NHẤT NGÔN ĐỊNH HÔN - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-04-17 10:54:42
Lượt xem: 513
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-04-17 10:54:42
Lượt xem: 513
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
10
Trong mơ, tôi vừa khóc vừa gọi tên Kỳ Kinh Ngôn, trái tim đau thắt từng cơn.
Cho đến khi bị anh gọi dậy.
“Ôn Chi Tiếu, em ổn không?”
Ánh mắt quan tâm của Kỳ Kinh Ngôn xuất hiện trước mắt khiến tôi trong phút chốc không rõ đâu là mơ, đâu là thực.
Tôi bật dậy nhào vào lòng anh, ôm anh thật chặt, vùi đầu vào cổ anh, khóc nức nở:
“Anh vẫn còn sống, thật tốt quá rồi.”
Cơ thể Kỳ Kinh Ngôn thoáng cứng đờ, nhưng rồi anh vẫn nhẹ nhàng đưa tay lên vỗ lưng tôi, nhỏ giọng hỏi:
“Em gặp ác mộng à?”
Anh dùng giọng nói và cử chỉ dịu dàng để trấn an tôi.
Tôi đã tỉnh hẳn, nhưng tim vẫn còn đập mạnh:
“Em mơ thấy chuyện chúng ta bị bắt cóc lúc nhỏ.”
Bàn tay đang vỗ nhẹ sau lưng tôi của Kỳ Kinh Ngôn khựng lại một chút, rồi buông xuống, khẽ nói:
“Chuyện qua rồi.”
Tôi lợi dụng cớ gặp ác mộng, giả vờ đáng thương nói mình sợ hãi, muốn ngủ lại trong phòng anh, còn cam đoan:
“Em chỉ ngủ bên kia giường thôi, tuyệt đối không làm gì cả.”
“Em ngủ ngoan lắm, nhất định sẽ không làm phiền anh đâu.”
Tất nhiên Kỳ Kinh Ngôn không đồng ý.
Dưới sự năn nỉ đáng thương của tôi, cuối cùng anh cũng thỏa hiệp:
“Em có thể ngủ ở đây, nhưng chỉ được ngủ dưới đất.”
Dù có hơi thất vọng, nhưng kế hoạch cũng coi như thành công.
Tôi nhanh nhẹn trải chăn nệm xuống đất, tắt đèn, nằm xuống thật mau, sợ anh đổi ý.
Nằm nhìn trần nhà tối đen, thần kinh tôi căng thẳng, không ngủ được.
Tôi tìm chuyện nói với anh, nhưng anh chỉ lạnh nhạt nói một câu: “Im lặng đi.”
Tôi đành ngoan ngoãn ngậm miệng, mở mắt lén nghịch điện thoại.
Nửa tiếng sau, tôi bỏ điện thoại xuống, ngồi dậy.
Tôi chống tay lên mép giường, ngắm nhìn gương mặt say ngủ của Kỳ Kinh Ngôn.
Anh thật đẹp trai.
Thật là đẹp.
Tôi khe khẽ gọi tên anh:
“Kỳ Kinh Ngôn.”
Người trước mắt vẫn ngủ rất yên bình.
“Lông mi thật dài.”
“Mũi thật cao.”
“Đôi môi trông thật là dễ hôn.”
“Chỗ nào cũng đẹp hết.”
Tôi cứ lẩm bẩm một mình, ánh mắt không rời khỏi môi anh.
“Kỳ Kinh Ngôn, anh đừng nghĩ đến người phụ nữ Đường Huyên tồi tệ đó nữa được không?”
“Anh hãy nhìn em nhiều hơn, nghĩ đến em nhiều hơn đi mà.”
“Kỳ Kinh Ngôn, em rất thích anh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nhat-ngon-dinh-hon/chuong-6.html.]
Tôi ôm mặt mình, nhỏ giọng thì thầm:
“Nếu anh còn không tỉnh lại, em sẽ hôn anh đấy nhé.”
