06
Sự thật chứng minh, Trần Ngôn thật sự mất giá. Tối hôm qua khẩy mắng , hề oán hận nhận bộ. Hôm nay vẫn thể mặc tạp dề, híp mắt trong phòng bếp nhà xào rau nấu cơm.
tức giận đến phát run, nhiều nhịn qua bảo cút, nhưng cha bóng lưng Trần Ngôn ngừng gật đầu, xem TV với : "Trần Ngôn nấu ăn đươc."
Mẹ còn nhỏ tai : "Một đàn ông cao lớn như chịu nấu cơm cho cả nhà chúng , đều là nể mặt con, bởi thể thấy , nhất định sẽ cưng chiều vợ, sống cùng .”
im lặng hồi lâu, một thời gian thấy , chỉ là từng là đàn ông cưng chiều vợ. Một điều khôi hài là, lúc ở bên từng hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt nào của Trần Ngôn, khi chia tay hưởng thụ một .
những thứ đều quá hạn, tựa như coca hết gas thật lâu, mặc kệ cố gắng thế nào cũng vô ích. sẽ ăn đồ quá hạn, uống coca gas, cũng sẽ nhặt rác trong thùng rác.
Trần Ngôn nghĩ điều , còn tưởng rằng vẫn là ba năm , chỉ cần dỗ dành một chút, sẽ hề oán hận mà trở bên cạnh , bạn gái tam thập nhị hiếu của .
“Dữu Dữu, giúp bưng thức ăn ." Mẹ ở bên cạnh đẩy .
nhúc nhích, nhịn than thở: "Con nhanh lên một chút.”
còn mở miệng, Trần Ngôn thò đầu giải thích : "Dì , để Dữu Dữu nghỉ ngơi một lát , cô trở về, còn chênh lệch múi giờ chắc chắn khó chịu lắm."
Mẹ lời của , hài lòng gật đầu.
Cha cũng cảm thấy tìm đúng con rể, vì ở bàn cơm liền trực tiếp hỏi: "Các con chuẩn khi nào thì kết hôn?"
Trần Ngôn dừng , ngước mắt cẩn thận liếc một cái: "Cái còn xem ý của Dữu Dữu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nhin-ve-phia-truoc/6.html.]
“Xùy." nhạo, cảm thấy ngại vì lời táo bạo và sự cố ý che giấu của .
Mẹ đá một cước gầm bàn, bất mãn với tiếng nhạo của .
tự múc một chén canh, uống một ngụm, đó : "Cha , , con sẽ giúp thẳng, kết hôn là chuyện khả năng, con và chia tay từ ba năm . Là chia tay, lúc con mang thai, cũng là ôm eo bạn gái mới bảo con phá thai."
“Ba năm khi con về nhà bàn với cha chuyện xuất ngoại, hỏi sắc mặt con vì kém như , thật là vì con ở cữ, bỏ thai xong ngày hôm về nhà.”
Chiếc đũa trong tay rơi xuống đất phát tiếng vang thanh thúy, vẻ mặt cha cũng ngẩn . Bầu khí vốn vui vẻ hòa thuận bàn ăn trong nháy mắt tiêu tán, bát trong tay cha nặng nề đập bàn, cha run giọng hỏi : "Con thật ?"
còn gì, Trần Ngôn quỳ phịch xuống đất: "Chú dì, đều là của con!"
Hắn đưa tay hung hăng tát mặt hai cái, hai cái má trắng trẻo khuôn mặt trai trong nháy mắt sưng đỏ lên, vẫn cảm thấy đủ, trái giương cung cho thêm mấy cái tát, thanh âm thanh thúy, thể thấy hạ đủ sức lực.
“Cháu, cháu gì !" Mẹ mềm lòng nhất, bà thở dài một đưa tay kéo Trần Ngôn.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
"Tất cả đều là của cháu, ba năm cháu quá ấu trĩ nên mới khiến Dữu Dữu chịu đựng nhiều như ."
Hai má Trần Ngôn đỏ bừng sưng tấy, cả qua đáng thương tủi , nhưng lên, vẫn quỳ: "Ba năm em bận rộn công việc, thời gian dài thể cùng bồi dưỡng tình cảm, trong lòng vui, trong cơn tức giận mới chia tay."
Trần Ngôn nửa ngẩng đầu , mặt mày tràn đầy hối hận: "Năm đó cô gái là diễn viên tìm, căn bản ở cùng một chỗ với cô , cô chỉ là tìm đến để chọc giận em."
Thanh âm Trần Ngôn nhỏ dần: "Anh cho rằng em mang thai cũng chỉ là cái cớ ép cúi đầu , thật sự ngờ em thật sự mang thai con của . Nếu như , cho dù thế nào cũng sẽ loạn với em, càng khả năng chia tay với em.”
Bộ dạng hối hận của Trần Ngôn khiến cơn tức giận của cha dần dần tản ít. Còn chỉ chậm rãi ăn xong chén canh, đó đặt chén ở bàn, ợ một cái.
Trần Ngôn quỳ gối hai bước tới chỗ : "Dữu Dữu, sai . Ba năm qua mỗi ngày đều nghĩ đến em, em thể hỏi bạn bè của , ba năm giữ trong sạch, bạn gái khác, ngày lễ ngày tết đều tới thăm cha em, là bởi vì vẫn chờ em trở về."