Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nhiệt Luyến Pháp Tắc - Phần 3

Cập nhật lúc: 2025-07-07 02:53:42
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

.

“Im lặng chút, đừng sợ.” Chu Túy xuyên qua đám tiến về phía .

Giữa tiếng ồn ào, tiếng bụng sôi lên rõ mồn một.

Chu Túy: “Đói ?”

lắc đầu. Kết quả giây , bụng kêu to hơn.

Chu Túy: “Bạn gái đói , đưa cô ăn , hôm khác chính thức giới thiệu với mấy .”

Ba chữ “bạn gái” thốt nghiêm túc đến mức khiến tim đập rộn ràng.

Mọi ngơ ngác một giây đồng loạt tươi: “Thì là chị dâu!”

Nam sinh thu bài tập ở cửa rạng rỡ nhất: “Chu ca mắt ghê, chị dâu mặc bộ đồ thật!”

: “…”

Rõ ràng hai tiếng còn mắng ăn mặc sặc sỡ mà?

và Chu Túy khỏi cửa vài bước, trong lớp vẫn còn loáng thoáng tiếng bàn tán:

“Má ơi, Chu ca… cái cây sắt già cũng yêu cơ đấy!”

“Trời ạ, cứ tưởng Chu ca hứng với con gái, nên bao giờ dám giới thiệu ai cho ảnh!”

“Không ngờ Chu ca cũng lúc dịu dàng như thế…”

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Dịu dàng? Vậy thường ngày Chu Túy hung dữ cỡ nào mới khiến họ thấy là dịu dàng?

Ánh nắng bên ngoài rực rỡ, kính phản chiếu ánh sáng nhẹ. chợt nảy một ý nghĩ táo bạo… tháo kính xuống.

Chắc chắn mắt .

Chu Túy: “Bạn gái, ăn gì?”

: “Vậy... cái tính là hẹn hò ?”

Chu Túy khẽ : “Tính. hẹn hò thì những chuyện của hẹn hò.”

Anh nhấn mạnh chữ “” khiến khó nghĩ lung tung.

Chu Túy đưa đến quán ăn gần trường, đúng tiệm thích nhất.

Anh cởi áo khoác ngoài, chiếc áo sơ mi bên trong ôm lấy cơ bắp, tạo thành đường cong cực kỳ mắt.

nuốt nước bọt theo bản năng, cơ bắp cánh tay chắc một đ.ấ.m cũng đủ tiễn hai con ngỗng.

Mới vài câu, một đàn ông trung niên mặc vest chỉnh tề bước tới, theo là vài thanh niên.

“Chu Túy, Chủ tịch Chu nhớ em.”

Chu Túy chẳng buồn ngẩng đầu: “Vậy cứ để ông nhớ, ai cấm .”

Sắc mặt đàn ông đổi, sang : “Chu Túy, ở đây còn một cô gái, mong em đừng khó .”

“Chát!” Một tiếng lớn vang lên, Chu Túy ném gãy đôi đũa lên bàn.

giật , suýt .

Chu Túy cúi đầu xoa tóc , tháo kính đưa cho : “Ngoan, đợi ở đây, ngay.”

Anh cởi nút cổ áo, bước đến bên đàn ông , ánh mắt lạnh lùng, giọng sắc bén: “Ra hẻm .”

Người đàn ông liếc , lặng lẽ theo Chu Túy.

một suốt mười phút, tay bấm 110 bao nhiêu nhưng dám gọi. Cuối cùng nhịn theo.

Vừa đến đầu hẻm thì bịt mắt từ phía .

Đang định hét lên thì chợt ngửi thấy mùi bạc hà nhẹ nhẹ, mùi của Chu Túy.

lập tức yên tâm.

Anh sát lưng , thể cảm nhận lồng n.g.ự.c rung lên theo từng lời , cả nhiệt độ cơ thể nóng rực.

“Ngoan, đừng .”

tiếng ai đó từ đất bò dậy, chạy xa.

Chu Túy buông tay.

Trên mặt đất vết máu, còn dấu vết ẩu đả. Giờ mới hiểu vì đám bạn Chu Túy dịu dàng với .

Thì lúc dịu dàng, đáng sợ thế đây!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nhiet-luyen-phap-tac/phan-3.html.]

Chu Túy uể oải chỉnh áo sơ mi, vẻ mặt ngông nghênh, giọng thảnh thơi: “Bạn gái, sợ ?”

lắc đầu.

Nếu sợ, nhỡ đòi chia tay thì ?

đầu hẹn hò chia tay.

Nghe thì hoang đường, nhưng thừa nhận… thật sự thích Chu Túy.

Chắc là thích ngay từ cái đầu tiên.

