Người Phụ Nữ Trên Đường Núi - Chương 6 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:45:55
Lượt xem: 1,753

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vẫn là trạm xăng đó, góc Đông Bắc vẫn là quán mỳ, trời âm u.

 

Một chiếc xe tải nhỏ lái , nhận , đó là chiếc Giang Hoài của bố .

 

9

 

Trước khi bố qua đời, chỉ trong hai năm ngắn ngủi tóc bạc một nửa, già nua tiều tụy trông thấy.

 

bố thấy bây giờ, là dáng vẻ trẻ trung, đầy sức sống.

 

Mọi thứ đều chân thực, sống động.

 

Cách biệt bao nhiêu năm, nay gặp bố, một cảm giác nên lời.

 

Cổ họng nghẹn , mắt rưng rưng.

 

Bố đang húp mì bao t.ử sồn sột, bàn bên cạnh một bé chừng bốn, năm tuổi đang cầm giấy bút hí hoáy vẽ vời.

 

Bố xoa đầu bé, : "Thằng bé tương lai, nhất định là sinh viên đại học."

 

Người phụ nữ mỉm từ bếp .

 

"Haiz, nhà thường dân chúng cầu giàu sang phú quý, chỉ cần con nó lớn lên bình an, đàng hoàng là ."

 

Người phụ nữ dọn dẹp bàn ghế, xê dịch chiếc áo khoác da của bố vắt ghế.

 

"Anh Trương, áo da của rách một mảng lớn thế , trời lạnh thế , gió lùa thì ."

 

Bố ha hả: "Da dày thịt béo, ."

 

Người phụ nữ : "Sao thế , để cho mấy mũi, cứ ăn ."

 

Bố : "Không cần, cần, dám phiền cô chứ."

 

Người phụ nữ hiền hậu: "Bình thường cũng giúp đỡ chúng nhiều , chút chuyện nhỏ đừng khách sáo với .”

 

Người phụ nữ xoa mặt đứa bé, dặn dò: "Mẹ vá áo cho bác Trương, con ở đây ngoan nhé."

 

Nói cô cầm chiếc áo da của bố phòng trong.

 

lúc , một tiếng sét nổ vang, mưa trút xuống ào ào, cơn mưa đến nhanh.

 

Bố bật phắt dậy: "C.h.ế.t tiệt, xe che bạt, hàng của ."

 

Ông vội vã chạy ngoài.

 

Khi che bạt xong quán mỳ, cũng là lúc phụ nữ cầm chiếc áo da vá xong .

 

Hai ngẩn , lúc mới phát hiện đứa bé biến mất.

 

10

 

Ánh sáng mắt đột nhiên tối sầm , một lúc sáng lên, giống như đang chiếu phim.

 

Mọi thứ mơ màng, trong khung cảnh qua kẻ .

 

Người phụ nữ, bố , cảnh sát, những thực khách đến trong quán mỳ.

 

Giống như nhấn nút tua nhanh, xuân hạ thu đông bốn mùa đổi.

 

Người phụ nữ đó ngày càng tiều tụy, ngày ngày cầm một tấm ảnh hỏi thăm những qua .

 

Trong quán mỳ hai vị khách, một cầm tấm ảnh lên :

 

"Đứa bé trông quen mắt, giống đứa bé mà Ngô Diệu Phát dắt theo dạo ."

 

Người cùng lập tức liếc : "Mày điên , tên ác bá đó mày dám dây ? Nói bậy bạ gì đấy?"

 

Hai vội vã trả tấm ảnh cho phụ nữ, chạy như lửa đốt mông.

 

Chỉ để phụ nữ ở đằng đuổi theo gào thét đến khản cả cổ.

 

Năm qua năm khác, tấm ảnh dần ố vàng phai màu, đứa bé cũng thể mãi ở tuổi bốn, năm.

 

Dần dần, thứ mà phụ nữ thể hỏi thăm chỉ còn một cái tên thật giả.

 

Trên mặt cô dần xuất hiện nếp nhăn, tinh thần cũng còn bình thường nữa.

 

Đêm đến, cô thường một sườn núi, hút thuốc, uống rượu.

 

Cô vẫn ở trong quán mỳ đó, hễ gặp ai cũng hỏi: "Anh quen Ngô Diệu Phát ?"

 

Những qua đa phần là đàn ông, họ giở trò sàm sỡ, chiếm hời của cô.

 

Ban đầu cô còn kháng cự, nhưng chỉ cần với cô về Ngô Diệu Phát, cô liền thuận theo.

 

Có lẽ cô cũng , mười thì chín lừa cô, nhưng nào cô cũng tràn đầy hy vọng.

 

Chỉ cần lúc cô mở miệng hỏi mà chịu đáp , cô liền như vớ cọng rơm cứu mạng, chủ động sáp họ.

