Kể từ đêm Phương Trinh xuất hiện, khí trong biệt thự Minh Khang trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Minh Khang vẫn giữ vẻ lạnh lùng và ít , nhưng thể cảm nhận sự khó chịu và áp lực từ phía . Về phần , đưa một cuộc chiến mà hề mong , và tự bảo vệ .
Chỉ vài ngày , nhận một cuộc gọi từ Phương Trinh. Giọng cô vẫn ngọt ngào giả tạo, nhưng ẩn chứa sự đe dọa.
“Chào Mai Anh. Chắc cô bất ngờ lắm nhỉ?” Cô . “ mời cô một bữa cà phê. Chúng nên chuyện thẳng thắn.”
hít một sâu. “ nghĩ chúng gì để .”
“Ồ, chứ. Rất nhiều là đằng khác.” Giọng cô đầy vẻ thách thức. “Hay cô sợ? Sợ sự thật về cô cho Minh Khang ?”
cô đang cố khiêu khích . “ gì sợ. Cô gì thì cứ . thời gian cho những trò trẻ con của cô.”
“Trẻ con?” Cô khẩy. “Cô sẽ sớm thế nào là trò trẻ con của thôi. Vậy nhé, chiều nay, quán cà phê ‘Hoàng Hôn’ lúc 3 giờ. Nếu cô đến, sẽ đến tận nhà tìm cô đấy. Và đảm bảo, Minh Khang sẽ thích thú khi những câu chuyện kể về cô.”
cúp máy, tay run lên vì tức giận. Cô đang cố gắng bôi nhọ , và thể để yên. sẽ . sẽ đối mặt với cô .
3 giờ chiều, mặt tại quán cà phê Hoàng Hôn. Phương Trinh sẵn ở một góc khuất, trang điểm kỹ càng, trông kiêu sa và lộng lẫy. Cô với ánh mắt dò xét, như thể đang đánh giá một món hàng.
“Cô cũng gan đấy chứ.” Cô nhếch mép.
“Cô gì thì thẳng .” vòng vo.
Phương Trinh nhấp một ngụm cà phê. “Được thôi. sẽ thẳng. Minh Khang là của . Anh yêu , và cũng yêu . Cô chỉ là kẻ thế thôi.”
“Cô nghĩ ?” nhạt. “Nếu yêu cô, thì tại cưới ? Và tại lạnh nhạt với cô đến khi cô về?”
“Đó là do giận thôi.” Cô gạt phắt. “Anh giận vì rời , nhưng vẫn yêu . Cô thấy ánh mắt khi xuất hiện ? Anh vẫn còn tình cảm với !”
tranh cãi. rõ là ai trong mối quan hệ . chỉ là một cái tên hợp đồng. thể để cô giẫm đạp lên lòng tự trọng của .
“Cô Phương Trinh, quan tâm quá khứ của hai như thế nào.” . “Điều quan tâm là hiện tại. Và hiện tại, là vợ của Minh Khang. Cô thể cố gắng phá hoại, nhưng cam đoan, cô sẽ bao giờ thành công.”
Phương Trinh bật lớn, như thể kể một câu chuyện . “Cô tự tin quá đấy. Cô nghĩ cô thể giữ ? Cô nghĩ cô thể sánh với ? và Minh Khang một quá khứ sâu đậm, một tình yêu chân thành. Còn cô? Cô chỉ là một cô gái nghèo khó, mua về để vợ danh nghĩa thôi!”
Lời của cô như những nhát d.a.o cứa vết thương lòng của . , nghèo khó, đúng, mua về. là kẻ hèn hạ.
“, nghèo khó.” thẳng thắn. “ hề hèn hạ. giống cô, bỏ rơi yêu khi khó khăn, về khi thành đạt để đòi .”
Sắc mặt Phương Trinh đổi. Cô phắt dậy, đôi mắt đầy vẻ tức giận. “Cô dám như ? Cô gì về mà ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nguoi-vo-tren-danh-nghia/chuong-4.html.]
“ cần gì nhiều. Chỉ cần cách cô hành xử là đủ.” , giọng kiên quyết.
Phương Trinh giơ tay định tát , nhưng kịp nắm lấy cổ tay cô . “Cô nghĩ cô thể gì ?”
“Buông !” Cô gằn giọng. “Cô sẽ trả giá cho những lời của !”
lúc đó, một giọng lạnh lùng vang lên từ phía . “Phương Trinh, em đang gì ?”
và Phương Trinh cùng . Minh Khang đó, ánh mắt sắc lạnh như băng. Anh đến từ lúc nào?
Phương Trinh buông tay , vẻ mặt thoáng chút bối rối. “Minh Khang… … ở đây?”
“Nếu đến, em định gì Mai Anh?” Giọng Minh Khang đầy vẻ đe dọa. “Em quên lời ? Đừng phiền cô .”
“Em… em chỉ chuyện với cô thôi mà.” Phương Trinh lắp bắp. “Em cô phận, đừng mơ tưởng đến .”
Minh Khang tiến gần, chắn mặt . “Mai Anh là vợ . Cô quyền sống yên trong nhà . Nếu em còn tiếp tục gây rối, sẽ nương tay nữa.”
“Anh… vì cô mà đối xử với em như ?” Phương Trinh rơm rớm nước mắt. “Anh quên hết tình nghĩa của chúng ?”
“Tình nghĩa mà em tự tay vứt bỏ khi em rời ?” Minh Khang hỏi ngược , giọng điệu đầy sự mằn mặn và thất vọng. “ cho em cơ hội, Phương Trinh. em trân trọng. Giờ thì đừng hối hận nữa.”
Phương Trinh Minh Khang, , ánh mắt đầy sự căm hờn. Cô rằng thể gì mặt Minh Khang. Cô bỏ , để và Minh Khang trong gian im lặng.
Minh Khang. “Sao ở đây?”
“ tình cờ ngang qua.” Anh đáp, nhưng đang dối. Anh chắc chắn theo dõi hoặc nhận tin báo. “ cô gặp rắc rối.”
“Anh quan tâm đến ?” hỏi, giọng đầy hoài nghi.
Minh Khang đáp. Anh chỉ , ánh mắt phức tạp đến khó tả. thể suy nghĩ của .
“Dù thì, cảm ơn .” .
Anh gật đầu. “Chúng về thôi.”
Trên đường về, ai với ai một lời nào. ngoài cửa sổ, lòng đầy những suy nghĩ miên man. Minh Khang bảo vệ Phương Trinh. Anh cho một cảm giác an , dù chỉ là thoáng qua. Liệu thật sự quan tâm đến , chỉ là để giữ thể diện cho cuộc hôn nhân giả ?
Khi xe dừng biệt thự, Minh Khang đột nhiên lên tiếng. “Mai Anh, cô đưa cô gặp cô ?”
ngạc nhiên . Anh đang đề nghị đưa gặp ? Đây là một sự quan tâm chân thành, chỉ là một chiêu trò khác? . đề nghị của khiến trái tim khẽ rung lên. Một tia hy vọng nhỏ nhoi, về một điều gì đó hơn là một hợp đồng, bắt đầu le lói trong lòng .