Nhóm hò reo:
Đại Vương:
【Có tí gan thế mà đòi dọa ? còn tay!】
Tiểu Ái:
【Tâm lý kém quá, còn nhiều “combo công nghệ linh dị” kịp cho trải nghiệm.】
Chị Hoa:
【Diễn xuất và kịch bản của chị vẻ quá “ngấm”, giảm liều .】
gõ bàn phím, khóe môi nhếch lên:
【Vội gì, trò chơi xong.】
【Còn 6 ngày tiền thuê hết, chắc chắn còn chiêu. Vậy thì tay !】
【Cho hiểu những cái giá cứ dọn là xong. Phải trả bài học đàng hoàng!】
Nhóm im vài giây, nhắn càng hào hứng:
Chị Hoa:
【Ô? Vậy là màn hai bắt đầu ?】
Đại Vương:
【Đáng lẽ từ đầu! Có cần “dạy vật lý” cho ?】
Tiểu Ái:
【Cần bới hết “gốc gác” ? Cả màu quần lót cũng tra !】
chậm rãi gõ:
【Hắn thích chơi bẩn, chúng chơi tới cùng.】
【Cho ở cái thành phố thuê phòng, dùng trò hạ cấp đó hại ai nữa.】
10.
Sau khi bỏ , Trương Cường bắt đầu tìm nhà mới.
Hắn lướt các nền tảng cho thuê, chọn tới chọn lui, cuối cùng cũng ưng một căn.
Đến giờ hẹn xem nhà, ngoài chủ nhà, còn một quen đang đợi .
“Là cô?”
Trương Cường sững , mừng rỡ:
Chị Hoa chỉnh kính râm, khẽ :
“Anh Trương nhỉ? Trùng hợp thật. chính là đại lý môi giới mà liên hệ. Gọi chị Hoa là .”
Trương Cường túm c.h.ặ.t t.a.y chị Hoa, như vớ cọng rơm cứu mạng:
“Chị Hoa! May quá là chị! Chị nhất định tìm cho căn nhà sạch sẽ!”
“Cái căn 203 ở, nó, thật sự ma ám! là nhà ma!”
Hắn càng càng hăng, nước bọt văng tung tóe:
“Những căn kiểu đó các môi giới đưa danh sách đen! Đừng cho thuê, để cái con goá đó c.h.ế.t dí với nó !”
Hắn lải nhải xả hết tức tối, chẳng nhận nụ của chị Hoa đang lạnh dần.
“Trùng hợp thật, nhận một cú điện thoại ‘nhiệt tình’.”
Chị Hoa nhẹ rút tay về, ngừng một chút tiếp:
“Điện thoại bảo một khách thuê những tự biên tự diễn trò rò nước, còn định mua nhà với giá 1/10.
Bị lật mặt xong còn tung tin nhà ma khắp nơi, nhân phẩm cực kém. Tên thì hình như… Trương Cường.”
“Cô xằng!” – Trương Cường nổi điên, chỉ thẳng mặt chị Hoa quát:
“Nhà nó bản vấn đề! Lần chính cô nhà đó âm khí nặng mà! Giờ lật lọng ?”
Chị Hoa vẫn điềm tĩnh:
“ từng tầng thấp âm khí nặng. nếu kẻ tâm thuật bất chính chọc chủ nhà, theo?”
Rồi chị sang chủ nhà, giọng chân thành:
“Anh Vương, xin . Theo quy định ngành, nhắc rủi ro. Anh Trương Cường tín dụng , hành vi kém, lẽ thuê lý tưởng cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nguoi-thue-nha-muon-toi-ban-nha-voi-gia-re-toi-khien-anh-ta-cut/4.html.]
Trương Cường run bần bật, sang thanh minh:
“Anh Vương đừng cô ! Con là thầy cúng lừa đảo! Cô nhận tiền để hãm hại ! ở tập đoàn lớn, tín dụng !”
Chủ nhà do dự.
Chị Hoa ung dung mở điện thoại:
“ còn đoạn ghi âm Trương đe doạ chủ nhà, x.úc p.hạ.m phụ nữ, định ép mua. Muốn ?”
“Con đĩ, mày dám!”
Trương Cường lao tới giật điện thoại, nhưng chủ nhà chặn :
“Đủ !”
Mặt chủ nhà đen :
“Nhà cho loại như thuê! Đi , xui xẻo!”
Rồi đẩy cửa.
Bị xô , Trương Cường đầu nhổ toẹt bãi đờm xuống sàn:
“Không thuê thì thôi! Ông còn lạ gì! Có tiền thiếu gì chỗ thuê?”
Hắn lườm chị Hoa:
“Đợi đấy! kiện cô! Không khiến cô thất nghiệp họ Trương!”
Chị Hoa chỉ nhẹ chạm điện thoại:
【Màn 4: Dồn ch.ó ngõ – Hoàn tất.】
11.
Chị Hoa tất nhiên chẳng sợ kiện.
Chị chỉ là “sát thủ doanh ” mà còn là cổ đông của chuỗi môi giới .
Đơn khiếu nại của Trương Cường tới tay giám đốc vùng chị “dập” nhẹ nhàng.
Không chỉ , một cuộc điện thoại, chị đồng bộ thông tin Trương Cường lên nhóm nội bộ thành phố.
Chỉ trong một đêm, cái tên Trương Cường trở thành “khách hàng nguy cơ cao” của thị trường cho thuê.
Không môi giới nào dám nhận đơn.
Trương Cường tìm nhà , tiếc tiền thuê khách sạn, đành qua đêm ở quán net.
Tại đây, nghĩ một “kế độc”.
Hắn lên diễn đàn thành phố đăng bài:
“Tố cáo đẫm máu! Khu XX xuất hiện nhà ma đoạt mạng, nửa đêm nữ quỷ đòi hồn, chủ nhà ác ý giấu!”
Trong bài bịa y như thật về “trải nghiệm kinh dị”, tô đậm khí ma quái.
Hắn còn tạo nhiều nick nhỏ để tự comment, tăng nhiệt.
Một đêm, bài mấy trăm phản hồi.
Người thì sợ, thương hại .
Thậm chí kẻ bắt đầu “đào” info của “chủ nhà ác” là .
Trương Cường càng phồng mũi.
Hắn gửi cho loạt tin nhắn thoại.
mở loa để bàn.
Giọng khàn nhưng đầy phấn khích:
“Con goá Lý, báo cho mày một tin, mày nổi tiếng !”
Hắn chuyển link bài cho :
“Thấy ! Cả thành phố nhà mày là nhà ma !”
“Mày còn mơ bán hai triệu ? Đừng hai mươi vạn, giờ mười vạn cũng ai dám mua!”
“Tao đổi ý . Hai vạn thôi! Mày chuyển nhượng nhà cho tao, tao ‘giúp’ mày gánh đống rác , coi như tích đức cho mày!”
Rồi doạ:
“Không thì tao đăng hằng ngày, cho cả thành phố mày là con đàn bà chuyên cho thuê nhà ma lừa ! Cho mày bốc mùi cả đời!”
Lúc đó đang đ.á.n.h mạt chược với Tiểu Ái, chị Hoa, Đại Vương.