Người Yêu Tôi Là Cá Voi Sát Thủ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-09-18 15:27:39
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh quả thật ngoan, hiểu ý nên để tốn bao nhiêu sức, dựa chậm rãi dậy.

Lúc mới phát hiện, thằng nhóc còn thẳng hết mà cao hơn gần một cái đầu , tới một mét chín chứ chẳng ít!

Khi thấy thể tự vững, buông tay , hiệu cho yên đừng nhúc nhích.

đến chỗ xa, nhặt chiếc áo khoác rơi, phủi sạch cát dính đó.

kéo tay áo dài vòng qua thắt lưng , miễn cưỡng đủ để che , buộc một nút.

Phù, cuối cùng cũng cảnh hạn chế độ tuổi nữa .

Quả nhiên thông minh, chẳng bao lâu học cách đất liền.

dự định dắt đến chỗ hàng dừa, xem thử thể kiếm vài quả dừa giải khát .

Chưa mấy bước, liền kéo , mặt đầy ấm ức.

khó hiểu, theo ánh mắt của sang, thì thấy con cá đuối bụng lật ngửa c.h.ế.t queo .

"Đói, ăn!" Anh chỉ chỉ bụng , con cá đuối.

"..." Anh mới là ma quỷ đó!

nghẹn lời, suýt nữa quên mất vụ .

Bỏ qua chuyện theo nhận thức cũ của cá đuối thuộc loài bảo vệ thể ăn, thì thật sự thể nuốt nổi đồ sống!

Bình thường ăn đồ Nhật còn chẳng đụng đến sashimi, nên giờ đúng là đau đầu.

Trừ khi kiếm lửa.

Với , một tảng thịt nướng cháy đen cũng còn dễ chịu hơn thịt sống nhiều!

rõ ràng, thể để mấy hứng thú với con mồi mà bắt cho.

đưa tay , xoa đầu đầy trấn an: "Món quà thích, lát nữa sẽ xử lý."

Anh hiểu ý, cũng để ý đến con cá đuối nữa, mặc dắt xa.

Đến tán dừa, mới thật sự hiểu thế nào là mắt mà tay với chẳng tới.

Tin cây đúng là dừa, hơn nữa còn nhiều.

Tin là cây quá, quá, quá cao!

Nhìn thấy , nhưng chẳng thể với tới.

Quất Tử

"Muốn ?"

Thấy thèm thuồng chằm chằm dừa, nheo mắt quan sát cây dừa.

gật đầu: "Anh trèo cây ?"

Anh lắc đầu.

thất vọng, nhịn l.i.ế.m đôi môi càng lúc càng khô khốc, chỉ thể ngẩng đầu dừa để... giải khát bằng mắt.

Đám dừa cao tạm thời chẳng hy vọng gì, chỉ thể mong đất quả nào chín rụng để lượm.

bắt đầu cẩn thận tìm quanh.

Ê! Không xa ngoài mặt nước một quả trôi nổi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nguoi-yeu-toi-la-ca-voi-sat-thu/chuong-3.html.]

𝑋𝑖𝑛 𝑐ℎ𝑎̀𝑜 𝑡𝑜̛́ 𝑙𝑎̀ 𝑄𝑢𝑎̂́𝑡 𝑇𝑢̛̉, 𝑑𝑢̛̀𝑛𝑔 𝑎̆𝑛 𝑐𝑎̆́𝑝 𝑏𝑎̉𝑛 𝑑𝑖̣𝑐ℎ 𝑛ℎ𝑒́.

định chạy nhặt thì lưng vang lên một tiếng, lá cây sột soạt, tiếp đó là một cú nặng nề đập xuống.

"Rắc rắc"

cứng đờ đầu , liền thấy một cây dừa đường kính ít nhất cũng hơn 40cm, trĩu nặng trái, đang từ từ nghiêng ngả,  rầm một tiếng ngã xuống, cát bay tung tóe.

rùng một cái, sức mạnh thật đáng sợ!

Mà thủ phạm, đang với vẻ mặt chờ khen thưởng.

Dừa! Toàn là dừa thể chạm !

Niềm vui bất ngờ như bánh nhân thịt từ trời rơi xuống, choáng váng tại chỗ!

Không nhịn nữa, nhào tới ôm chặt cổ , nhảy lên, hôn đánh chụt một cái má.

"Á á á á á! yêu c.h.ế.t !"

Cây kết ít nhất cũng hơn hai chục quả, đủ để khỏi lo thiếu nước uống trong một tuần!

lập tức thả , vui sướng chạy tới chỗ ngọn cây, bắt đầu đếm từng quả.

Trong cơn phấn khích, để ý đang ngây ngốc đó, mặt đỏ bừng, ôm má, chiều suy nghĩ gì đó.

Sau cơn sung sướng, ủ rũ. Không d.a.o thì mở dừa kiểu gì đây?

Một nữa cảm nhận rõ sự yếu đuối của bản , buồn bã xổm xuống, tự kỷ.

lúc đó, một bàn tay từ bên cạnh đưa tới, dễ dàng rút một quả dừa xuống, bốp bốp hai nắm đ.ấ.m giã nát lớp vỏ ngoài, mạnh mẽ xé toạc, dễ dàng lột sạch lớp xơ dày.

ngây thao tác liền mạch, khi thấy tay nện lên lớp vỏ cứng mà chẳng hề đỏ lên, trong đầu chỉ thoáng hiện một từ: nam tính MAX.

Anh còn cẩn thận gỡ bỏ vài mảnh vỏ cứng vỡ vụn, đưa quả dừa mở cho .

lí nhí: "Cảm ơn."

Nhận lấy dừa, nốc một , cảm giác chẳng khác nào sa mạc gặp mưa rào.

Từng tế bào trong cơ thể như đang gào thét: nhiều hơn nữa, thêm nữa !

Uống một hết sạch mà vẫn thỏa mãn, thêm một quả dừa mở đưa đến mặt.

"Anh uống ?" hỏi.

Anh chỉ lắc đầu.

Nghĩ cũng đúng, cá voi sát thủ là loài săn mồi đầu, chuyện ăn chay.

nhận lấy quả thứ hai, thấy định đập tiếp thì vội ngăn .

"Đừng mở thêm, chúng mang dừa về là . Mở nhiều quá uống hết cũng hỏng."

Tuy còn mấy cây dừa khác, nhưng chẳng sẽ còn ở đây bao lâu, tiết kiệm vẫn hơn.

Thế là chỉ huy hạ hết chùm dừa, xé thêm mấy tàu lá mang về.

Chúng cùng chậm rãi .

Khi bụng còn đói cồn cào, dạo bãi cát thấy khá dễ chịu, gió biển nóng ấm buổi trưa, sóng vỗ nhịp nhàng, trong tay còn ôm quả dừa nhấp từng ngụm.

Rõ ràng là cảnh sinh tồn nơi hoang đảo, phảng phất chút nhàn nhã của kỳ nghỉ dưỡng đảo.

Tất nhiên, tất cả là nhờ .

Loading...