NHẬT KÝ TRƯỞNG THÀNH CỦA CÀ CHUA BI - Chương 7: Cây cà chua bi và những mầm non xanh tắm nắng
Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:46:56
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vào cuối mùa thu, bạn ăn hết sạch từng quả việt quất trong chậu cây.
Cũng thời điểm , chồng bạn nhận tin ba qua đời.
Ba bạn dự định sẽ cùng chồng về quê, và tất cả đều ngầm hiểu là đề cập đến việc cho bạn cùng, nghĩ rằng bạn sẽ ở nhà là .
đời ai lường , là bạn chủ động đề xuất .
Cảnh tượng diễn khá bất ngờ. Bạn đang ăn trưa với chồng, múc cho bạn bát canh cá. Khi bạn đón lấy, bỗng buột miệng : “Cho em cùng với!”
Động tác của chồng bạn cứng , bạn cũng khựng .
Hai bốn tay cùng giữ một bát canh cá còn nóng hổi. Bạn chồng đầy lo lắng, còn thì bạn sững sờ.
Một lúc , buông bát canh : “Đặt bát xuống .”
Bạn đặt canh xuống, nghiêm túc chồng chằm chằm.
Anh thở dài, xoa trán: “Đừng bằng ánh mắt kiểu ‘Em nguyện c.h.ế.t vì ’ như thế. Không nghiêm trọng đến mức đó .”
“Được .” Anh đưa tay sang, dùng cả hai tay xoa mặt bạn, “Đừng căng thẳng quá. Thả lỏng một chút.”
Bạn mới bắt đầu thở .
Bạn sờ mặt hỏi đầy nghi hoặc: “Em quyết tâm đến thế ? Em sợ c.h.ế.t lắm, chỉ sống lâu thôi.”
Chồng bạn : “Đừng ép bản . Trước khi cưới, và ba em bàn rõ với là em sẽ xuất hiện trong mấy dịp thế . Ai cũng hiểu mà.”
Bạn phồng má lên: “Không ai hiểu . Họ sẽ lưng em, bảo em kỳ quặc, đồn đãi linh tinh về . Cuối cùng thì cả quê nhà sẽ hết.”
Chồng bạn bật : “Đừng để ý đến họ.”
Trước khi đề cập chuyện với chồng, bạn nghĩ vô lý do, rằng chuyện liên quan đến sinh tử, đó là ba , ba em cũng mà, nên em sợ, v.v...
trong lòng bạn vẫn cứ nhớ đến hôm chồng rời nhà để về quê thăm đang bệnh.
Sau khi chồng , bạn từ từ bước ban công.
Anh xuất hiện ở hành lang, kéo vali theo . Từ xa, dáng lưng trông gầy yếu bất thường. Anh vài bước thì dừng .
Điện thoại bạn nhận một tin nhắn.
Chồng: [Nhớ khóa cửa bên trong nhé.]
Bạn trả lời [Dạ], thấy bóng khựng vài giây, bỗng nhiên đầu về phía căn hộ. Phản xạ đầu tiên của bạn là... thụp xuống.
Phải mất lâu tim bạn mới đập bình thường .
Dù rời , nhưng ánh mắt về phía bạn cứ mãi ám ảnh trong đầu. Một cảm giác nghèn nghẹn nơi lồng ngực, cổ họng cũng tắc , khiến bạn khó chịu vô cùng. Mãi đến khi về, bạn ôm chầm lấy , những cảm giác đó mới dần biến mất.
Vì thế , bạn : “... em cùng .”
Chồng bạn đặt đũa xuống, nhíu mày, nuốt những lời định , dịu giọng bảo: “Được, em thì chúng cùng .”
Bạn thở phào nhẹ nhõm, thì thầm: “Em sẽ gây thêm phiền phức cho .”
Lần , thực sự nhíu mày : “Em sẽ gây phiền phức cho , đừng thế nữa. Em bao giờ là gánh nặng cả.”
Bạn mỉm với , trong lòng hiểu rõ ý là gì.
