Ngày Chu Tuấn tuyên án, cũng chính thức nộp đơn xin nghỉ việc.
“Tiểu Lâm, Chu Tuấn xử 3 năm , hài lòng ? Sao còn đòi nghỉ? là nâng đỡ từ đầu đến giờ đấy, thế mà vô ơn như ?”
“Tiểu Lâm, tuần sẽ đề cử tổ trưởng, tăng lương thành vấn đề. Tình hình việc giờ khó khăn thế , rời công ty , chắc tìm công việc hơn .”
Giám đốc cố gắng giữ ở . chỉ , phần tự giễu:
“Giám đốc, chính miệng đấy, theo bao nhiêu năm . Hồi đó, lúc bắt mũi chịu sào khác, chẳng mềm lòng chút nào.”
thẳng mắt ông :
“Giám đốc, thế giới bức tường nào lọt gió cả. Chu Tuấn đưa cho bao nhiêu, rõ mà.”
Vẻ mặt giám đốc lập tức cứng , nghiến răng:
“Lâm Dương Dật… những gì ?”
vẫn mỉm , rút lá đơn nghỉ việc:
“Giám đốc, bao nhiêu, còn xem chịu để êm .”
“ ở công ty bao năm, tận tâm tận lực, thậm chí nghỉ hết ngày phép. Vậy mà khi nghi ngờ, vu khống, thậm chí chỉ xin nghỉ một hôm khi thành công việc, cũng về phía .”
“Về mới hiểu , chống lưng của Chu Tuấn đúng là mạnh, đến cũng cúi đầu .”
Giám đốc thêm gì, chỉ nhíu chặt mày, nuốt trọn “cục phân” mà cố tình đút miệng ông .
tình nghĩa, nhưng thánh nhân.
Tiền nên lấy, thì sẽ lấy cho đủ.
---
12
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nhan-tai-harvard/chuong-8.html.]
Một tháng , cầm theo tiền bồi thường từ công ty cũ chính thức gia nhập công ty mới.
Công ty mới là một startup khởi nghiệp, góp vốn bằng kỹ thuật chuyên môn của .
Mọi ở đây đều thật lòng vì sự phát triển của công ty, mối quan hệ giữa các đồng nghiệp đơn giản, rõ ràng, nên việc hiệu quả hơn hẳn.
Chưa đầy ba năm, công ty thâu tóm phần lớn mảng kinh doanh của công ty cũ.
Lần nữa gặp Chu Tuấn là tại một hội chợ việc . Lúc đó, vẫn là sinh viên Harvard cao ngạo, tài năng.
Kinh nghiệm việc ở công ty cũ trở thành điểm sáng nổi bật trong bản lý lịch của . Ánh mắt của những tìm việc xung quanh hắ tràn đầy ngưỡng mộ và ghen tị.
Giữa tiếng tâng bốc của đám đông, Chu Tuấn ngẩng cao đầu đầy kiêu ngạo bước phòng phỏng vấn.
“Có bài tập chỉ mất nửa tiếng, thức suốt cả đêm. Thời gian lâu nghĩa là nhiều.”
“Lần …Vị lãnh đạo , từng là đồng nghiệp của , , việc theo quy củ, khiến cả công ty đảo lộn hết cả lên. Ngài nhất định thể tuyển một như !”
Nhân sự bên cạnh lúng túng .
khẽ : “Chu Tuấn, mấy năm trong tù sống tệ nhỉ, mặt dày hơn hẳn. Trước khi đến phỏng vấn, tìm hiểu triết lý hoạt động của công ty ?”
“Điều công ty ghét nhất chính là những kẻ gian lận, dối trá.”
“Chu Tuấn, phù hợp !”
Hắn định nổi đóa, thì nhẹ nhàng xoay bảng tên mặt . Khi thấy ba chữ “Tổng Giám Đốc”, sắc mặt lập tức tái mét.
gì thêm, để tiếp theo bước phỏng vấn.
Chiêu hôm nay coi như chặn con đường của Chu Tuấn, danh tiếng của giờ lan xa, e rằng trong ngành còn chỗ cho nữa.
Còn , và bây giờ còn ở cùng một đẳng cấp. Có lẽ sẽ bao giờ gặp nữa.
Tan đúng giờ về nhà, bà đang đợi về mừng sinh nhật. Lần , món quà mà chuẩn kỹ lưỡng, cuối cùng cũng thể trao tận tay bà .
-HẾT-