loading...