Vì bạn cùng, kế hoạch di chuyển đổi từ tàu cao tốc sang lái xe, để tránh cảnh chen chúc nơi đông , cũng là vì sợ bạn chịu nổi.
Nửa đầu chặng đường, ba bạn lái xe, bạn ghế phụ.
Bạn ôm máy tính bảng, tựa chồng để xem phim, thỉnh thoảng với tay lấy vài gói đồ ăn vặt, ăn lén .
Chồng bạn bận trả lời tin nhắn chia buồn từ họ hàng, bạn bè. Anh chỉ đáp ngắn gọn, lịch sự từ chối quà viếng, như thể giữ liên lạc lâu dài với những đó.
Bạn tò mò hỏi: “Hôm tổ chức tiệc cưới, mời bạn học ?”
Chồng bạn trả lời: “Không, chỉ mời thầy cô và đồng nghiệp.”
Bạn thầm nghĩ, rốt cuộc ám ảnh sợ xã hội là ? Bạn ba bạn , còn chẳng ai.
Bạn vỗ vai chồng như một cách an ủi. Dù hiểu, vẫn đưa tay xoa đầu bạn.
Sau khi xem xong tập mới, chồng bạn bắt đầu dặn dò:
“Không cần chào hỏi họ . Gật đầu là , hoặc cần cũng . Chỉ cần đừng cách ... hoặc ba quá xa là .”
Bạn gật đầu.
“Nếu ai chuyện hoặc hỏi em gì, cứ giả vờ thấy. Không cần theo gọi . Không cả.”
Bạn tiếp tục gật đầu.
“Nếu bận, em cứ ở với . Đừng chạy lung tung.”
Bạn vẫn gật đầu.
Chồng bạn cứ mãi, nhưng may là giọng ấm áp dễ , nên dù lặp mấy cũng thấy phiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nhat-ky-truong-thanh-cua-ca-chua-bi/chuong-7-cay-ca-chua-bi-va-nhung-mam-non-xanh-tam-nang.html.]
Ba bạn liếc lên gương chiếu hậu , trao đổi ánh mắt với .
Ba: Không con rể ít lắm ? Nó đang nắm tay con gái đấy. Tại nắm tay trong xe?
Mẹ: (trợn mắt lườm ba)
Nửa đoạn đường, chồng bạn cầm lái vì quen đường quê hơn. Ba ghế phụ, ghế với bạn.
Quê chồng bạn là một thị trấn nhỏ bình thường.
Ba từng xây hai tòa nhà bốn tầng trong thị trấn, nên lễ viếng tổ chức ở tầng một. Trước cửa dựng một cái rạp lớn, bên trong bàn tròn và ghế nhựa, họ hàng tụ tập uống ăn bánh.
Mẹ và ba bạn , chồng bạn nắm tay bạn chậm rãi.
Bạn chỉ liếc cảnh tượng phía cúi đầu, nghịch ngón tay chồng, đo đốt ngón tay, ngắm đường vân tay, vẽ vẽ lên mạch m.á.u xanh nơi mu bàn tay .
Người đến , tiếng vang vọng gần xa, nhưng bạn chẳng để tâm đến gì cả.
Chồng bạn dắt bạn xuống chiếc ghế gần nhất, thắp hương cho ba.
Bạn thấy ánh mắt của những xung quanh, thẳng, lén.
Bạn xé gói bánh snack, nhét bánh mì khô miệng, phồng má nhai rôm rốp, âm thanh giòn tan vang vọng cả lễ đường. bạn chẳng thấy hổ, vì ai nấy trong sảnh tang cũng đang nhấm nháp hạt dưa, vỏ hạt văng tứ tung.
Chồng bạn về khi thắp hương, cạnh bạn.
Bạn ngáp một cái.
Bữa trưa bày bàn lớn. Chồng bạn sắp xếp từ , nên chỉ bốn các bạn cùng. Một vài họ hàng chuyện tính chen , nhưng lịch sự mời họ rời . Khi họ bỏ còn ngoái mấy với ánh mắt khó hiểu, liền dậy che chắn tầm của họ.
