08
 
Cô  gọi món  hai món. Người phục vụ mang đồ ăn lên, đặt giữa bàn. Hơi nước bốc lên, bên  là sự căng thẳng của , bên  là vẻ bình thản của cô .  
 
Chúng  trò chuyện đôi chút về những cuộc hôn nhân  đây,     về bản .  
 
"Giờ  công ty của cô  nghỉ ?"  
 
"Trốn việc  ngoài thôi." Cô  mỉm  nhấp một ngụm nước ép, khóe môi mang chút ý . "Yêu cầu duy nhất của  khi   là công việc  nhàn,  bát cơm để ăn, còn  thì dành thời gian  lách."  
 
Sắc cam nhạt trong ly nước ép  nổi bật đôi tay trắng nõn của cô .   mà má nóng bừng, vô thức nuốt một ngụm nước bọt.  
 
Nhân lúc  bạn cũ  ngang qua,  vội vàng trả tiền bữa ăn:  
"Gần đây  một nhà hàng âm nhạc, ban đầu  định hẹn cô ở đó."  
 
Cô   để tâm, thoải mái ngả  tựa  ghế.  
 
Bên ngoài, một ông lão dắt chó  dạo, giơ tay chào cô . Cô cũng giơ tay đáp .  
 
“ thích những nơi đầy  thở cuộc sống như thế ."  
 
"Tại ?"  
 
"Vì lãng mạn."  
 
Đồng nghiệp gọi giục cô về phỏng vấn nhân viên, nên chúng    lâu, chỉ kịp vội vàng chào tạm biệt.  
 
*
 
Không hiểu , hôm nay ánh nắng dường như dịu dàng hơn  ngày.  
 
Nó khiến  nhớ  những buổi chiều êm ả thời thơ ấu. Lúc đó,  tỉnh dậy từ một giấc mơ ngọt ngào, thấy  đang đan áo len, còn cha thì  báo.  
 
 lái xe, chậm rãi chạy  đường về nhà, lòng nhẹ nhõm như một ngày thu trời cao gió mát.  
 
Câu  của Lê Đình tối qua bất chợt vang lên trong đầu .  
 
"Nếu kết hôn, hãy chọn  ba thích."
 
Đây là  đầu tiên trong đời, khi   một ,   cảm thấy thoải mái   căng thẳng. Cảm giác …   là thích ?  
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
 
"Cô   nhạc ?"  
 
Dừng xe bên bờ sông,  chần chừ  lâu, cuối cùng mới nhắn một tin, cố tìm một lý do để bắt đầu cuộc trò chuyện.  
 
Bên   trả lời ngay.  bắt đầu thấp thỏm.  
 
Phần lớn các buổi xem mắt đều như thế: gặp gỡ, trò chuyện vài câu,   đó chẳng ai liên lạc nữa.  
 
 cảm thấy hoang mang.  
 
Trước khi đến đây,   chuẩn  sẵn tâm lý rằng  thể  chuyện sẽ chẳng  đến .  tại  bây giờ  thấy lo lắng đến ?  
 
Âm báo tin nhắn vang lên,  lập tức cầm điện thoại lên.  hóa  chỉ là tin nhắn quảng cáo.  
 
Một cảm giác mất mát len lỏi trong lòng.  
 
Đang định cất điện thoại, tin nhắn của Dương Thiển cuối cùng cũng hiện .  
 
Cô  gửi  một đường dẫn nhạc, ca khúc  tên "Chúng  đều  lãng quên".
 
"Dạo gần đây   thích bài ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nguoi-thu-ba-giua-chung-ta/goc-nhin-cua-chu-hinh-co-co-ay-giua-chung-toi-6.html.]
 
 nhấn  liên kết. Sau tiếng mưa rơi dịu dàng, một giọng ca mềm mại cất lên.  
 
