NGUYỆT HẬN - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-17 14:41:19
Lượt xem: 1,855

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 2

 

Phải công nhận, song sinh đúng là tâm linh tương thông, thời gian gửi tin nhắn gần như cùng lúc.

 

Bùi Trạch, im lặng một lúc.

 

Trước sắc mặt càng lúc càng căng thẳng của , lắc đầu :

 

“Không cần.”

 

Bùi Trạch rời trong trạng thái bực bội, còn chỉ tay mặt mà chửi rủa:

 

“Buồn thật đấy, cô đúng là giả vờ giỏi. Thật sự nghĩ sẽ coi trọng cô ?”

 

“Cô cũng chẳng gì đặc biệt cả. vốn cũng cô. Cô cuối cùng cũng chỉ là một kẻ hạ đẳng mà thôi.”

 

Cửa xe đóng rầm, gương mặt sa sầm, buồn lấy một cái.

 

Anh sang quát tài xế, giục mau lái xe.

 

Tài xế dám lên tiếng, trong mắt là bất lực, như thể quá quen với cảnh , miệng lẩm nhẩm thầm hai chữ: “Thần kinh.”

 

lặng lẽ chiếc xe của Bùi Trạch biến mất ở góc phố.

 

Đứng im thật lâu, mới cúi đầu mở điện thoại.

 

Ở giao diện tin nhắn, dừng một chút, chậm rãi trả lời tin của Nguyên Nhĩ:

 

“Anh thật sự thể bảo vệ ? sợ… Bùi Trạch đến tìm …”

 

Chữ nghĩa run rẩy, mang theo nỗi sợ hãi. Ánh sáng từ màn hình phản chiếu gương mặt lạnh lẽo, chút biểu cảm của .

 

Rất nhanh, Nguyên Nhĩ trả lời.

 

Bên trong chỉ một địa chỉ, kèm hai chữ ngắn gọn:

 

“Qua đây.”

 

Nguyên Nhĩ đưa đến một căn biệt thự ở ngoại ô thành phố, xung quanh vắng lặng bóng .

 

Anh hề tỏ nhiệt tình, ngược còn giữ cách.

 

Trong ánh mắt , luôn giấu kín sự nghi hoặc và dè chừng.

 

Nguyên Nhĩ lẽ là hiếu kỳ rằng dùng cách nào để khiến Phó Chước yêu say đắm đến mức thần hồn điên đảo.

 

Anh nhan sắc của chấn động, nhưng khinh miệt vì dòng gene thấp kém của .

 

Chỉ cần vô tình chạm , Nguyên Nhĩ sẽ cau mày, còn cầm cồn xịt thẳng lên .

 

Anh nuôi , nhưng trong lòng vẫn canh cánh chuyện phá hỏng tình em của bọn họ.

 

Lúc bực dọc, trút giận lên , thậm chí điều khiển cơ giáp đùa giỡn với như một con chuột.

 

Những lời thường cay nghiệt, dùng ánh mắt băng lạnh trông chẳng khác gì thấy thứ bẩn thỉu.

 

kiên nhẫn vô cùng. lo cho từ việc nấu ăn, giặt giũ đến dọn dẹp, sắp xếp cuộc sống của đấy.

 

mỉm dịu dàng, khẽ an ủi mỗi khi khó chịu.

 

hoa tươi đặt lên bàn việc hằng ngày, khiến nó lúc nào cũng mới mẻ rực rỡ.

 

Dù tính khí đến , nhưng khi đối diện với sự nhẹ nhàng của , cuối cùng cũng chẳng thể trút giận như nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nguyet-han/chuong-2.html.]

Anh dịu đôi phần, dù vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng đôi khi cũng chịu trả lời câu hỏi của , dù chỉ là những từ ngắn gọn như “Ừ”, “Biết ”.

 

Cho đến một , trong một buổi tiệc, hạ thuốc.

 

Tối đó, rửa mặt xong, đang sofa xem tivi.

 

Ngẩng đầu lên, liền bắt gặp ánh mắt đỏ ngầu của .

 

Sau đêm , Nguyên Nhĩ kịp gì, nhanh chóng quỳ xuống xin , hoảng loạn thề rằng sẽ bao giờ dám gần nữa.

 

Anh im lặng lâu, cuối cùng chỉ khàn giọng bảo cút , gương mặt lúc đó vô cùng khó coi.

 

vì sống chung một mái nhà, nên gặp mặt là điều thể tránh.

 

Những ánh mắt vô tình chạm trong bữa cơm, sự đối diện bất ngờ lối trong vườn, những đêm mưa gió sấm sét khi run rẩy tìm đến ai thể rằng ai là chủ động .

 

Từ những ngày đầu, lạnh lùng mắng là côn trùng, là tiện dân.

 

Đến nay, mỗi khi về nhà, vội ôm chầm lấy , gọi là “bé cưng”, còn điên cuồng hôn môi .

 

Chỉ đầy ba tháng.

 

Người từng nhạo Phó Chước dụ dỗ, giờ đây chợ về trễ mà gấp gáp chất vấn, sợ rằng rời bỏ .

 

Anh cấm khỏi cửa, vật dụng đều cho đưa đến tận nơi, nhất cử nhất động đều trong tầm mắt .

 

Thậm chí, quán bar yêu thích nhất cũng bước chân đến nữa, ngày nào cũng từ quân bộ vội vã trở về.

 

Nguyên Nhĩ càng lúc càng nóng nảy, càng bất an, càng hoảng loạn mất kiểm soát.

 

Hệt như Phó Chước trong ký ức của .

 

khẽ , nhưng vẫn dịu dàng như thường, giả vờ nhận sự đổi .

 

Cho đến một khi cùng ân ái, lặng lẽ gương mặt ngủ say của Nguyên Nhĩ, ngắm lâu, nhấc điện thoại lên.

 

“Xin chào, báo cảnh sát. tố cáo nhị công tử nhà họ Nguyên, Nguyên Nhĩ.”

 

Khóe môi cong lên, gương mặt là nụ thản nhiên, trái ngược với giọng bên trong điện thoại.

 

“Vì tội giam giữ trái phép.”

 

Bên ngoài đồn cảnh sát, thẳng ống kính, mắt ngập tràn nước:

 

“Em thể chống cự , em chỉ là gene cấp D, thể so với cấp S…”

 

Những phóng viên xếp hàng mặt thấy gầy yếu bất lực cũng tự nhiên hạ giọng.

 

Họ nhẹ nhàng an ủi, đồng thời quở trách hành vi tàn bạo của Nguyên Nhĩ.

 

Câu chuyện gây ồn ào khắp nơi, đặc biệt khi lộ những vết thương đầy sẹo, càng khiến dư luận dậy sóng tới đỉnh điểm.

 

Xung đột giữa tầng lớp quý tộc và thường dân vốn thể hòa giải.

 

Mọi đều phẫn nộ lên án sự thối nát và đặc quyền của giai cấp thượng lưu.

 

Nhà họ Nguyên trả cái giá bao mới tạm dẹp làn sóng chỉ trích.

 

Cha của Nguyên Nhĩ là cổ hủ nghiêm khắc, ai khuyên cũng vô ích vì ông coi trọng thể diện hơn thứ.

 

Nghe ngày hôm đó Nguyên Nhĩ cha đánh cho bất tỉnh.

 

Sau khi đánh gãy một chân ông còn lạnh lùng lệnh ai cứu chữa cho Nguyên Nhĩ.

 

 

Loading...