Tôi vô thức nín thở, theo tiếng tim đập dồn dập, cúi xuống nhẹ nhàng đặt một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước lên môi anh.
Một nụ hôn rất khẽ, nhưng đủ khiến tim tôi như muốn nổ tung.
Hôn xong, tôi lập tức lùi lại nằm xuống, kéo chăn che kín mặt, cảm giác ngọt ngào như vừa uống mật vậy, rồi chìm vào giấc ngủ.
Tôi không biết rằng, trong bóng tối, Kỳ Kinh Ngôn đã mở mắt.
11
Gần nửa năm nay, Kỳ Kinh Ngôn bận đến mức không kịp nghỉ ngơi.
Anh dần ổn định vị trí trong tập đoàn Kỳ thị.
Chỉ là cơ thể khó khăn lắm mới có chút thịt giờ lại gầy đi thấy rõ.
Tôi nhìn mà lòng đau như cắt, nhưng cũng chỉ có thể âm thầm quan tâm anh.
Anh có lòng tự trọng, có những việc anh nhất định phải làm.
Điều duy nhất tôi làm được là cố gắng giám sát anh ăn đúng bữa, không để anh thức quá khuya.
Con đường đầy chông gai này, anh phải tự mình phá vỡ, giành lại vị trí vốn thuộc về mình.
Và anh thật sự đã làm được.
Trước kia, Kỳ Kinh Ngôn làm việc còn giữ lại đôi chút tình nghĩa và thể diện.
Nhưng giờ đây thủ đoạn của anh vừa quyết đoán lại vừa tàn nhẫn.
Anh hoàn toàn đá văng đứa em trai ngoài giá thú, khống chế quyền lực trong tay ba mình, mạnh tay trừng trị đám họ hàng luôn chờ anh sa cơ thất thế.
Hiện tại, tất cả nhà họ Kỳ đều do anh quyết định.
Cũng trong thời gian này, Kỳ Kinh Ngôn nhận được một tấm thiệp mời.
Hôn lễ của Tần Vọng Bắc và Đường Huyên sẽ diễn ra sau một tuần nữa.
Kỳ Kinh Ngôn nhìn tấm thiệp không biểu cảm gì.
Tôi cứ tưởng anh sẽ tiện tay vứt vào thùng rác, không ngờ anh lại giữ nó lại.
Tôi hậm hực nói:
“Sao vậy? Anh định đi cướp dâu à?”
Giọng anh lạnh nhạt:
“Em nghĩ nhiều rồi. Anh và Đường Huyên đã chẳng còn liên quan gì.”
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
“Bọn họ dám mời, anh cũng muốn đi xem náo nhiệt một chút.”
Tôi quan sát nét mặt anh, không chắc anh đã thật sự buông bỏ hay chưa.
Đường Huyên luôn là cái gai trong lòng tôi.
Vì năm đó, vừa xuất hiện cô ta đã chiếm hết sự chú ý của Kỳ Kinh Ngôn.
Tôi căm ghét Đường Huyên, bởi cô ta từng có được Kỳ Kinh Ngôn, được hưởng sự dịu dàng của anh, nhưng lại dễ dàng phản bội anh khi anh gặp khó khăn nhất.
Nhà họ Tần cũng là gia đình danh giá.
Trong tiệc cưới, khách khứa toàn nhân vật nổi tiếng tụ họp.
Kỳ Kinh Ngôn vừa xuất hiện đã lập tức trở thành tâm điểm.
Dù ngồi xe lăn, khí thế của anh vẫn không giảm sút, thậm chí còn mạnh mẽ và sắc bén hơn trước.
Kỳ Kinh Ngôn đã từ vực sâu trở về rồi.
Đám người từng bỏ đá xuống giếng ngày trước giờ đây ai nấy đều thấp thỏm lo âu, sợ anh trả thù, lần lượt mặt dày tới lấy lòng xin lỗi anh.
Khóe môi Kỳ Kinh Ngôn cong nhẹ, nhưng ánh mắt lạnh băng.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.