Anh rõ ràng là một nguy hiểm, nhưng ở bên , một cảm giác an mãnh liệt. Hơn nữa hiểu vì , cảm thấy đám địch ý sâu với .

Chu Túy… chắc đang bảo vệ .

6.

Chu Túy thản nhiên nhếch môi , từng bước ép góc tường, giọng điệu mập mờ: “Không sợ thì run cái gì?”

lấy hết can đảm ngẩng đầu thẳng mắt : “ .”

Mất lớp kính chắn, đôi mắt như cả một dải ngân hà rơi trong đó. Hình dáng mắt lạnh lùng, mang một sự mê hoặc đặc biệt.

“Ngoan nào.” Giọng Chu Túy khàn khàn, ánh mắt dần trở nên u tối khó đoán. Ngón tay mát lạnh luồn giữa mái tóc , khiến rùng một cái.

“Đừng con trai như thế.”

ngơ ngác: “Hả?”

Chu Túy: “Làm vài chuyện của đang hẹn hò .”

: “Hử?”

Môi bất ngờ bao phủ bởi một cảm giác mềm mại, thở cướp mất. Chân mềm nhũn, níu lấy áo mới miễn cưỡng vững, cả run như cái sàng. Chiếc áo chỉnh , kéo xộc xệch nữa.

Chu Túy đặt tay đầu , dùng lực, nụ hôn càng thêm sâu.

Trong con hẻm vắng, chỉ còn tiếng thở dốc khe khẽ của hai . Mãi đến khi khóe mắt rớm nước, Chu Túy mới chậm rãi buông môi .

thở dốc từng lớn, nước mắt lách tách rơi xuống. Chu Túy ôm eo giữ cho khỏi ngã.

“Đừng , dỗ .”

cố gắng kìm nước mắt, nhưng từ nhỏ cái tật, dễ mà một khi dừng , nước mắt cứ như chuỗi hạt đứt chỉ.

Chu Túy thở dài, siết chặt cánh tay kéo lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng , giọng bất đắc dĩ: “Khóc nữa là lem hết trang điểm đấy.”

lập tức nuốt nước mắt trở .

Ấy, ơi, bệnh của con khỏi !

Sau khi lấy bình tĩnh, Chu Túy đưa về trường. Suốt dọc đường cứ chằm chằm đôi môi đỏ ửng của , mặt nóng bừng bừng.

Ngoài cảm giác nóng rực , trong lòng còn chút khát khao. Đến nỗi lúc về ký túc xá, thấy cây ớt đỏ mà Lục Khả trồng, liền đỏ bừng cả mặt.

Lục Khả lao tới quàng cổ : “Tốt đấy, Trần Ngoan! Yêu đương mà dám giấu chị mày! Quan trọng là, đối tượng mày yêu là Chu Túy!”

khúc khích vì cù: “Bảo Bảo, ?”

Lục Khả buông : “Hứ, cái bộ dạng vô dụng của , dám đến tận lớp học chung, còn chụp hình đăng ẩn danh lên tường tỏ tình.”

mở điện thoại , quả nhiên thấy ảnh và Chu Túy cạnh đăng lên “tường tỏ tình”. Phần bình luận thì náo nhiệt vô cùng.

[A a a, cô gái là học bá khoa đó! Quả nhiên, ngọt ngào là yyds (mãi đỉnh)!]

[Ngoan ngoãn nữ sinh x ông xã lưu manh, cặp quá hợp để ship !]

[Chờ cả đời cũng nghĩ sẽ thấy đại ca Chu yêu.]

[Má ơi, ngủ dậy thấy bảng vàng bế mất ! Con gái ngầu đấy, gan to thật!]

Lục Khả vỗ vai : “Bảo Bảo, tớ yêu đương, nhưng ngờ chí khí như thế, yêu thì thôi, yêu là yêu hẳn đầu bảng! chuyện nhà Chu Túy ?”

nhớ đến đám ban sáng, ngẩng đầu: “Cậu thử xem.”

Lục Khả hạ giọng: “Tớ nhà là dân xã hội đen. Từ đời ông nội mới bắt đầu rửa tay gác kiếm. Có chị khóa kể, đó con riêng của ba Chu Túy từng dẫn tới loạn với , Chu Túy đánh cho nhập viện cả tháng. Ghê ? Sợ ?”

: “Ừm, đánh đúng lắm, đáng đánh.”

Lục Khả trợn mắt: “Thôi bỏ , hai đúng là một cặp trời sinh.”

Một lát , Lục Khả xích gần chiếm nửa chỗ của .“Ngoan nào, thật , hai như nước với lửa, dính ? Cậu cách gì mà câu Chu Túy thế, dạy tớ với.”

thành thật: “Khóc.”

Lục Khả: “…”

Loading...