Gió sông thổi qua, và trong khoảnh khắc ,  chợt hiểu thế nào là "lãng mạn" mà Dương Thiển   đến…  
 
09
 
  lý do Dương Thiển đồng ý kết hôn với , phần lớn là vì thu nhập của  đủ để cô  ở nhà  thời gian  lách.  
 
Đây cũng là ưu thế duy nhất của .  
 
Năm nay, chuyến  khơi của chúng   gấp gáp, thậm chí   thời gian để  và cô   quen nhiều hơn. Những lúc gần bờ còn tín hiệu, chúng  mới  thể nhắn tin trò chuyện qua mạng.  
 
"Ê lão Chu, mấy hôm nay trông mặt  hồng hào phết,  mới cưới ?"  
 
"Nghe  năm nay thời tiết thuận lợi, chắc kiếm  khối tiền. Đến lúc đó mang về nhà,  vợ mới vui ."  
 
Đám  em  tàu  đùa trêu ,  cũng  đáp  vài câu. Trong lúc trò chuyện,  mới   một   ly hôn.  
 
Làm nghề , quanh năm chỉ ở nhà  vài ngày, hầu hết đều nhờ mai mối để tìm vợ.    sự đồng hành, cũng chẳng  tình cảm, những cuộc hôn nhân như   mong manh.  
 
Nhiều  đàn ông lên bờ sẽ tìm phụ nữ giải quyết nhu cầu, còn phụ nữ ở nhà thì  thể gặp    hơn. Kết cục của những chuyện như  thường  mấy vui vẻ.  
 
Đang , cả đám bỗng chùng xuống,  ai lên tiếng nữa.  
 
Tiếng sóng biển vỗ  mạn tàu dập dìu, dường như giúp   tìm  bình tĩnh. Sau đó, họ  tiếp tục  hút thuốc  tán gẫu linh tinh.  
 
"Ê lão Chu, chuyến  gấp gáp,  ngủ với vợ  đấy?"  
 
Lão Hồ lúc nào cũng thoáng tính,  thích hỏi những chuyện thế .  
 
  gượng hai tiếng,   trả lời thế nào.  
 
"Nhìn cái mặt  là   !"  
 
"Thật  hiểu nổi ông luôn. Vợ đầu của ông thì , nhưng  đến nỗi ly hôn xong là cạn sạch ý . Chúng  rủ  bờ tìm mấy cô nước ngoài, ông cũng  ."  
 
Lão Hồ  mở lời, mấy  còn  cũng đồng loạt  về phía , tiếp tục dò hỏi.  
 
Làm việc cùng   nhiều năm, ở  biển  cô quạnh,   hầu như đều rõ  cảnh gia đình của .  
 
"Các ông đúng là rảnh rỗi quá."  
 
    thêm nữa. Trong đầu , luôn lơ lửng một thanh kiếm,  cổ   một lưỡi dao. Khát vọng lớn nhất của  là sinh tồn, mấy chuyện ,    nghĩ đến từ lâu lắm .  
 
Đôi lúc  cũng nghi ngờ    còn khả năng đó , nhưng chuyện  chẳng quan trọng. Bành Hoa Uyển từng  với  rằng phụ nữ  hề thích mấy chuyện đó.  
 
*
 
Về  phòng, nhân lúc còn tín hiệu,  nhắn tin cho Dương Thiển và Lê Đình.  
 
"Bận ?"
 
Điện thoại nhanh chóng nhận  một tấm ảnh từ Dương Thiển.  
 
"Bận. Con trai  giỏi lắm, ở trường  ba cô gái vì tranh giành nó mà đánh  tơi bời. Thầy cô  gọi phụ  đấy."
 
Trước đây,  ai kể với  về tình hình của Lê Đình, mà thằng bé cũng ít khi . Mỗi  nhắn tin, nó chỉ bảo:  
"Tốt lắm,  cần ba lo."
 
Nhìn tin nhắn của Dương Thiển,  ngẩn   lâu.