Bạn cầm đũa gắp vài món nguội ăn tạm, vì các món nóng vẫn mang lên.
Mẹ và ba bàn luận về mấy món ăn. Bạn thấy nguyên liệu cũng na ná chỗ , hương vị khác mấy.
Chồng bạn rót cho bạn ít sữa chua, nhỏ giọng hỏi: “Em chứ? Chiều nay về khách sạn nghỉ nhé?”
Bạn suy nghĩ một lát hỏi : “Chiều nay gì?”
Chồng bạn : “Phải đồ, đội mũ, vài nghi lễ. Sẽ đốt pháo, ồn, với thể ở cạnh em.”
Bạn : “Vậy thì em sẽ về khách sạn.”
Chồng bạn đồng ý, lấy một con cua, gỡ phần mai cua đưa cho bạn. Ba cũng lượt đưa phần mai cua của họ cho bạn, và bạn vui vẻ ăn xong bữa trưa.
Bạn sẽ ở đây ba ngày. Chồng bạn đặt một khách sạn suối nước nóng.
Chồng đưa bạn đến khách sạn rời . Mẹ bạn cùng bạn phòng, ba mang hành lý cũng về phòng bên cạnh.
Mẹ chạm má bạn, mỉm : “Con rể con đối xử với con thật đấy.”
Bạn chu môi: “Dĩ nhiên , ảnh thích con mà.”
Mẹ bạn : “Con đối với nó cũng tệ, chịu một chuyến đường dài như thế . Hôm nay gặp nhiều như , mệt ?”
Bạn lắc đầu. Hầu hết thời gian bạn đều đang thẫn thờ, với , chồng ở đó .
Mẹ đun nước cho bạn, bày sẵn đủ loại đồ ăn vặt bạn thích, đưa cho bạn máy tính bảng, đó đóng cửa ngoài.
Bữa tối ăn tại khách sạn, chồng bạn ở đó.
Khi chồng bạn trở về thì gần nửa đêm. Bạn vẫn ngủ, nhưng vì sáng dậy sớm nên giờ buồn ngủ.
Chồng bạn tắm xong mới lên giường. Vừa xuống bên cạnh, bạn lập tức tỉnh táo.
Đây là đầu hai ngủ chung giường kể từ khi tuần trăng mật. Ở nhà, hai luôn ngủ phòng riêng, nên cảm giác lạ lạ là điều dễ hiểu.
Bạn mở to mắt.
Chồng bạn đầu bạn: “Không ngủ ? Anh mang máy tính cho em nhé?”
Bạn lắc đầu: “Bên đó ?”
Chồng bạn : “Có ở canh đêm, họ đang chơi mạt chược, nên về . Em đói ? Anh mang một ít đồ ăn mặn và trái cây về.”
Bạn lập tức bật dậy: “Em ăn!”
Hai ăn khuya cùng , chồng bạn ăn : “Hôm nay em vất vả . Ngày mai em cứ ở khách sạn nghỉ ngơi nhé? Để ba cũng ngủ thêm một chút.”
Bạn : “Ba chắc chắn sẽ theo . Em cũng nhé? Đồ ăn mâm lớn ngon hơn trong khách sạn nhiều. Trưa ăn xong về.”
Chồng bạn thở dài: “Dậy sớm mệt ?”
Thực thì mệt, nhưng chỉ ba ngày thôi mà. Nếu , bạn đòi theo về đây. Trong lòng bạn chuẩn sẵn sàng.
Bạn nở một nụ dịu dàng, ấm áp và thuần khiết.
Chồng bạn cúi ôm chặt lấy bạn.
Anh vùi mặt mái tóc dài của bạn, ngửi thấy mùi trái cây quen thuộc. Giọng trầm thấp, khẽ vang lên từ mái tóc bạn:
“Vợ ơi, yêu em.”