 

Về , ngay cả những lừa cô cũng ít .

 

Giữa trời băng tuyết, một phụ nữ điên dại từ lâu, mặc chiếc áo sơ mi mỏng manh, loạng choạng chạy ngoài.

 

Trong n.g.ự.c cô là một tấm ảnh mờ đến mức rõ mặt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-phu-nu-tren-duong-nui/chuong-6-het.html.]

Đang chạy thì "bõm" một tiếng, cô rơi xuống một hố băng ven sông.

 

Tấm ảnh nổi lên, ngày càng rõ nét.

 

Đứa bé trong ảnh ăn mặc sạch sẽ, đang rạng rỡ ánh mặt trời ống kính, khác xa với dáng vẻ lúc gặp nó cầu vượt.

 

Ngay khi sắp chìm xuống đáy nước, đột nhiên cảm thấy một lực kéo lên.

 

Tỉnh nữa, ở trong bệnh viện.

 

Ngoài cửa phòng bệnh hai cảnh sát gác.

 

11

 

Ngô Diệu Phát tên thật là Ngô Cương. Những năm đầu việc ác nào .

 

Trộm cắp, cướp giật, buôn bán phụ nữ trẻ em, là đối tượng mà cảnh sát truy tìm nhiều năm.

 

Khi cảnh sát vớt chúng lên, họ cũng vớt một bộ hài cốt từ lớp bùn cát đáy sông, giám định pháp y cho đó là một phụ nữ c.h.ế.t nhiều năm.

 

nhận bộ hài cốt đó, tìm một miếng đất phong thủy để an táng.

 

Không lâu , chân giả mới đặt cho con trai lắp xong.

 

Tuy vẫn còn khập khiễng, nhưng cuối cùng cũng cần chống nạng nữa.

 

Ngày lắp chiếc mão răng cuối cùng, mua cho con trai một bộ quần áo mới, sửa soạn cho nó thật tươm tất.

 

nghĩ đến hàng sẹo cổ tay Ngô Diệu Phát, lòng đau như d.a.o cùn cứa .

 

Hàm răng năm đó bọn buôn nhổ sạch, cuối cùng bố cũng trồng đầy đủ cho con .

 

Hôm đó trời mưa nhỏ, thắp cho bố một nén hương dắt con trai ngoài.

 

: "Lên xe, bố đưa con đến một nơi."

 

Con trai dấu hỏi : "Bố, trời đang mưa mà còn nữa ạ?"

 

"Đừng hỏi nữa, lên xe ."

 

đưa nó đến một ngôi mộ mới.

 

Bia mộ là lấy danh nghĩa của con trai để dựng, chỉ là tên húy của mất, nên phần văn bia vẫn còn để trống.

 

"Quỳ xuống, lạy con ."

 

Con trai , một khoảnh khắc sững sờ.

 

phần tên lập mộ bia, đáy mắt xẹt qua ngàn vạn cảm xúc.

 

Rồi "bịch" một tiếng, nó quỳ xuống.

 

xoa đầu con trai, hỏi nó: "Con còn nhớ tên của ?"

 

Nước mắt lưng tròng, nó liên tục lắc đầu.

 

Mới bốn, năm tuổi, quả thực vẫn còn quá nhỏ.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

cúi đầu thật sâu ba cái bia mộ.

 

Nhìn dáng vẻ con trai quỳ lạy mộ, thời gian như kéo dài .

 

Giống như cách biệt bao nhiêu năm tháng, cảnh tượng thấy nó cầu vượt năm nào cứ liên tục hiện về mắt.

 

Dần dần, ba bóng hình chồng lên .

 

Cậu bé mặc quần áo sạch sẽ trong tấm ảnh, đứa trẻ ăn xin cầu vượt, và con trai của bây giờ.

 

12

 

Trên đường về, ông chủ gọi điện tới, Quách Thành mất , bảo mau qua đó phụ giúp.

 

cùng các tài xế trong đội bận rộn mấy ngày, lo liệu xong xuôi đám tang cho Quách Thành.

 

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, xe vẫn chạy như thường.

 

Đêm đó qua núi Lục Đoạn, đến lưng chừng núi thì dừng xe .

 

Gió lạnh thổi vù vù.

 

xuống xe, bên vệ đường, châm một điếu thuốc.

 

Nhìn đốm lửa lập lòe ở đằng xa.

 

: "Yên tâm , nuôi con trai ."

 

Đốm lửa dần dần tắt lịm.

 

Rất nhiều năm đó, vẫn tiếp tục chạy tuyến đường .

 

bao giờ gặp phụ nữ đó nữa.

 

Tuyến đường cũng bao giờ xảy chuyện gì nữa.

 

(Hoàn)

 

Loading...